Trong lúc rảnh rỗi, Chu Tự để Đại Địa Thần Khuyển và Hầu Trầm cầm quyền trượng luyện đao với hắn.
Hắn phát hiện Thí Thần Nhất Đao Trảm do lão cha dạy dùng để trảm quyền hành rất thuận tay.
Hầu Trầm nghe nói mình phải luyện đao với Chu Tự thì phản ứng đầu tiên chính là mình đã đắc tội Thánh Tử Ma Đạo rồi, Thánh Tử đang muốn chèn ép hắn.
Quả nhiên, theo từng đường đao mà Chu Tự chém xuống, hắn đều cảm giác được quyền hành có dấu hiệu vỡ vụn.
Rõ ràng chỉ là những đạo bình thường, nhưng có thể khiến người ta e ngại.
Chu Tự cũng không suy nghĩ nhiều, hắn cảm thấy luyện đạo như thế này vô cùng thoải mái. Ngay từ đầu, đao của hắn trảm không được chính xác cho lắm, nhưng càng chém thì độ chính xác càng được nâng cao.
Lão cha đã viết trong bí tịch rằng có rất nhiều thứ không thể nào thành công trong chớp mắt, nhất định phải rèn luyện nhiều lần. Nếu không thì không thể nào hiểu được sức nặng của thanh đao.
Chu Tự học võ nhiều năm, hắn cũng hiểu được sự quan trọng của việc đi vững từng bước, chỉ có công sức của bản thân mới không phủ nhận chính hắn.
Từng giờ trôi qua, đao của hắn càng chém càng nhanh, càng chém càng thuận tay.
Cho tới tận giữa trưa, Chu Tự mới hài lòng mà cất đao đi.
Luyện một buổi sáng là đủ rồi, thứ cần thiết là kiên trì và bền bỉ.
Chỉ là đi là không thể luyện tiếp, chỉ có thể tan làm rồi dùng Biên Giới Thạch đi Biên Giới Thành luyện tập một lúc.
Đại Địa Thần Khuyển và Hầu Trầm ngồi liệt trên mặt đất, sáng nay đối với bọn hắn đúng thật là dày vò.
Không chỉ là bọn hắn, cho dù là hai thanh quyền trượng cũng đã mờ đi nhiều, chỉ có thể từ từ khôi phục.
"Gia, tộc nhân của ta lại gặp phải một số chuyện, có lẽ mấy ngày nữa mới đến được"
Đại Địa Thần Khuyển đặt quyền trượng ra sau cửa rồi giải thích nói.
Thật ra cũng không phải gặp chuyện, mà là gia biểu hiện quá đáng sợ, khiến bọn hắn thấy lễ vật trước đây chuẩn bị không đủ thành ý, cứ nằng nặc đòi chuẩn bị lại.
Trong tộc bọn hắn chuẩn bị lễ vật không đuổi kịp tốc độ mạnh lên của gia.
Lần này những lão gia hỏa kia nói là sẽ lấy thứ quý giá ra, để tránh khỏi việc phải chuẩn bị lại.
"Không sao, ta cũng không sốt ruột"
Chu Tự thuận miệng nói.
Nghĩ thầm một tháng nữa bọn nó tới cũng được, xem như là tới chúc tết.
Lúc này Thu Thiển và Chu Ngưng Nguyệt, sắc mặt hai nàng rất khó coi.
"Vấn đề rất nghiêm trọng à?" Chu Tự cất đao đi rồi hỏi.
"Nghiêm trọng lắm, thần dụ của Thu Thiển không thể nào đúng với của Thần Thái Dương, là chỉ hướng không đủ chính xác, dường như là không phải một hệ thống tín ngưỡng. Cho dù mật khẩu có chính xác cũng không thể mở sai khóa. Cần bọn hắn sửa chữa lời cầu nguyện, như thế mới có thể khiến quyền trượng hoàn toàn chỉ về phía Thu Thiển"
Chu Ngưng Nguyệt nói.
Chu Tự nghe nửa hiểu nữa không.
Thu Thiển thấy vậy thì giải thích lại lần nữa.
"Chính là quyền trượng của Thần Thái Dương không đủ để thay thế Thần Thái Dương giao tiếp với bọn hắn. Bây giờ cần thay thế ta vào thì mới có thể bù đắp"
Chu Tự vẫn không hiểu.
"Chính là mật khẩu chính xác là 12345, nhưng bây giờ mật mã mà ổ khóa cần là 123ab, ngươi hiểu chưa?"
Chu Ngưng Nguyệt nói với vẻ bất đắc dĩ.
"Hiểu rồi"
Chu Tự gật đầu rồi nói:
"Vậy tới ngoại thành Thần Vực tìm một người Hỏa Nguyệt Cốc để hắn đọc mật mã chính xác là được rồi, không phải sao?"
"Không được.
Chu Ngưng Nguyệt lắc đầu rồi nói tiếp:
"Vì dù có thể thành lập thông tin thì chúng ta cũng không thể nào giải quyết vấn đề của bọn hắn, đầu tiên phải nghĩ cách giải quyết đã. Tế đàn Hắc Dạ cũng gặp vấn đề tương tự, chỉ là dường như quyền hành cũng không khớp, tình hình nghiêm trọng hơn nhiều, ngay cả đóng cũng đóng không được."
Chu Tự:
"..."
Vấn đề của tòa thành này đúng là nhiều thật, vậy có cách nào để giải quyết chuyện của Hỏa Nguyệt Cốc đây?
Chờ nữ thần Băng Tuyết thức tỉnh à?
Cũng không thể tin thần minh được.
Trước khi đi, Chu Ngưng Nguyệt xử lý đơn giản việc Tế đàn Hắc Dạ, dù vẫn còn khuếch tán, nhưng cũng có thể làm dịu một lát.
Sau đó thì giao cho Thất Thiên khai thông.
Hẳn là nó có thể làm được.
Đưa mấy người Chu Tự rời đi, sắc mặt Hầu Trầm sa sầm nhìn về phía vị trí Tế đàn Hắc Dạ.
Hắn vừa mới theo tới, đúng là khí tức quen thuộc. “Hẳn họ đã rất hào hứng, nhưng nhất định là sai rồi, mà cũng không có ai đáp lại"
Hầu Trầm thầm thở dài trong lòng, tạm thời cũng không có cách nào truyền tin cho họ.
Dù có thể cũng không thể đi làm được, sẽ làm mất hi vọng của họ, điều này còn tàn nhẫn hơn giết họ.
Thở dài một tiếng, hắn nhìn xung quanh, trông coi tòa thành này là nghĩa vụ của họ.
Đại Địa Thần Khuyển lên tiếng chào rồi đi ra ngoài, nó được Đại Địa che chở, bên ngoài là sân nhà của nó.
Tốc độ vừa nhanh vừa cẩn thận.
Hầu Trầm thân là tu chân giả bình thường, cần dò xét những nơi quan trọng trong thành. Tỷ như vị trí tế tự, hay thông đạo dưới lòng đất, bao gồm nơi cất giữ bảo vật và khu vực tế đàn.
Xác định không có vấn đề, hắn đi gặp Đại Địa Thần Khuyển, sau đó hai người trao đổi, bắt đầu đại khái kiểm tra khu vực của đối phương.
1076 chữ