Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 401: Khóa Cửa Hư




Buổi chiều, Hồ Nhàn Nhã có trận gió nổi lên, gió thổi cả một vùng rộng lớn, có vài người hay tin ngay lập tức có ý hành động tẩu thoát.

Nhưng chẳng mấy chốc sau, tất cả đều bình tĩnh lại cả.

Lần này tất cả những ai ảnh hưởng tới Hồ Nhàn Nhã đều bị diệt sạch.

Thu Thiển hỏi thăm hồi lâu mới biết được Nhàn Nhã Tiên Tử bế quan dưới lòng đất sâu đã xuất Tự mình ra tay thanh lý môn hộ.

Mà chuyện ở hội thu Nhàn Nhã sẽ do nàng đích thân chủ trì, tiếp tục tiến hành.

quan rồi.

Những người bị cuốn vào, trong lúc kết giao với Nhàn Nhã Ngọc đều sẽ cảm nhận được công dụng của Nhàn Nhã Ngọc, cho tất cả cơ hội được một lần ngộ đạo, xem như là chút đền bù nho nhỏ.

Như thế thì hội thu Nhàn Nhã lần sau sẽ được kéo dài vô thời hạn.

"Nhàn Nhã Tiên Tử là ai?"

Chu Tự hơi tò mò.

"Ta vẫn chưa thật sự gặp được nàng ta. Nghe nói rất nhiều năm về trước nàng ta ngộ đạo ở Hồ Nhàn Nhã nên định cư luôn ở đây. Sau này nàng ta cảm thấy nơi này quạnh quẽ quá nên bắt đầu nhận đồ đệ rồi phát triển Hồ Nhàn Nhã. Nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ náo nhiệt nên mới mở ra hội thu Nhàn Nhã. Tiên tử đạt được Nhàn Nhã Ngọc ở thu hội Nhàn Nhã đều là những thiên chi kiều nữ nổi tiếng cao minh mà ai ai cũng biết. Tiếng tăm, lợi ích, đều là vật trong tay. Sư phụ ta hình như có quen biết nàng ta, nhưng cụ thể thế nào thì sư phụ chưa bao giờ kể."

Thu Thiển ngồi trên ghế sa lon đáp.

Lúc này, Chu Tự ngồi trên thảm, nhìn quyển thư tịch trên tay, thân mình ánh lên ánh sáng vàng.

Kim Quang Thần Chú là chú quyết gần đây hắn đang học thuộc, chưa học quá lâu nhưng hiệu quả cũng không tệ.

Kim quang mở ra bộc phát, ngưng tụ, rồi lại tiếp tục, lấy kim quang làm cơ sở để bắt đầu công kích, cũng không đến mức xa không thể chạm đến.

Ma chủng còn theo tới, trong sáu vòng, muốn có nhiều không gian tiến triển cũng không quá dễ.

"Vậy tại sao nhất định phải độc thân?"

Chu Tự khép sách lại, khó hiểu nói.

Thu Thiển chống tay vào đầu gối, gác cằm, hơi suy tư, nói:

"Không nghe thấy các nàng đề cập đến nguyên nhân chính. Cũng có chút suy đoán, nói Nhàn Nhã Ngọc chỉ dung hợp được với thân thể trong sạch"

Để sách sang một bên, Chu Tự lấy tập ba trăm bài thơ Đường ra, vô thức nói:

"Vậy Thu tỷ không phải cũng thế sao?"

Nghe vậy, Thu Thiển nở nụ cười nhàn nhạt, híp mắt đáp lại:

"Đúng vậy đấy. Nhưng nếu dung hợp với Nhàn Nhã Ngọc thì mười năm tới, thậm chí là ba mươi năm tới, vẫn phải giữ gìn sự trong sạch. Ta còn hợp để đi nữa không?"

Chu Tự nhìn về phía Thu tỷ, mặt không biểu cảm, không nói một lời.

Hắn cảm thấy không thích hợp, nhưng nếu nói ra thì chẳng phải sẽ để lộ ý nghĩ của mình hay sao?

Trong giây lát, bầu không khí rất im ắng.

Thu Thiển đứng dậy liếc Chu Tự một cái, nàng nở nụ cười:

"Ta đi tắm, hình như khóa cửa hư rồi, không thể khóa chặt lại được"

Nàng dứt lời rồi cất bước đi về phía phòng tắm.

Để Chu Tự ngồi đó với vẻ mặt hoang mang.

Ngay sau đó, hắn nhìn thấy Thu tỷ lấy quần áo đi vào phòng tắm.

"Thu tỷ có ý gì đây?"

Chu Tự nhìn qua cửa phòng tắm, nghe thấy tiếng nước thỉnh thoảng vang lên, hắn bắt đầu suy nghĩ những gì Thu Thiển vừa nói.

"Nói khóa cửa hư không đóng chặt được, nghe thoáng qua thì như đang nhắc nhở ta đừng nhìn trộm, nhưng thật ra lại có ý khác?"

"Dựa theo suy nghĩ của Nguyệt tỷ thì đây là ám chỉ, cố ý để ta vào xem?"

"Không được không được"

Chu Tự vội vàng lắc đầu:

"Không phải đâu, chắc chắn là nàng đang dụ dỗ ta cắn câu, nhưng hai ta đã yêu nhau ba tháng rồi, cộng thêm ở trong Vĩnh Ám Chi Dạ một tháng nữa là bốn. Cho dù yêu đương với Thu tỷ khá khó khăn, nhưng tình cảm bốn tháng qua cũng không phải ít, muốn tiến thêm một bước cũng là bình thường" Chu Tự do dự một lát rồi cũng đứng dậy, bước từng bước nhỏ tới phòng tắm.

Thu tỷ cố ý nói cho hắn biết, đã dụ dỗ tới mức này rồi. Hắn thân là Thánh Tử Ma Đạo, nhất định phải một mình đảm đương một phía, ổn định được tình hình, bắt đầu từ vị hôn thê của mình.

Chu Tự đi tới cửa, hít sâu một hơi rồi cắn răng vặn tay nắm cửa.

Cạch!

Không vặn được...

Chu Tự:

"..."

Không mở được.

Chết rồi, bị sắc đẹp làm mê muội, tiếng tăm anh hùng cả đời bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

Trong nháy mắt, Chu Tự quay người rời khỏi trước cửa phòng tắm. Hắn về lại chỗ cũ cúi đầu đọc sách, xem như là không có chuyện gì xảy ra.

Một lát sau, Thu Thiển cầm theo máy sấy ra ngoài.

Chu Tự nhìn Thu tỷ với ánh mắt chột dạ, phát hiện nàng không nói gì mà chỉ vẩy vẩy cái máy sấy trên tay.

Không cần nói cũng biết có ý gì.

Chu Tự thở phào một hơi nhẹ nhõm, sau đó xoa nhẹ máy tóc dài bồng bềnh của Thu Tỷ, sấy tóc cho nàng.

Trong lúc đó, Thu Thiển hỏi một cách hờ hững:

"Có phải vừa rồi ngươi đã tới mở cửa đúng không?"

Tay của Chu Tự run lên một chút, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình tĩnh. Hắn tỏ vẻ nghiêm túc mà nói:

"Ta lo cửa chưa đóng chặt nên tới vặn thử xem.

"Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ mở cửa vào"

Thu Thiển quay đầu lại nhìn Chu Tự, nàng nở nụ cười mà nói.

"Có ta ở đây, Thu tỷ cứ yên tâm đi, ngươi có thể mãi mãi tin tưởng ta.

Chu Tự nói rất nghiêm túc.

"Ừ, ta biết rồi"

Thu Thiển cười gật đầu.

1125 chữ