Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 451: Nhìn Thế Nào?




Lúc trước hắn đã cẩn thận hỏi Thu tỷ, nói là vừa về còn mệt mỏi, cứ gọi đồ ăn ngoài là được rồi.

Nhưng lại bị Thu tỷ từ chối với một gương mặt tràn ngập nụ cười.

Chu Tự ăn bữa cơm này trong sự thấp thỏm lo âu, hắn không thể nào xác định được cơm có bị thêm những thứ khác hay không.

Chuyện cửa phòng tắm hư không hề nhỏ, nhưng Thu tỷ lại không nhắc tới dù chỉ một lời. Nếu không phải là đang im lặng chờ đợi diệt vong thì chính là im lặng chờ đợi bộc phát.

Thu tỷ không những thù dai, mà còn có thù tất báo.

Chu Tự đã sửa cửa phòng tắm xong rồi, hắn trực tiếp đổi một nắm đấm cửa khác.

Sau bữa ăn, Nguyệt tỷ trở về phòng nghiên cứu mấy thứ, nguyên tố chi tâm và trận pháp lần trước Lý Lạc Thư gửi tới, đây đều là đối tượng nàng muốn nghiên cứu.

Nàng cũng đã mang hắc sắc giới chỉ đi rồi, nàng muốn phục chế ra một cái khác.

Còn quyển sách bảo tàng kia, sau khi Chu Ngưng Nguyệt biết thư tịch này còn có phần tiếp theo thì nàng lại muốn nghiên cứu.

Chu Tự từng giao từng món đồ cho Nguyệt tỷ, nếu có thể nghiên cứu ra được thì đương nhiên là tốt.

Sau khi trời tối.

Chu Tự ngồi trên ghế sô pha xem ti vi, vừa về nên không cần phải học viễn cổ văn.

Xem phim hoạt hình được một lúc thì Thu Thiển đi rửa hoa quả cho Nguyệt tỷ, nàng cũng đặt một phần lên bàn uống trà ngay trước mặt Chu Tự.

Sau đó Thu Thiển ngồi ngay ngắn bên cạnh hắn.

Thu tỷ đi tới khiến Chu Tự trở nên căng thẳng, không biết sắp tới mình phải đối mặt với cái gì.

Chuyện nhìn thấy Thu tỷ tắm chỉ là ngoài ý muốn.

"Xem hay không?"

Đột nhiên Thu tỷ hỏi với giọng điệu bình tĩnh.

"Hả?"

Chu Tự ngạc nhiên, hắn vội lắc đầu.

"Toàn là bọt xà phòng, ta chẳng thấy gì cả. Thu tỷ hoàn toàn có thể tin tưởng ta"

Thu Thiển nhìn thoáng qua Chu Tự với gương mặt mờ mịt, nàng nói:

"Ta đang hỏi phim hoạt hình hay không?"

"..."

Chu Tự từ từ khôi phục từ trong ngây người, hắn lúng túng muốn tìm một cái lỗ để chui xuống, sau đó mới trả lời:

"Hay lắm"

Thu Thiển đáp lại một tiếng rồi cũng im lặng mà xem.

Hai người cứ thế ngồi xem phim hoạt hình cùng nhau, quan sát nam chính nữ chính cãi nhau, rồi làm lành, rồi lại cãi nhau.

Chu Tự âm thầm than thở trong lòng, nhiều chuyện thật đấy.

Hắn không chăm chú xem nữa mà vẫn luôn nhìn trộm Thu tỷ bên cạnh mình.

Chu Tự thấy Thu tỷ nhìn chằm chằm vào ti vi, giống như là xem rất chăm chú, thì lẩm bẩm trong lòng.

"Đẹp không?"

Đột nhiên Thu Thiển quay đầu lại hỏi.

Chu Tự vội quay đầu nhìn về phía ti vi rồi ra vẻ bình tĩnh nói:

"Khá hay, chỉ là cảnh tình cảm của nam nữ chính quá nhiều, rườm rà đau hết cả đầu.

Thu Thiển cười rất chân thành, nàng nói:

"Ta nói là cảnh lúc vừa mới mở cửa phòng tắm có đẹp không?"

Chu Tự:

"..."

Đẹp, nhưng ta không dám nói.

"Nhìn thấy rồi là phải chịu trách nhiệm đấy nhé"

Đột nhiên giọng của Thu Thiển lại mềm nhũn đi.

Chu Tự nghe thấy giọng điệu này thì vội ngồi thẳng người dậy, hắn cam đoan:

"Ta chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm với Thu tỷ"

Trong giọng nói của Thu Thiển còn mang theo ý cười:

"Vậy sau này không được nhìn những người khác nữa"

"Người khác không đẹp"

Trong đầu Chu Tự toàn là suy nghĩ người khác không so được với Thu tỷ.

"Ngươi từng nhìn người khác rồi à?"

Thu Thiển hỏi với vẻ kinh ngạc.

Chu Tự:

"...Đương nhiên là không có rồi"

Thu Thiển gật nhẹ đầu, sau đó nàng nói với một giọng chỉ Chu Tự có thể nghe được:

"Cũng đúng, chất lượng của năm trăm tệ khá kém, không đẹp cũng là lẽ đương nhiên "Thu tỷ, đó chỉ là hiểu lầm mà thôi"

Chu Tự nói với vẻ bất đắc dĩ.

"Ta hiểu mà" Thu Thiển gật đầu, sau đó nàng đứng dậy định đi về phòng, chỉ là nàng vừa mới đứng dậy đã ngồi xuống, nhìn Chu Tự với vẻ mặt tràn đầy trong trông đợi:

"Vậy nên đẹp thật à?"

Chu Tự thấy vậy thì trịnh trọng gật đầu:

"Ta sẽ nhớ cả một đời"

"Hừ"

Thu Thiển đứng dậy rồi nói với vẻ mặt chê bai:

"Biến thái"

Thu Thiển quay người đi vào phòng:

"Ta về phòng ngủ đây, ngươi cũng nghỉ ngơi sớm đi"

Thu tỷ vừa quay người lại thì trên gương mặt đã nổi nét ửng hồng, màu hồng kéo dài tới tận mang tai, trong ngượng ngùng mang theo nét mừng rỡ, và một chút xấu hổ.

Chu Tự thấy Thu tỷ vào phòng thì cảm giác bản thân chưa từng là đối thủ của nàng.

Từ khi Đại Địa Thần Khuyển mở ra cơ duyên thì Thu tỷ chưa từng dừng việc trêu chọc hắn lại.

Tính cách xấu xa ngày càng lộ rõ, không bỏ xót cái gì.

Nhưng lại làm cho người khác không thể ghét nàng dù chỉ một chút.

Chu Tự ngồi một mình trên ghế sô pha, hắn tưởng tượng lan man, nhớ về giây phút vừa mở cửa ra.

Thật ra...Hắn đã thấy rồi, mịn màng, uyển chuyển.

Mặc dù không phải chính diện nhưng nên nhìn hay không nên nhìn hắn đều đã thấy cả rồi.

Sao lại quên được chứ?

Chu Tự ngồi dựa vào sau ghế sô pha, hắn nhìn chằm chằm trần nhà rồi tự lẩm bẩm:

"Đột nhiên muốn kết hôn sớm một chút"

Hắn từ từ nhắm hai mắt lại, đã bình an vượt qua hôm nay rồi. Trong lúc nhất thời hắn có chút biết ơn Nguyệt tỷ.

Nhưng vấn đề ở đây là nhẫn cầu hôn phải mua như thế nào.

Chưa kết hôn bao giờ nên vẫn còn thiếu kinh nghiệm về phương diện này lắm.

1059 chữ