Chu Tự gật đầu, lại có chút khó hiểu:
“Trong giọng nói mà Thu tỷ nghe được vẫn luôn nhấn mạnh bảo nàng đi vào. Rốt cuộc phải đi vào đâu? Trong cánh cửa nào? Thu Thiển có thể vào cũng không có nghĩa người nhằm vào phía này cũng có thể vào phải không?"
Chu Ngưng Nguyệt ăn nho xanh trên bàn, suy nghĩ kỹ nói:
“Tính đến hiện tại, chỉ có cánh cửa ở giữa là ly kỳ nhất, những cánh cửa khác không có chỗ nào có thể nghi ngờ. Nhưng hình như đối phương có lòng tốt nhắc nhở có người đến, về lý thuyết thì làm bạn. Còn về người khác, là kẻ địch, khả năng sẽ bị ngăn cản tiến vào. Còn về đi vào chỗ nào, họ chỉ có thể nghĩ đến cánh cửa ở giữa, những cánh cửa khác đều không có khả năng lắm. Cụ thể sẽ thông đến chỗ nào thì không thể biết được. Có lẽ là thần vực, lại có lẽ là thế giới khác, chỉ có mở ra mới biết được tất cả. Biên Giới Thành dưới Thanh Thành thực sự đặc biệt, có các loại quyền hạn, chỉ cần là người của thời đại Thần Minh, chắc chắn rất có hứng với nơi này. “Dành thời gian ta đi hỏi Hình Ngọ sư huynh, xem xem cái chân lớn thứ ba là ai, xem có thể giúp được chúng ta không"
Chu Tự nói.
Sau đó hắn cũng tiến vào trong cánh cửa khác, hỏi thông tin liên quan đến những cánh cửa đó. Làm rõ nguồn gốc của cánh cửa và xem nó thông đến chỗ nào. Nhân tiện hỏi toàn bộ mọi chuyện, và hành động của Lạc Hà thôn Thái Dương Thần.
Hiện nay nước trong suốt đang mở ra cánh cửa lớn, tuy hơi chậm nhưng quý ở chỗ có tiến triển trong sự ổn định. Khi quay về, hắn thấy tin nhắn của Lý Lạc Thư, nói đã đưa “Đen Nghiêm Trọng đến, có lẽ cũng có thể mở ra một cánh cửa. ‘Con mắt biết tuốt’ và ‘đen nghiêm trọng, ngay từ đầu Chu Tự nghĩ là cùng một loại, bây giờ xem ra con mắt biết tuốt’ và ‘đen nghiêm trọng là hai loại khác nhau.
Hiện giờ Lý Lạc Thư chưa thể xuống núi, hình như phải tiếp tục xem mắt, trong lời nói hắn tràn đầy oán trách với ai đó bên cạnh. Nếu không phải ai đó bên cạnh xem mắt thành công thì hắn cũng không đến mỗi cứ phải xem mắt. Chu Tự rất thông cảm với hắn, cũng rất tức giận với ai đó, đánh, gặp lần nào đánh lần đó.
Theo Chu Tự thấy, không phải đánh mình thì đều không sao. Mọi người đều xem mắt, hắn xem mắt thành công, nhưng đâu có khoe khoang khắp nơi?
Lại thảo luận thêm một lúc, Chu Tự đặt tay lên biên giới thạch, định tiến vào ngoại thành Thần Vực.
“Ta cũng vào cùng Thu Thiển nói.
“Vậy ta hỏi vài người của ma môn, có thu hoạch gì không. Lâu vậy rồi, chắc họ cũng có kết quả.
Chu Ngưng Nguyệt bưng hoa quả đi nói.
“Nguyệt tỷ, nhớ đánh răng trước khi ngủ.
Chu Tự nhắc nhở nói.
Lúc sau hắn mở biên giới thạch, hai người tiến vào trung chuyển Biên Giới Thành đến ngoại thành Thần Vực.
Vừa vào thì nghe thấy bên ngoài thành vang lên giọng nói, ở xa có người hân hoan nhảy nhót.
“Họ đang làm gì vậy?"
Thu Thiển có chút nghi hoặc.
Bình thường họ tiến vào cũng không náo nhiệt như vậy.
Chu Tự nhìn phương xa, nhớ tới lời của ông chủ hàng, lập tức trả lời:
“Một đám ngụy tín đồ đang báng bổ thần “Báng bổ thần ư?"
Thu Thiển hơi khó hiểu.
"Ùm."
Chu Tự gật đầu, giải thích nói:
“Những người này rảnh đến nhàm chán, sẽ đi khắp nơi tìm kiếm ngoại linh thần vực, cũng là thần bộc canh gác, để luyện tay. Bên đó mười phần thì tám chín phần đã phát hiện được thần bộc canh gác, vây lại đánh nhau.
“Họ không sợ bên trong thần vực giáng xuống trừng phạt hả?"
Thu Thiển kinh ngạc nói.
“Một đám ngụy tín đồ, cộng thêm Thần Minh không xuất hiện, sợ cái gì?"
Chu Tự hỏi ngược lại.“Vậy chắc đám tín đồ đó là đám người không hy vọng Thần Minh trở về nhất.
Thu Thiển nói.
Chu Tự gật đầu, tán thành nói:
“Đúng vậy, đợi Thần Minh trở về, có lẽ sẽ tiêu diệt đám ngụy tín đồ đó đầu tiên.
“Thế chúng ta có bị coi là lén vượt biên không?"
Vào thành, Thu Thiển hỏi Chu Tự.
Họ không có tín ngưỡng, chỉ biết tiến vào nơi này là nhờ vào chìa khóa may mắn, Thần Minh liên quan có lẽ là nữ thân may mắn. Tính đến hiện tại họ chưa từng nghe đến nữ thần này. Càng đừng nói tín ngưỡng, nói một cách chính xác thì họ đúng là vượt biên trái phép. Nhưng ngoại thành Thần Vực cũng không cần chứng minh thân phận, cũng không ai có thể điều tra được. Nếu không làm sao có nhiều ‘ngụy tín đồ như vậy? Chính là vì ngoại thành Thần Vực đã thành khu chợ từ lâu, để mọi người bày bán hàng.
Phần lớn tu chân giả không biết thời đại Thần Minh, biết rồi thì cũng rất ít người muốn sống trong thời đại đó. Bởi vì đó không phải là thời đại của họ, cũng không thể cho Thần Minh nắm giữ lại thời đại.
Đương nhiên, thế giới rộng lớn, có đủ loại người, thời đại này cũng không thiếu tín đồ thật sự.
Ít khi.
Chu Tự đi vào chợ, xếp ở phía trước nhất vẫn là ông chủ chém giá, lần này Bách Mạch tiên tử cũng có mặt. “Cơ thể ngươi có sao không?"
Khi sắp đến quầy hàng Thu Thiển đột nhiên hỏi.
Chu Tự nghi hoặc nhìn cơ thể mình, hỏi:
“Vấn đề gì?"
“Ăn nguyên tố chi tâm, chắc sẽ có biến hóa gì chứ?"
Thu Thiển nhìn từ trên xuống dưới Chu Tự, không thấy gì bất thường. Thu tỷ không nhắc đến, Chu Tự suýt nữa cũng quên, mình đã ăn thứ quan trọng như nguyên tố chi tâm.
Nhưng...thực sự không có cảm giác gì.
1117 chữ