Nhà Chu Tự.
Thu Thiển ngồi xổm dọn giấy tờ trên mặt đất.
"Đã mấy ngày rồi, quả thực Nguyệt tỷ rất chăm viết Cười khẽ hai tiếng, nàng thong thả đặt xấp giấy sang một bên.
Nhìn thời gian, cảm thấy Chu Tự nên trở về, có thể bắt đầu nấu đồ ăn.
"Nấu gì đây?"
Thu Thiển tay chống cằm, trầm tư suy nghĩ.
Nàng không phải tự nói một mình, mà là nói cho bà cô trong phòng ngủ chính nghe, bình thường bên trong sẽ lập tức vọng ra tên món các ăn.
Chỉ là hôm nay chờ một lúc, Thu Thiển cũng không nghe được tiếng của Nguyệt tỷ.
Cái này khiến nàng cảm thấy kỳ quái, rất nhanh nàng đã hiểu, Nguyệt tỷ sắp giải ra rồi.
Không chờ đợi nữa, nàng quay người muốn đi làm cơm.
Nhưng vừa mới bước đi, đột nhiên cảm giác có một trận gió, tiếp đó ánh sáng nhạt từ trong phòng lóe ra.
Vù!
Rất nhiều giấy từ trong phòng tuôn ra, qua đám giấy che phủ, bóng dáng Nguyệt tỷ như ẩn như hiện. Thu Thiển nhìn thấy loáng thoáng Nguyệt tỷ đang đứng bên cạnh bàn, quần áo trên người bay bay theo gió, ánh sáng từ trang giấy trước mặt nàng tỏa ra.
Ngay sau đó trắng hay đen tràn ngập cả căn phòng, như mà chỉ một lát ánh sáng bắt đầu hội tụ, ngưng kết thành Thái Cực Âm Dương.
Thái Cực phân chín vòng đan xen.
Trận pháp xuất hiện được một lát, trên người Nguyệt tỷ có chín luồng khí tức phun trào, hô ứng với Thái Cực Đồ.
Là Cửu chuyển minh thần quyết.Giờ khắc này Thái Cực quy nạp, dung nhập vào trong chín luồng khí tức.
Sức mạnh cường đại bộc phát, Thu Thiển kinh hãi, lập tức dùng lụa đỏ trên cổ tay bao trùm gian phòng, nhưng không cách nào ngăn cản hoàn toàn.
Gió mạnh gào thét, thổi Thu Thiển lùi về sau.
Nàng dựa vào tường khổ sở chèo chống, hi vọng gió sẽ sớm qua đi.
Lúc này đồ vật ngoài phòng khách kêu loảng xoảng, rất nhiều thứ đã bị gió thổi rơi xuống đất vỡ tan.
Hồi lâu sau, gió đạt đến mức độ cao nhất.
Thu Thiển nhìn tất cả ánh sáng hội tụ, dung nhập ấn đường Nguyệt tỷ.
Đến tận lúc này, hết thảy bình tĩnh lại.
Cửa lớn cũng bật mở ra.
"Đây là...có lốc xoáy sao?"
Chu Tự vừa về đến nhà, giật cả mình.
Trong phòng rối tung rối mù, khung ảnh rơi đầy đất, tất cả đồ vật loạn cả lên.
Thu Thiển nhìn Chu Tự vừa trở về, nặng nề thở một hơi.
Có phát sinh thêm gì, cũng có người cùng gánh chịu.
Trước đây nàng không thích cùng người khác chia sẻ bất kỳ thứ gì, nhất là nam sinh.
Bây giờ, nàng muốn cùng Chu Tự chia sẻ tất cả mọi thứ, ví dụ như những tùy hứng nho nhỏ của mình cùng với ngây thơ của Chu Tự.
Một lát sau, Chu Ngưng Nguyệt ăn trái cây giám sát Chu Tự cùng Thu Thiển dọn dẹp phòng.
"Nguyệt tỷ, sao ngươi không giúp một tay?"
Chu Tự dọn thủy tinh, mặt không biểu cảm hỏi.
"Ta thu thập xong album ảnh, những thứ khác không quan trọng không cần thiết. Vẫn là phòng của bố mẹ kiên cố, chẳng có chút vấn đề gì"
Chu Ngưng Nguyệt ngồi trên ghế sô pha bóc quýt nói.
"Đó là do ta bảo vệ"
Thu Thiển dọn sàn nhà nói.
"Các ngươi đừng thấy ta chỉ ngồi, thực ra trong lòng ta có khổ. Một đứa trẻ mới tám tuổi, đã phải chịu những áp lực mà độ tuổi này không nên có Chu Ngưng Nguyệt lập tức thay đổi gương mặt vừa nãy còn nhẹ nhõm sang nhăn nhó sầu khổ nói:
"Lúc giải được trận pháp, trong lòng ta đột nhiên có cảm giác, làm cho công pháp càng thêm phù hợp với ta, sau đó tu vi tăng cao. Cứ tiếp tục như vậy nữa, thật lên đến Trận Linh ngũ phẩm, mới được bao lâu, không khoa học. Thu Thiển:
"..."
Bà cô già, ta ghét ngươi.
"Đúng rồi, ta gửi hình cho ngươi rồi, ngươi tranh thủ hỏi xem, có phải trận pháp này còn có tiếp theo hay không? Ta cảm giác cái này không hoàn chỉnh, khẳng định còn có tiếp sau"
Chu Ngưng Nguyệt nghiêm túc nói với Chu Tự:
"Bảo vị đại ca kia của ngươi gửi phần tiếp theo cho ta, không giải xong, trong lòng ta khó chịu"
Chu Tự:
"..."
Còn phải lại tổng vệ sinh một lần nữa?
Nghĩ lại sắp đến tết, xác thực cũng nên tổng vệ sinh.
Quét dọn xong, Chu Tự đem hạt giống cây Bất Tử giao cho Nguyệt tỷ, cũng nói chuyện tộc Đại Địa Thần Khuyển đưa chìa khoá tới, một thời gian nữa là có thể đi vào cánh cửa nặng trịch.
Nguyệt tỷ cầm hạt giống lên nghiên cứu, Thu tỷ thì đi nấu cơm.
Chu Tự vốn định hỗ trợ lại bị đẩy ra, bất đắc dĩ hắn chỉ có thể nhắn tin cho Lý Lạc Thư, gửi trận đồ cho hắn. Lại hỏi tin tức về cây Bất Tử.
"Giải ra rồi? Đại ca đúng là thần, mới có bao lâu chứ"
Lý Lạc Thư khiếp sợ không thôi.
Đã lâu lắm rồi mà? Chu Tự thầm mắng trong lòng.
Lúc này hắn nhìn tin nhắn mới Lý Lạc Thư gửi tới:
"Cây Bất Tử? Cái này một ít điển tịch có đề cập tới, nói Thiên Chi Bỉ Ngạn, có cây Bất Tử, ăn vào là thọ; cũng có Xích Tuyền, uống vào bất lão. Nghe nói đây là một gốc Thần Thụ có thể kết trái, hội tụ nguồn gốc sinh linh. Trong truyền thuyết, ăn quả Bất Tử có thể bất lão bất tử, dù có chút khoa trương, nhưng nhất định có hiệu quả dạng như này. Nhưng mà chuyện này chỉ có trong truyền thuyết, không nghĩ tới đại ca vậy mà lại có được, thật sự là Thần Nhân "Người khác tặng, ta định trồng ở Biên Giới thành, không biết có thích hợp hay không"
Chu Tự hỏi.
"Có thể trồng, đại ca không cảm thấy cây Bất Tử cùng cây Thần Tứ Quả khá giống nhau sao? Có lẽ đây mới là tiền thân của cây Thần Tứ Quả. Cũng có thể là cây Thần Tứ Quả là mô phỏng cây Bất Tử mà thành. Đương nhiên, nếu như ghi chép phóng đại quá mức, vậy cũng có khả năng cây Bất Tử chính là cây Thần Tứ Quả"
Lý Lạc Thư phân tích đại khái.
1079 chữ