Ngay từ đầu Ngao Kế còn có chút phẫn nộ, muốn tìm đối phương tính sổ.
Bây giờ thì hắn giận mà chẳng dám nói gì.
Dù là tổng chưởng môn của Thập Nhị Tịnh Đường họ cũng chỉ có thể uống rượu cùng vị kia. Bây giờ lại gây sự với nhi tử của hắn, chẳng khác nào là đi đưa đầu người cả.
Người khác không biết môn chủ kinh khủng bực nào nhưng những lão gia hỏa như họ thì biết được kha khá.
Hạ Thiên Khuyết Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông bực tới nỗi buông lời nói tục, Ngao Kế cũng có thể hiểu được.
Nếu như có thể thì hắn cũng muốn mắng vài câu.
Đúng là chẳng ra gì.
Hết lần này tới lần khác Thánh Tử chỉ có thể bị người cùng thế hệ hoặc là người có thực lực tương đương đánh bại, họ không thể nhúng tay vào chuyện này.
Nhậm Không Tiên Linh Cốc thở phào một hơi:
"Đám tiểu hài tử đọ sức với nhau thôi mà, không có gì đáng ngại, không có xảy ra việc gì là được rồi"
Ba người khác phụ họa, sau đó quay người rời đi.
Họ đều là những người có mặt mũi, không thể này ra tay với Chu Tự. Nhưng tính cách của Thánh Tử như thế, lỡ đâu chọc phải vài kẻ không tiếc mạng sống...
Vậy cũng chỉ có thể chúc Thánh Tử Ma Đạo may mắn mà thôi.
Chuyện này đã cho họ một lời cảnh báo, không thể tới gần Thanh Thành được nữa.
Có lẽ một cái Thâm Uyên Chi Thành đã là giới hạn rồi, cũng không thể lần nào xuất hiện thứ gì kỳ quái đều ở gần Thanh Thành được chứ?
Bên trong Thâm Uyên Chi Thành.
Chu Tự đứng giữa, hắn nhìn qua cánh cửa mà La Tiểu Phong rời đi với vẻ mặt bình tĩnh.
Chu Tự đang đợi La Tiểu Phong trở về.
Những người khác cũng như vậy, nhưng điều khác với Chu Tự là họ thường xuyên cúi đầu xem giờ.
Một tiếng sau Thánh Tử Ma Đạo sẽ giết con tin.
Mặc dù vừa rồi đã có người gọi cho Chu Tự rồi nói cho hắn biết vị trí của La Tiểu Phong, cũng nói rằng sẽ đưa vào ngay lập tức.
Nhưng kế hoạch chỉ là lý thuyết mà thôi, không tránh khỏi việc thay đổi.
"Sư tỷ, chỉ còn mười phút nữa thôi, hắn tới kịp không?"
Cố Nhạn cất tiếng hỏi khẽ.
Không đi ra ngoài nàng còn tưởng mình đã ghê gớm lắm rồi, bây giờ mới phát hiện bản thân nhỏ yếu tới mức nào.
"Có lẽ.."
Hạ Vũ Trúc nhìn chằm chằm đồng hồ rồi nói.
Hạ Vũ Trúc cũng có chút bất đắc dĩ, nàng vốn cũng được tính là một thiên kiêu, nhưng hôm nay nhận ra Thánh Tử Ma Đạo mới thật là thiên kiêu.
Ma Tu xuất hiện thiên chi kiêu tử như thế này, Đạo Tu...
Hết lần này tới lần khác Đạo Tử lại đang xuống dốc.
"Sư huynh, mười phút sau hắn sẽ giết con tin thật sao?"
Thiên Vân Y Y nhìn về phía Ân Chí Viễn ở bên cạnh với vẻ nghi ngờ.
"Khó mà nói được, dù sao hắn muốn lên tầng năm, nếu có chúng ta đi cùng sẽ tiện hơn rất nhiều. Nhưng mà...
Thánh Tử Ma Đạo nổi tiếng hỉ nộ vô thường, mọi chuyện rất khó để chắc chắn.
Ân Chí Viễn bình tĩnh mà nói.
Lần này đến đây mục đích của hắn là gặp Thánh Tử Ma Đạo một lần. Trăm nghe không bằng một thấy, đúng là Thánh Tử Ma Đạo thân có vô địch chi tư.
Nhưng mới thấy hắn ra tay một lần, vẫn chưa thể đưa ra kết luận chắc chắn.
Về phần có phải là sư thúc tổ hay không thì đã không còn quá quan trọng nữa rồi.
Phải thì tốt, không phải cũng được.
Như nhau cả thôi.
Lúc này, điều duy nhất đám người có thể trông cậy vào chính là thực lực họ cũng không tệ, giữ lại vẫn còn có tác dụng.
Nếu như không có cách nào khác cũng chỉ có thể liên thủ với nhau.
Hừ!
Lúc này, đại môn mà La Tiểu Phong rời đi xuất hiện phản ứng, đám người vô cùng vui mừng mà nhìn qua.
"Tới rồi, chung quanh cũng xuất hiện biến hóa, xem ra là tới tầng bên trên Chu Ngưng Nguyệt nói một cách nghiêm túc.
Trong ánh mắt của mọi người, có một bóng người đi vào phòng, chính là La Tiểu Phong vừa quay lại.
Sắc mặt hắn tái nhợt, hoàn toàn không hiểu vì sao mình lại phải quay lại đây.
Chuyện này khiến La Tiểu Phong vừa xấu hổ lại còn mất mặt, nhưng hắn vẫn không sợ tất cả mọi người ở đây.
Rất nhanh sau đó, hắn đứng giữa phòng, nhìn thoáng qua những người đang nhìn mình kia rồi cười rất thoải mái: "Không ngờ đúng không? Ta lại quay lại rồi, chỗ này ta muốn tới thì tới, muốn đi thì đi. Bây giờ ta có thể đi vào thì lát nữa ta cũng có thể đi ra. Các ngươi có thực lực như thế sao? Cầu xin ta đi, lúc gặp nguy hiểm ta còn có thể đưa các ngươi đi ra.
Mọi người:
"..."
Họ nhìn chằm chằm La Tiểu Phong như nhìn một thằng ngốc.
La Tiểu Phong:
"..."
Ánh mắt thương hại này là sao chứ?
Hắn quan sát một lát, phát hiện mấy người Ân Chí Viễn đang đứng chung một chỗ, hơn nữa còn đứng sát trong góc.
Mà ở vị trí trung tâm lại chính là mấy người Chu Tự, giống như họ đang khống chế mọi thứ.
Không nên như thế mới đúng.
"Có phải ngươi rất thắc mắc tại sao mình phải quay lại đúng không?"Chu Tự cười hỏi.
La Tiểu Phong nhận ra được vấn đề phía sau chuyện này thì nhíu mày nói:
"Ngươi có ý gì?"
"Không phải ngươi nói rằng ta không có cách nào làm gì ngươi sao? Vậy nên ta đã tìm Đạo Tông Thiên Vân, Ma Môn, Tiên Linh Cốc, Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông, Thập Nhị Tịnh Đường, họ sẽ có cách làm gì ngươi đúng chứ?"
1095 chữ