"Hả?"
Tô Thị và Hàn Tô cũng kinh ngạc.
"Mọi người quen à?"
Miêu Khả An nhìn ba người đang mang vẻ mặt kinh ngạc, nói:
"Đây là một tên khủng bố cực kỳ tàn ác. Lúc giết quái sẽ ép người phải diệt tới con cuối cùng, không diệt được thì sẽ diệt người.
Tô Thi mang vẻ mặt oán hận.
Hàn Tô cười khan hai tiếng, nói:
"Thanh danh của hắn không tốt cho lắm.
Nàng cực kỳ bội phục Chu Tự, thân là Thánh Tử Ma Đạo, che giấu thân phận tiến được vào Đạo Tông Thiên Vân thì thôi, đáng sợ hơn là dám dùng tên thật để giả mạo đệ tử của một sơn phong quan trọng trong tông môn.
"Cái tên Chu Tự này đang làm gì thế?"
Chu Ngưng Nguyệt như đứa trẻ tò mò nhìn Miêu Khả An.
"Bảo là vào Thất Thiên Tháp rồi, có khả năng sẽ gây ra chấn động. Mọi người cũng muốn kiểm tra Chu Tự xem hắn có thực sự cao minh không"
Miêu Khả An trả lời.
Chu Ngưng Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, tiếp tục hỏi:
"Thế có thể thấy được tình hình trong tháp không?"
"Được chứ. Phản ứng của Thất Thiên Tháp càng mạnh, sẽ càng thấy được rõ ràng, thậm chí còn có thể nghe được âm thanh bên trong"
Miêu Khả An giải thích.
"Thế nghe được âm thanh bên trong rồi có thể thuật lại cho ta không?"
Chu Ngưng Nguyệt mang vẻ mặt tràn đầy mong đợi hỏi.
"Đương nhiên là được rồi"
Miêu Khả An khẽ cười nói.
"Cảm ơn tỷ tỷ"
"Không có gì, không có gì"
Hàn Tô:
"..."
Hình như là tỷ tỷ thật...
Chu Tự và Thu Thiển đi thẳng vào Thất Thiên Tháp, nhìn thấy một vùng tối tăm. Lúc này một con đường phát sáng kéo dài từ xa lại.
Khi đường kéo tới dưới chân họ, trong bóng tối bỗng truyền tới âm thanh vang vọng.
"Hoan nghênh tới Thất Thiên Tháp. Trước khi vào tháp cần trả lời ba câu hỏi. Chuẩn bị xong thì mới tiến lên trước ba bước"
Cộp!
Cộp!
Cộp!
Chu Tự và Thu Thiển đi về trước ba bước.
"Vấn đề đầu tiên, sau khi kết hôn, ngươi vui không?"
Chu Tự:
"..."
Thu Thiển:
"..."
Hai người liếc nhìn nhau.
Thu Thiển chợt bật nười, khẽ hé môi đỏ:
“Sẽ vui vẻ sao?"
“Người khác thì không biết, nhưng nếu ta cưới Thu tỷ thì nhất định sẽ rất vui vẻ"
Chu Tự cười trả lời.
Thu tỷ nở nụ cười, để hắn nhớ tới Thần Nữ Ma Đạo thù dai.
Không dám không vui vẻ. Lui một vạn bước nói....Chuyện hắn hy vọng nhất chính là cưới được Thu tỷ, Thu tỷ vừa đẹp vừa tốt, ngoại trừ thù dai, không dễ nói chuyện yêu đương ra thì đều là ưu điểm.
Thu Thiển che miệng cười hai tiếng, sau đó trả lời vấn đề:
“Chờ chúng ta kết hôn, sẽ vui vẻ.
Chu Tự gương mặt đầy ý cười, nghĩ thầm ý Thu tỷ là đã chuyển bị tốt để lấy chồng rồi? Ta phải tìm cơ hội cầu hôn.
“Vậy thì mời bước lên phía trước ba bước, nhận câu hỏi thứ hai.
Âm thanh thấp thoáng tiếp tục truyền đến từ trong bóng tối.
Bach...bach...bach!
Chu Tự chủ động dắt tay Thu Thiển, đi về phía trước ba bước.
“Thu tỷ ngươi cảm thấy câu hỏi thứ hai là gì?"
Chu Tự khẽ cười nói.
Thu Thiển ngâm câu ừ thật dài:
“Hỏi sau khi kết hôn sẽ nghe theo ai?"
“Nghe Thu tỷ"
Chu Tự vội mở miệng.
"Haha~"
Thu Thiển không khỏi bật cười, giọng nói thanh thúy êm tai:
“Hiện tại thì nghe ai?"
Hiện tại nghe ai? Lặp lại câu nói này trong lòng, Chu Tự nhớ lại những chuyện gần đây, hơi không tự tin nói:
“Là nghe ta?"
Thu Thiển gật đầu khẳng định:
“Gần đây phần lớn mọi việc đều nghe theo ngươi, cho nên về sau cũng nghe theo ngươi.
“Vậy sau này cho ta cơ hội xuống bếp?"
Chu Tự thử thăm dò hỏi.
“Không được.
Thu Thiển cười yếu ớt trả lời.
Chu Tự:
Một chút thời gian sau, âm thanh mờ mịt tiếp tục truyền đến:
“Câu hỏi thứ hai, sau khi kết hôn các ngươi vui vẻ ban ngày hay là vui vẻ ban đêm?"
Chu Tự, Thu Thiển:
"..."
“Đây là hệ thống trí tuệ sao?"
Chu Tự nhìn chung quanh một chút nhưng không thấy hệ thống.
Thu Thiển dùng linh khí và thần lực thay phiên dò xét, nhẹ nhàng lắc đầu:
“Không có điện, hẳn là thứ như trận pháp, vậy thì...là ban ngày hay là ban đêm đây?"
Thu Thiển nhìn chằm chằm Chu Tự, chờ đợi đáp án.
“Trả lời"
Chu Tự nhấc tay.
“Mời trả lời"
Âm thanh thấp thoáng truyền ra.
“Khi nào có Thu tỷ cũng vui vẻ.
Chu Tự nghiêm mặt nói.
“Ồ"
Một tiếng ồ thật dài, Thu Thiển cười xấu xa nhìn Chu Tự nói:
“Ta hiểu!” Chắc chắn là ngươi đã hiểu sai, Chu Tự âm thầm lẩm bẩm một câu.
Lúc này âm thanh trong bóng tối cũng dùng giọng điệu thì ra là thế nói:
“Trẻ tuổi hưng phấn, ta hiểu!"
Hai người:
"..."
“Chuẩn bị xong xin mời bước lên phía trước ba bước, nghe câu hỏi cuối cùng"
Âm thanh mờ mịt truyền đến từ trong bóng tối.
Hai người tiếp tục cất bước, rất tò mò câu hỏi thứ ba.
“Thu tỷ thấy liệu câu hỏi thứ ba có còn liên quan đến việc kết hôn không?"
Chu Tự hỏi.
Thu Thiển nghĩ nghĩ, gật đầu nhẹ đến không thể nhận ra, trả lời:
“Có thể"
Chốc lát sau, hai người vào chỗ, âm thanh thuộc về bóng tối cũng theo đó mà xuất hiện:
“Câu hỏi thứ ba, xin hỏi hai người có cảm thấy xấu hổ và chột dạ với đáp án hai câu hỏi trước không? Đó thật sự là đáp án trong lòng hai người sao? Nếu đúng mời đứng tại chỗ, nếu không đúng mời tiến lên một bước, ta sẽ nói cho ngươi biết, năm tháng yên bình là một khoảnh khắc, lông gà đầy đất là thường ngày, dù cho bạn đời không giống ban đầu, nhưng hắn/nàng đã từng là sự tồn tại đẹp nhất trong lòng ngươi, trong hồi ức, trong nội tâm, vui vẻ cũng không biến mất, chỉ là các ngươi làm như không thấy. Như vậy xin trả lời câu hỏi.
“Trả lời"
Chu Tự tiếp tục nhấc tay.
1050 chữ