Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 399: Lựa Chọn Chính Xác




Bây giờ trở về tìm kẻ thù tính sổ, gặp nạn thêm lần nữa thì lại ngoài ý muốn được Chu Tự cứu.

Đông Húc cảm thấy vô cùng khủng hoảng.

Mấy lần mình đi giao những thứ đặc biệt đều bình an vô sự.

Nhưng khi bắt đầu giao những món bình thường thì lại gặp nạn liên tục, chỉ vì hắn rời khỏi Thanh Thành. "Ta ngộ ra rồi"

Đông Húc đột nhiên hét lên khiến ba người còn lại giật mình.

"Sư đệ sao thế?"

Mẫu Đan tiên tử ân cần hỏi han.

"Ta không sao sư tỷ, chỉ là ta đột nhiên đốn ngộ ra đại đạo giao hàng thôi"

Đông Húc ngẩng đầu nhìn trời một góc bốn mươi lăm độ, một giọt nước mắt chảy ra từ khóe mi hắn.

Hai lần gặp phải nguy hiểm đều là hai người kia cứu hắn. Giống như là đang cúi đầu trêu cười hắn rằng: rời khỏi bọn ta thì ngươi chắc chắn sẽ chết, mau trở về đi, giao hàng chuyển phát nhanh cho bọn ta.

Đây là vận mệnh đã sắp đặt, là thiên đạo áp bách. Vậy nên hắn quyết định sẽ quay về Thanh Thành.

Đón lấy sự tin tưởng nặng nề này.

Đùng!

Đột nhiên, một đạo kiếm quang xông thẳng lên trời, quang mang vạn trượng, kiếm ý quét sạch bốn phía. "Kiếm ý mạnh thật.

Bích Thiên kiếm khách sợ hãi thán phục, hắn có chút tò mò:

"Hóa ra ngoại trừ Thánh Tử Ma Đạo còn có một người mạnh như thế, là tông môn của chúng ta ư?"

"Không phải, tông môn chúng ta trừ đại sư tỷ ra thì không có ai mạnh hơn cả"

Lãng Hải Vô Tình Kiếm trả lời.

Đại sư tỷ và đại sư huynh của Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Tông là do một tòa tháp quyết định.

Vị trí này để trống đã nhiều năm, chỉ khi nào đi tới giới hạn thấp nhất mới có thể trở thành đại sư huynh hoặc đại sư tỷ của tông môn.

So sánh tiềm lực, chứ không phải cứ vào sớm là được.

Những năm qua Hạ Vũ Trúc là người đầu tiên bước lên được vị trí đó.

"Một số tiền bối đã tới rồi"

Bích Thiên kiếm khách nhận được thông tin từ tông môn, hắn vội nói.

Lúc này, tại một nơi cách Nhàn Nhã không xa, có một nam tử trung niên và một nữ tử xinh đẹp đi tới.

Bọn hắn đứng lơ lửng trên không trung, lực lượng toàn thân đều ẩn núp.

"Trận pháp phía trước đang tan rã, những thứ dư thừa đã biến mất, xem ra mọi chuyện đã được giải quyết. Không biết mấy tiểu tử kia có xảy ra chuyện gì hay không?"

Nam tử trung niên nói rất bình tĩnh.

Xoẹt!

Một đạo kiếm ý xông thẳng lên trời thu hút sự chú ý của bọn hắn.

"Kiếm ý lạnh thấu xương, nhìn có hơi quen nhỉ...

Nữ tử xinh đẹp nhìn chăm chú, nàng suy nghĩ một chút rồi nói:

"Là Đạo Tử Kiếm Thư của Đạo Tông Thiên Vân. Nếu đây là kiếm ý của hắn thì có chút không ổn rồi... "Đúng là như thế Mãn Kỳ lắc đầu thở dài:

"Đáng tiếc thật đấy, dù kiếm ý này nhìn thì cao minh nhưng có một cảm giác ép buộc tăng lên vậy. Sức lực đã không còn, chứ nói chi là so sánh với lúc trước. Xem ra hắn đã xuống dốc thật rồi, vì sao lại thành ra nông nỗi này?"

"Tâm Trúc là đại sư tỷ của tông môn, nàng không chọn hắn có lẽ là sự lựa chọn chính xác.

Mục Vận cười cười than thở rồi nói tiếp:

"Ai mà ngờ được chứ, vốn dĩ quyền lựa chọn nằm trong tay bọn hắn, bây giờ quyền lựa chọn lại rơi vào tay chúng ta."

"Tiếc thay cho một hạt giống tốt"

Mãn Kỳ thở dài một tiếng, nhưng cũng không tám nhảm thêm gì.

"Nên qua đó xem tình hình thế nào.

Hai người cất bước đi tới Nhàn Nhã Hồ.

"Chuyện gì xảy ra thế này? Đầu tiên là có người dùng một quyền xé rách trời đêm, bây giờ lại có người dùng một kiếm xuyên thẳng tầng mây"

Tô Thị đi trên đường, nàng hỏi với vẻ tò mò.

Tô Thi dẫn theo Cửu Thiên Hỏa Phượng Hoàng đi trên đường, một số tu chân giả vừa thoát khỏi nguy hiểm đều cúi đầu hành lễ cung kính với nàng.

Tất cả mọi người đều thấy được Tô Thi đi từ bên ngoài vào. Ở đây, người có thể hóa giải nguy cơ của bọn hắn chắc chắn là Tô Thi tiên tử vừa có được thân phận thần bí thân phận thần bí, lại trở thành chủ nhân của Cửu Thiên Hỏa Phượng Hoàng này rồi.

"Hàn Tô, sao bọn hắn lại khách sáo với ta như thế chứ?"

Tô Thị nắm lấy tay Hàn Tô, nàng có chút luống cuống hỏi.

Lúc này Hàn Tô đang cột tóc và đeo kính lên.

Dù vẻ ngoài nàng không tồi, nhưng hòan toàn khác với lúc trước.

"Có lẽ là lần đầu tiên họ nhìn thấy tiên tử xinh đẹp như thế"

Hàn Tô trả lời cho có lệ.

"Ta vô dụng nhưng ta không có ngốc. Trí thông minh của ta rất bình thường, ta cảm thấy bọn hắn đã hiểu nhầm gì đó rồi"

Tô Thi hơi suy nghĩ một chút rồi nhìn về phía Chu Ngưng Nguyệt.

"Đừng nói là bọn hắn đã nhận nhầm công lao của Nguyệt tỷ thành của ta nhé?"

"Bóng đêm biến mất không liên quan tới ta"

Chu Ngưng Nguyệt thuận miệng phủi sạch quan hệ rồi tiếp tục quan sát chân trời.

Quyền vừa rồi chắc chắn là của Chu Tự, nhưng kiếm ý vừa rồi vô cùng lạ lẫm.

Chu Ngưng Nguyệt dời mắt, nàng để Thực Thiết Thú bước nhanh về trước rồi nói với mấy người Tô Thị: "Đi thôi, chúng ta đi tìm người của Nhàn Nhã Hồ, dùng danh tiếng của ngươi mua Làn nước trong vắt" Hàn Tô và Tô Thi không dám chần chờ, đi theo Nguyệt tỷ vào phía trong.

Chu Tự xác định vị trí của Thu tỷ xong thì vội vàng chạy tới. Hắn đã dùng hết công lực ngàn năm rồi, tụ hợp với Thu tỷ thì sẽ an toàn hơn chút.

Chuyện của Tiểu Tĩnh khiến hắn có chút không vừa lòng với thời đại thần minh, dù Tiểu Tĩnh nói nàng rất vui vẻ và hạnh phúc.

Nhưng hắn là người ở lại, tất nhiên sẽ khó mà thoải mái.

1086 chữ