Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 396: Gần Xong Xuôi




Sau đó hắn ngẩng đầu lên nhìn, có người rời khỏi đây rồi, hắn vốn định đuổi theo nhưng lại cảm nhận được một cỗ khí tức cường đại cách đây không xa.

Sau khi Lý Lạc Thư để lại một tầng bảo vệ cho đám tiểu tiên tử thì mới chào Thanh Linh Nhi rồi đi vào sâu trong rừng cây.

Một lát sau, hắn cảm nhận được trận pháp, một vùng tăm tối ở bên rìa trận pháp thu hút sự chú ý của hắn.

Lý Lạc Thư cảm nhận một lát đã nhận ra một sinh vật quái dị.

"Dạ Xoa? Lại gặp lần nữa rồi"

Dạ Xoa thân ở trong đêm tối, rất khó mở thông đạo ra, dù có mở ra cũng sẽ không tùy tiện ra ngoài, đa phần đều là bị dụ ra.

Đêm đen u tối, là một chỗ vô cùng kỳ quái, nhưng cụ thế là như thế nào thì Lý Lạc Thư không thể biết được.

Người tiến vào đêm đen không nhiều, Lý Lạc Thư là một trong số đó, nhưng hắn không nhận được thêm bất cứ tình báo nào.

Là vì chưa từng xâm nhập sâu vào trong.

Rống!

Thông đạo u tối có Dạ Xoa cường đại đang cố gắng đi ra ngoài, Lý Lạc Thư do dự một chút rồi cất bước đi về phía trong thông đạo.

"Thử một lần nữa, xem có thể vung kiếm được không"

Lý Lạc Thư ôm tâm lý như thế, hắn tiến vào thông đạo u tối, đối mặt chính diện với Dạ Xoa.

Bên trên Hồng Dạ Quả Thụ, Chu Ngưng Nguyệt hái được một chút nho cho Hàn Tô và Tô Thị, nhưng chính nàng ăn lại nhiều hơn.

Ăn bảy tám trái mới có thấy được một trái nho ngọt.

"Ta hơi nhớ Thu Thiển rồi"

Chu Ngưng Nguyệt ăn một hơi tám trái nho không có chút hương vị gì, nàng bắt đầu nhớ nhung khả năng lựa trái cây của Thu Thiển.

Trong nhà bọn hắn, Chu Ngưng Nguyệt và Chu Tự mua hoa quả đều là nửa nọ nửa kia, chua ngọt có đủ, nhưng Thu Thiển lại thường xuyên mua được quả ngọt.

Mười lần thì phải có tới tám lần.

Cẩn thận nghiên cứu thì nàng vẫn thấy chuyện này có liên quan tới quyền hành.

Biên Giới Thành có tiếng kêu gọi Thu Thiển, mà còn dùng Hạnh Vận Chi Thi để tiến vào ngoại thành Thần Vực.

Cho nên chắc chắn có thể liên quan tới quyền hành loại may mắn này.

"Nguyệt tỷ còn chưa ăn no ư?"

Tô Thị hỏi với vẻ khó tin.

Ngay từ đầu trên cây trĩu quả, bây giờ chỉ còn lại gần một nữa.

"Ừ, ta ăn no rồi"

Nguyệt tỷ cắn quả mới hái rồi nói.

Hàn Tô và Tô Thị chỉ cần liếc qua là có thể nhận ra, quả vừa rồi Nguyệt tỷ ăn chắc chắn rất ngọt.

"Hình như quái đã ít đi rồi"

Sự chú ý của Hàn Tô vẫn luôn hướng về Dạ Xoa.

"Là do thông đạo xảy ra vấn đề, trận pháp bên ngoài đã bị ta phá giải, trận pháp trong này cần phải giữ vững tới lúc thông đạo Dạ Xoa đóng lại mới thôi. Nhưng đóng thông đạo không phải là chuyện chúng ta có thể làm Chu Ngưng Nguyệt hái thêm mấy quả nữa rồi nhảy xuống khỏi Hồng Dạ Quả Thụ, nàng nói: "Chúng ta rời khỏi đây trước, đợi cứu viện tới. Mọi thứ xung quanh dường như đều bị phá giải rồi"

Hàn Tô và Tô Thi hái hết những quả còn sót lại trên cây, sau đó đi theo Chu Ngưng Nguyệt ra ngoài.

Bên ngoài, các nàng thấy khá nhiều người nằm trên mặt đất, có người hôn mê bất tỉnh, cũng có người chỉ bị thương nhẹ. Nhưng ai ai đều có cảm giác may mắn sống sót sau tai nạn.

Bây giờ Hàn Tô mới biết bên ngoài đã xảy ra một trận biến cố không ề nhỏ.

Mà các nàng được Thánh Nữ Ma Đạo dẫn dắt nên vẫn còn nguyên vẹn, không những an toàn lại còn đạt được lịch luyệt và loại cơ duyên như Hồng Dạ Quả.

Chu Ngưng Nguyệt ăn trái cây với vẻ mặt hưởng thụ, như đứa trẻ tám tuổi.

Hàn Tô thấy vậy thì lại càng thêm mê mang, mọi thứ đều là trùng hợp, hay đều nằm trong sự khống chế của Thánh Nữ?

"Đêm đen bên kia chính là do Lộ Lộ tiên tử thả ra à? Bây giờ sắp biến mất hoàn toàn rồi, đến cùng bên trong là gì?"

Chu Ngưng Nguyệt ngẩng đầu nhìn lại rồi hỏi với vẻ mặt tò mò.

Hàn Tô đi dạo một vòng về rồi nói:

"Bọn hắn nói là vào một làng nhỏ vô cùng tối tăm, là tín đồ của Thái Dương Thần. Sau khi đi vào sẽ gặp phải một thôn dân, bước vào thần điện sẽ phải lựa chọn, đó là có tế sống thôn dân hay không. Cho dù bọn hắn chọn như thế nào thì toàn bộ thế giới bên ngoài sẽ được thiết lập lại, thôn dân chết sẽ thiết lập lại, thôn dân rời đi cũng thiết lập lại, cố ý không gặp thôn dân cũng sẽ thiết lập lại. Vòng tuần hoàn không có điểm cuối đã ép một số người tự hại bản thân, những vết thương kia có nhẹ có nặng, nhưng đa số đều là tự hành hạ mình. Nếu không phải đột nhiên được thả ra ngoài thì có lẽ họ sẽ điên mà chết trong đó.

"Mới có hai ngày sao lại điên rồi?"

Tô Thị hỏi.

"Trong đó không có giờ giấc cụ thể Hàn Tô trả lời.

Chu Ngưng Nguyệt gật đầu, nàng tìm kiếm khắp nơi. Không biết Thu Thiển và Chu Tự đang ở đâu nữa.

Đêm tối biến mất, khiến nàng cảm thấy chuyện này có liên quan tới Thánh Tử Ma Đạo và Thần Nữ Ma Đạo.

Chu Tự nhìn tất cả mọi thứ biến mất, thứ quan trọng nhất của Vĩnh Ám Chi Dạ bắt đầu rơi xuống trước mặt bọn hắn.

Trước khi Tiểu Tĩnh biến mất còn chỉ rõ phương hướng cho họ, là ai đó đã đưa họ vào Vĩnh Ám Chi Dạ.

Khi nhìn đối phương thì đã thấy nàng trốn đi rồi.

Vĩnh Ám Chi Dạ vẫn còn, bọn hắn có thể đuổi theo được. Cho nên Chu Tự đang chờ đợi thời khắc cuối cùng. Chờ đợi món quà mà Tiểu Tĩnh tặng.

1146 chữ