Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 499: Mặt Ta Thế Nào?




"Xem phụ cận xem thế nào, có lẽ sẽ có nhiều phát hiện hơn, mặc dù ta biết bộ dạng Thánh Tử, nhưng cũng có thể nhận lầm"

Hồi lâu sau, Hồ Dương thấy mình không hề nhận lầm, mà Thánh Tử ở chỗ này giống như chỉ đang đi học. "Haha, phát hiện lớn Hắn quá đỗi vui mừng, sau đó bắt đầu tìm một vài người tới.

Muốn truyền tin tức về.

Chạng vạng tối.

Đám người Chu Tự đứng ở phòng tập thể hình, yên lặng chờ đợi Lý Cảnh Sơn dạy bảo.

"Ta chỉ nói hai điểm"

Tiếng Lý Cảnh Sơn truyền đến tai Chu Tự.

Nghe thấy, tinh thần hoảng hốt, hắn lại nhớ tới cảm giác sợ hãi khi bị hiệu trưởng điều khiển.

Lúc còn đi học, mỗi lần nghe được câu này đều phải đứng mười mấy hai mươi phút, hai câu nói không hết.

"Ngươi làm sao phải hoảng sợ như vậy?"

Tô Thị nhỏ giọng hỏi.

"Ngươi không có học thức ngươi không hiểu.

Chu Tự thì thầm đáp lại.

Tô Thi phồng má quay đầu không nhìn Chu Tự.

"Các ngươi vẫn còn nhiều chuyện Giọng Lý Cảnh Sơn lạnh lùng.

Thấy Chu Tự cùng Tô Thi bị dọa không dám lên tiếng nữa, hắn mới tiếp tục nói:

"Lát nữa ta sẽ dạy qua một chút uẩn dưỡng chi pháp, đề phòng ngày mai dùng tới huyết khí chi pháp. Sau đó nhắc nhở các ngươi một câu, ngày mai trừ Chu Tự tiến vào Thâm Uyên Chi Thành, những người khác ở lại bên ngoài là được, không cần vào sâu. Bên ngoài cùng lắm là một ít quái vật Thâm Uyên tương đối nguy hiểm, các ngươi đi thử vận may, có lẽ có thể được một chút cơ duyên"

Tô Thị mừng rơn, mặc dù nàng vô dụng, nhưng một người chấp nửa người, sở trường bổ đao.

Âm Túc rất tò mò nói:

"Tại sao Chu Tự có thể đi vào?"

Hình Ngọ cười nhìn Âm Túc:

"Hóa ra còn có một vị tiểu sư muội không biết à"

Âm Túc kinh ngạc, những người khác biết cái gì?

"Lát nữa ta nói với Âm Túc"

Từ Từ như trưng cầu ý kiến nhìn về phía Chu Tự.

Đối với cái này, Chu Tự nhún vai, không để ý chút nào.

Đừng có sau lưng hãm hại ta là được.

"Từ Từ, qua đây Hình Ngọ vẫy vẫy tay với Từ Từ.

"Sư huynh Hình Ngọ có chuyện gì không?"

Từ Từ cẩn thận đi đến trước mặt Hình Ngọ.

"Dua tay ra."

Sau khi Từ Từ vươn tay ra, Hình Ngọ vẽ một ký hiệu lên tay hắn:

"Từ gia cũng có người tới, nếu bảo ngươi đi vào, ngươi hãy đưa tay cho hắn nhìn, cứ nói người vẽ ký hiệu này, không để cho ngươi vào. Bọn hắn sẽ không yêu cầu ngươi đi vào"

"Đa tạ sư huynh Hình Ngọ Từ Từ vội bái tạ.

Mặc dù không rõ là ý gì, nhưng sư huynh Hình Ngọ lớn mạnh thế nào hắn có thể hiểu.

Sau đó, Lý Cảnh Sơn quả thực không nói thêm gì khác.

Chu Tự không quen lắm.

Chín giờ.

Tất cả mọi người đều học xong uẩn dưỡng chi pháp, sẽ giảm rất nhiều việc sử dụng huyết khí chi pháp.

"Khụ khụ, ngày mai không cần đi làm, ta xin nghỉ giúp các ngươi rồi."

Mãn Giang Hồng nói với tất cả mọi người.

Lúc này Chu Tự giơ tay:

"Ta muốn hỏi "Hỏi đi Mãn Giang Hồng ra dấu xin mời.

Chu Tự thành thật hỏi:

"Có lương không?"

Đám người:

"..."

Mãn Giang Hồng suy tư một lát, họ khan hai tiếng nói:

"Các ngươi cảm thấy mặt mũi ta như thế nào?"

"Hơi tại tái"

Chu Tự đáp.

"Mặt nhỏ"

Tô Thị nói theo.

"Xinh đẹp"

Âm Túc nhỏ tiếng nói.

"Chim sa cá lặn Hàn Tô đẩy mắt kính nghiêm túc nói.

"Hoa nhường nguyệt thẹn"

Minh Nam Sở ra vẻ chững chạc đường hoàng nói.

Nói xong năm người lại nhìn về phía Từ Từ.

Bất đắc dĩ, Từ Từ chỉ có thể xấu hổ mở miệng:

"Bọn hắn nói rất đúng"

Mãn Giang Hồng:

"..."

Đều là vì nghỉ có lương sao?

Tan tầm, Chu Tự đi trên đường nhìn quanh bốn phía.

Hôm nay sư tỷ Mãn Giang Hồng nói xung quanh có rắn xuất hiện, tối hôm qua hắn cũng nhìn thấy, đột nhiên xuất hiện tất có nguyên do.

Hắn phải tìm ra hang rắn diệt cả ổ.

Lúc này Đại Địa Thần Khuyển đột nhiên gửi tin tới.

Chu Tự nhìn xem, thấy Đại Địa Thần Khuyển cũng phát hiện trong thành có thêm một đám rắn, không phải rắn bình thường, mà là linh sủng.

Bọn hắn đang tìm kiếm nguồn gốc.

Do dự một chút, Chu Tự gửi lại tin, bảo bọn hắn tiếp tục việc của bọn hắn đi.

Loại chuyện này chính hắn xử lý.

Hắn có kinh nghiệm, dù sao đã làm mười mấy năm rồi.

"Mẹ, mẹ bị sao thế?"

Chợt có âm thanh non nớt truyền đến tai Chu Tự.

Quay đầu nhìn lại, là một cậu nhóc tầm tám chín tuổi đang sợ hãi kêu to.

Trước mặt nó là một người phụ nữ nằm gục xuống, tựa hồ ngất đi.

Lúc này một số người vây lại, Chu Tự nhìn thoáng qua, phát hiện trên cổ tay người phụ nữ có một dấu răng, là rån căn.

Cùng lúc này, Chu Tự nhìn thấy Tô Thị đang đi về phía bên này, hắn vội chạy đến kéo nàng lại.

"Ai da, làm gì đó"

Tô Thi bị lôi kéo cảm thấy không ổn.

Không biết chừng nhân cách thứ hai của Chu Tự bộc phát, lại bắt nàng giết cái gì đó.

"Người kia hình như bị rắn cắn, ngươi đi xem xem tình hình thế nào"

Chu Tự chỉ phía trước nói.

"A? Ò"

Tô Thi kinh ngạc vội đi qua.

Chu Tự nhìn chung quanh một lượt, cuối cùng thấy một thứ trong bụi cỏ.

Hắn lấy tiền xu ra định ra tay, nhưng cuối cùng lại bỏ qua, hắn cất bước đi qua.

Khi hắn ló đầu qua thì phát hiện một con Thanh Xà đang nhìn hắn chằm chằm, lè lưỡi.

Lúc này trên tay Chu Tự có ánh sáng sấm sét lóe sáng, tiếp đó điện giật làm choáng đối phương rồi cho vào trong túi.

1115 chữ