Bỗng hắn quay đầu nhìn về phía phòng của Nguyệt tỷ, không nhìn thấy Nguyệt tỷ, hắn mới thở nhẹ nhõm, bị Nguyệt tỷ nhìn thấy mình ngắm Thu tỷ thì càng xấu hổ.
“Ngươi đang nhìn cái gì?"
Giọng nói của Chu Ngưng Nguyệt từ bàn ăn truyền qua.
Chu Tự nhìn qua, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Ngươi nhìn thấy rồi hả? Chu Tự hỏi trong lòng.
“Ta thấy rồi"
Chu Ngưng Nguyệt thoải mái nói:
“Vợ chưa cưới rất đẹp, ngắm nhìn cũng không sao, rất bình thường"
Chu Tự:
"..."
Tại sao Nguyệt tỷ lại có thể mắt nhìn thấy miệng nói được? Chu Tự phàn nàn trong lòng, sau đó hắn nghĩ đến điều gì, hiếu kỳ nói:
“Sao đột nhiên lại gọi ta dậy?"
Hắn còn muốn thử tác dụng của trận linh.
“Đi xem xung quanh đây, vừa nãy trên người ngươi phát ra ma ý, vừa nghĩ là biết ngươi muốn thử trận linh. Trận linh của ngươi là Ma Đạo Văn Thư, một khi sử dụng ma ý sẽ ào ào như sóng biển, chắc chắn ảnh hưởng xung quanh"
Chu Ngưng Nguyệt cắn xíu mại nói:
“Không gọi ngươi tỉnh chẳng lẽ để ảnh hưởng đến hàng xóm ư? Không có đạo đức. Đúng rồi, cái này ngon lắm, lần sau mua cái này đi.
Nàng giơ xíu mại ra cho Thu Thiển xem.
“Món này của cửa hàng đối diện cổng tiểu khu là ngon nhất, hồi ta học cấp hai cũng rất hay ăn.
Chu Tự có lòng tốt nhắc nhở.
“Cửa hàng mười năm rồi ư?"
Chu Ngưng Nguyệt kinh ngạc nói.
Nói như vậy cũng không vấn đề, Chu Tự bỗng nhiên phát hiện ông chủ của cửa hàng ăn sáng cũng khá già rồi.
Không nghĩ nhiều, hắn nhìn xung quanh, đúng là có ma ý lan tràn là ảnh hưởng do trận linh gây ra.
“Xem ra vẫn phải ra ngoại ô thử hiệu quả"
Chu Tự lẩm bẩm tự nói.
Lúc ăn cơm, Chu Ngưng Nguyệt nói với Chu Tự:
“Ngày mai phải vào thành rồi, dạo này có rất nhiều người bên ngoài, phải cẩn thận chút. Chủ yếu là đề phòng ma tu, họ vẫn rất muốn đàn áp Thánh Tử Ma Đạo"
“Ta không định kế thừa Ma môn, cảm thấy những người đó đều uổng phí tâm sức"
Chu Tự vừa ăn cháo Thu tỷ nấu vừa tiện miệng nói.Chu Ngưng Nguyệt cầm thìa thoải mái và tùy ý nói:
“Họ không cần biết cảm giác của ngươi, họ chỉ cần biết cảm giác của họ.
Lúc này Thu Thiển cũng lên tiếng nhắc nhở:
“Lần này ma tu sẽ có tiền bối nguyên linh tứ phẩm đến, có lẽ sẽ không ra tay, nhưng cũng không chỉ chủ động chọc vào"
“Là tiền bối còn tốt, chỉ sợ là những tên còn khá trẻ, người trẻ một khi cái đầu nóng lên thì chuyện gì cũng làm được.
Chu Ngưng Nguyệt ôm đầu có chút đau đầu.
“Nói như vậy thì lần này thực ra rất nguy hiểm ư?"
Chu Tự cau mày, nhìn Thu Thiển khá mỏng manh nói:
“Thu tỷ, đến lúc đó ngươi nhớ đi theo ta, nếu bị thất lạc nhớ gọi tên ta. Điện thoại không có tác dụng"
Thu Thiển ăn cháo nhìn Chu Tự một cái, khẽ nói:
“Biết rồi"
“Hả? Thu tỷ, ngươi nói gì?"
Chu Tự bị Nguyệt tỷ làm ồn không nghe thấy.
“Ăn cơm đi"
Thu Thiển ôn hòa nói.
Chu Tự:
"..."
Trước khi đi làm, Thu Thiển tiễn Chu Tự ra đến cửa, sau đó nhìn vào trong, chắc chắn không thấy cô gái già, liền đến trước Chu Tự:
“Nhắm mắt vào.
Chu Tự hiểu ra, sau đó chờ đợi nụ hôn tạm biệt của Thu tỷ. Đợi cả hồi lâu cũng chỉ cảm thấy Thu tỷ ôm lấy hắn, bên tai vang lên tiếng cười của nàng:
“Những chuyện như hôn, chẳng phải ngươi rất chủ động à?"
"A?"
Chu Tự hiểu ra, sau đó mở mắt nhìn Thu tỷ trước mắt, ghé sát môi đến. Vừa mới chạm tới Thu tỷ, cầu thang vang lên tiếng động khiến Chu Tự giật mình nhìn về phía sau một cái, phát hiện cô bé ở tầng trên vừa lùng túng vừa kinh sợ nhìn họ, sau đó cúi đầu bước nhanh xuống tầng. Đối phương chắc hẳn mới lên cấp hai, hôm nay ngủ dậy muộn.
Lập tức khuôn mặt Chu Tự bỏng rát, hận không thể tìm cái hố chui xuống.
Đợi cô bé đó đi khỏi, hắn quay đầu nhìn Thu tỷ, thì đã không còn bóng dáng của Thu tỷ, cửa nhà đã đóng chặt.
"..."
Đợi mấy phút, sau khi chắc chắn đi xuống tầng sẽ không gặp phải cô bé tầng trên, hắn mới bước xuống tầng. Một đời anh minh bị hủy trước cửa nhà.
"Haiz."
“Lần sau phải cẩn thận hơn.
Trong phòng.
Chu Ngưng Nguyệt mở tủ lạnh, nhìn Thu Thiển đi vào hiếu kỳ nói:
“Sao mặt ngươi đỏ thế? Chu Tự ra tay với ngươi ở cửa à?"
Thu Thiển:
Trên đường Chu Tự nói chuyện với Lý Lạc Thư, họ nói chuyện Nữ Thần Bóng Tối và Chúa Tể Vực Sâu. “Thực ra không bình thường lắm, theo như đại ca nói, Chúa Tể Vực Sâu đã ngã xuống từ rất lâu về trước, Nữ Thần Bóng Tối còn ngã xuống sớm hơn. Nhưng ta hỏi mẹ ta, nàng nói nàng biết Thần Bóng Đem là đàn ông, quản lý bóng tối và cái chết, đây có lẽ là Thần Bóng Tối sau Chúa Tể Vực Sâu. Trong cánh cửa nặng nề là Nữ Thần Bóng Tối thông suốt mọi sự, sự ngã xuống của nàng là một câu đố, Chúa Tể Vực Sâu chết vì Vĩnh Ám Chi Nhận Thần bóng tối và cái chết sinh ra, sau này biến mất theo thời đại, có thể nói thời gian tồn tại lâu nhất. Ba vị thần thật sự muốn trở về, người có khả năng nhất chắc hẳn là Nữ Thần Bóng Tối có quyền hạn thông suốt mọi sự, ngươi có khả năng thứ hai là thần bóng tối nắm giữ cái chết. Nhưng lại là Chúa Tể Vực Sâu thứ hai trở về đại địa. Đại ca phải cẩn thận, có lẽ Nữ Thần Bóng Tối chỉ mong đối phương đến, đến hoàn thành tâm nguyện cho nàng, điều quan trọng nhất là đừng để Nữ Thần Bóng Tối thức tỉnh quyền hạn thông suốt mọi sự quá nhanh.
Nhưng Thần Minh không đơn giản, có lẽ Chúa Tể Vực Sâu mới là kẻ thắng cuộc lớn nhất.
1049 chữ