Thiên Vân Y Y nhìn về phía sư huynh bên cạnh với vẻ khó tin, chẳng phải nói là đệ tử của Quan Hà Phong sao?
Tại sao lại thành Thánh Tử Ma Đạo rồi?
Sắc mặt của Thiên Minh Lâu vô cùng khó coi, Hạ Vũ Trúc và Cố Nhạn cũng khiếp sợ không thôi. Vốn cho rằng họ đã tránh thoát được Thánh Tử Ma Đạo, nào ngờ Thánh Tử Ma Đạo đang ở trước mắt.
Trong lúc nhất thời họ đều cảm thấy nguy cơ đang ập tới, vì ai ai ở đây đều đã nghe qua danh tiếng của Thánh Tử Ma Đạo.
Lời đồn đều là khát máu tàn nhẫn, tính cách vặn vẹo, quyền trấn Cửu Châu.
"Nói gì đi chứ?"
Chu Tự nói với đối phương.
"Khụ khụ!"
Chưởng giáo Thiên Vân họ lên một tiếng che đi sự xấu hổ rồi nói:
"Tiểu gia hỏa, Đạo Tông Thiên Vân của ta cũng không phải là không có ai.."
Chu Tự:
"Ngươi nói thêm một câu nữa ta sẽ giết con tin."
Đối phương:
"Đến cùng là ngươi muốn gì...
"Ngươi biết La Tiểu Phong của Thiên Ảnh Tông không? Hắn chạy thoát khỏi tay ta, dẫn đến việc ta thiếu mất một tên sai vặt, ngươi đi tìm hắn quay về. Một tiếng sau mà không thấy hắn về thì ta sẽ giết con tin. Yên tâm đi, ta là người không thể nhìn người khác đau khổ được, bình thuờng chỉ cần một đòn là chết rồi. Ta sẽ không ra tay quá tàn nhẫn đâu"
Đối phương:
"..."
Mọi người:
"..."
Đột nhiên Long Bồng cảm thấy có chút may mắn, nhưng hắn phải biểu hiện ra mình rất khổ sở, sợ rằng Thánh Tử sẽ nhân từ mà tiễn hắn một đoạn.
Chu Tự cúp điện thoại rồi nhìn về phía Hạ Vũ Trúc, đại tiểu thư Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông.
Đối phương rất phối hợp mà đưa ra số điện thoại.
Lần này Chu Tự trực tiếp gửi lời mời kết bạn với đối phương, hắn còn ghi chú rằng: Nữ nhi của ngươi đang nằm trong tay ta, hi vọng ngươi biết điều một chút.
Sau đó Chu Tự lại bấm gọi.
Lần này còn chưa gửi ảnh qua thì một câu cha ơi cứu ta của Hạ Vũ Trúc cũng đã khiến đối phương phối hợp một cách tích cực. Đối phương còn nói thẳng chắc chắn sẽ đưa La Tiểu Phong tới đây trong vòng một tiếng, để họ đừng làm tổn thương nữ nhi của mình. Mọi chuyện đều có thể thương lượng, đừng làm con tin tổn thương.
Chu Tự nghe vậy thì nhíu mày, hắn nghĩ thầm nữ nhi đều được sủng ái như thế sao?
Có phải cha của Nguyệt tỷ cũng sẽ như thế hay không? Còn nhi tử mình đây là nhặt được ngoài đường?
Sau đó hắn đi tới trước mặt Ma Kiếm Không Minh.
Lúc này Ma Kiếm Không Minh mới nói với vẻ mặt khổ sở:
"Thánh..Thánh Tử, ta là người Ma Môn Toàn bộ Ma Môn đều là của Ma Đạo cự phách, Thánh Tử uy hiếp Ma Môn luôn cảm thấy có chút không thích hợp.
"Không sao, ngươi có sư phụ là được"
Chu Tự an ủi.
Cuối cùng sư phụ Ma Kiếm Không Minh, điện chủ Thiên Lôi Điện đi ra khỏi Ma Môn với tâm trạng tức hổn hển.
Lôi đình cuồn cuộn, vô cùng phẫn nộ.
Trước khi đi, hắn nhìn lên trời rồi gầm thét:
"Đừng để ta biết ngươi là ai, nếu không ngươi không xong với ta đâu"
Cuối cùng là Thiên Minh Lâu Tiên Linh Cốc.
"Đạo hữu đừng vội, ta đã nghĩ ra cách nhanh nhất, ngươi cứ kết bạn với sư phụ ta, ta có mật ngữ, chắc chắn sự phụ sẽ đồng ý. Sau đó ngươi gửi ảnh tới, rồi hãy gọi điện thoại, chắc chắn sẽ thành công"
Thiên Minh Lâu cười nói.
Mọi người:
Một lát sau Chu Tự cúp điện thoại rồi nói với Thiên Minh Lâu:
"Ngươi biết điều đấy, mấy người khác không bằng ngươi. Nếu phải giết con tin thì ngươi chắc chắn sẽ là người cuối cùng"
Thiên Minh Lâu cười cười xấu hổ.
Những người khác có chút tức giận, không phải họ giận Thiên Minh Lâu chơi trò bỉ ổi mà giận Thiên Minh Lâu chơi trò bỉ ổi mà không dẫn họ chơi cùng.
Ma Kiếm Không Minh do dự một chút rồi nói khẽ:
"Thánh Tử, ta và Chung Hổ thân như huynh đệ, ta thường nghe hắn kể về thánh uy của Thánh Tử"
"Chung Hổ?"
Chu Tự nhìn về phía Ma Kiếm Không Minh với vẻ mặt kinh ngạc.
"Xem ra là người một nhà, ngươi biểu hiện tốt một chút.
"Vâng, đa tạ Thánh Tử"
Ma Kiếm Không Minh cúi đầu cảm kích nói.
Để tránh khỏi cái chết thì từ giờ về sau Chung Hổ không phải huynh đệ cũng phải là huynh đệ.
Mọi người:
"..."
"Được rồi, bây giờ có phải là chúng ta sẽ đợi La Tiểu Phong trở về không?"
Chu Ngưng Nguyệt cưỡi Họa Đấu đi tới, nàng nhìn thoáng qua những người khác rồi nói:
"Các ngươi muốn ăn gì đó không? Ta có quýt đã lột sẵn, chia cho các ngươi một cái"
Nàng nói rồi đi qua chia cho mỗi người một trái quýt.
Họ không dám không nhận. Nhất là Ma Kiếm Không Minh, lúc hắn nhận quýt còn nói cảm ơn:
"Đa tạ Thánh Nữ"
Đám người: "..."
Thánh Nữ Ma Đạo?
Họ sợ hãi, nhìn vào trái quýt trong tay mà lo lắng không yên. Nhưng Họa Đấu nhìn họ chằm chằm, khiến họ cũng không dám nói gì.
"Đừng lãng phí."
Chu Ngưng Nguyệt nhếch miệng lên để lộ hàm răng, trong mắt nàng còn ánh lên nét vui sướng.
Thiên Vân Y Y thấy vậy thì vô cùng kinh ngạc, không ngờ rằng Tô Thị lại quen biết với Thánh Nữ Ma Đạo.
Nàng đang nghĩ có nên nói tên Tô Thi tiểu sư muội ra hay không, có lẽ sẽ cứu được một mạng. Từ khi Thánh Tử Ma Đạo dùng một chiêu đánh Long Bồng trọng thương thì bọn họ đã biết mình không thể nào là đối thủ của hắn.
1043 chữ