Chúa tể Thâm Uyên dùng mạng giúp hắn thu dọn tàn cục, đương nhiên hắn không thể phụ lòng ân nhân.
Đối mặt với kẻ từ đầu đã chiếm cứ ưu thế này, hắn phải suy nghĩ kĩ rồi mới dám làm.
May mà lựa chọn đúng.
“Tâm Thần Minh cũng tối tăm như thế.
Chu Tự xách đạo đứng lên.
May sao hắn cho Ma Chủng nghỉ ốm hai ngày.
Hỏi Nguyệt tỷ, Nguyệt tỷ muốn để hắn làm bộ giao chiến với Thạch Đầu Nhân một lúc là được.
Để ma chủng vỡ ra.
Nếu bị trọng thương cũng sẽ dễ dàng dụ Thần Thái Dương ra.
Kế hoạch rất tốt, nhưng Chu Tự không nghĩ tới Thần Thái Dương cẩn thận như vậy, còn biết lừa gạt.
Là hắn quá ngây thơ, kỹ năng diễn xuất không tốt.
Nếu cố gắng diễn đến cùng, nói không chừng đối phương sẽ bị lừa.
“Nhân loại, ngươi đang vừa ăn cắp vừa la làng, nhân loại các ngươi nổi danh xảo trá, từ lúc vừa mới nhìn thấy ngươi, ngươi vẫn còn khá ngây thơ, hiện tại ta cảm giác tâm ngươi đều biến thành đen rồi.
Thần Thái Dương mỉm cười nói.
Tuy hôm nay có hơi nguy hiểm, nhưng tâm tình của hắn không tệ.
“Hỏi ngươi một vấn đề, ngươi có biết Hỏa Nguyệt Cốc có một cây Băng không?"
Chu Tự không thèm để ý chuyện khác nữa.
“Ngươi lại lấy được cái gì?"
Thần Thái Dương hỏi ngược lại.
“Băng Tuyết quyền hành.
Chu Tự trả lời.
Nghe vậy, Thần Thái Dương hơi kinh ngạc:
“Là ngươi hái được?"
“Đúng vậy, thật phiền toái.
Chu Tự gật đầu.
“Sao ngươi làm được?"
“Đưa tay chộp một cái, vặn một cái, là hái được thôi"
"..."
Thần Thái Dương cảm thấy Chu Tự đang nói nhảm, hắn muốn biết Chu Tự đến Hỏa Nguyệt Cốc như thế nào, vượt qua hoàn cảnh bên kia như thế nào, lại làm như thế nào để đối kháng được với quyền hành vừa mới sinh ra. “Ta từng hỏi người khác, bọn họ nói đây là Dã Sinh quyền hành, đây là có chuyện gì?"
Chu Tự thu Vĩnh Ám Chi Nhẫn lại nói.
Hiện tại hắn ở đây căn bản không cần dùng đến Vĩnh Ám Chi Nhẫn.
Nơi này đã không có thứ gì có thể uy hiếp hắn, nhưng tốt hơn vẫn nên mang đến chỗ Hắc Dạ nữ thần mới được.
Luôn cảm thấy độ nguy hiểm của Toàn Tri cao không hợp lẽ thường.
“Dã Sinh quyền hành là quyền hành vừa mới được sinh ra, chưa từng bị dung hợp. Loại quyền hành này có chứa khí tức của đất trời, khó mà đụng vào, chỉ có thể tiêu trừ từng chút sau đó cắn nuốt, tiêu hóa.
Thần Thái Dương giải thích.
“Vậy tại sao khi ta có được Hắc Dạ quyền hành lại không gặp nguy hiểm như vậy?"
Chu Tự lại hỏi.
Thần Thái Dương tùy ý mở miệng:
“Vì đã có người tiêu hóa quyền hành, hoặc là nói có người giúp ngươi loại trừ nguy hiểm, chỉ là ngươi không biết mà thôi"
“Vậy ư"
Chu Tự gật đầu nhẹ gần như không thể nhận ra.
Đại khái hiểu ra là ai đã giúp hắn tiêu trừ nguy hiểm.
Sau đó, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Thần Thái Dương trên thần tọa:
“Vì sao Hỏa Nguyệt Cốc lại có Dã Sinh quyền hành?"
Nghe vậy, Thần Thái Dương cười cười, sau đó lắc đầu nói:
“Lần trước ta đã nói, mọi chuyện liên quan tới Hỏa Nguyệt Cốc ngươi phải đi hỏi Băng Tuyết nữ thần, nếu nàng không nói gì thì hãy hỏi lại ta.
“Ngươi.."
Chu Tự nhìn chằm chằm Thần Thái Dương nghi hoặc lại tò mò hỏi:
“Không phải là sợ Băng Tuyết nữ thần chứ?"
“Đây là phép khích tướng sao?"
Thần Thái Dương một tay chống cằm cười nói.
Chu Tự cảm thấy không thú vị, sau đó dự định rời đi:
“Ta muốn đi gặp Hắc Dạ nữ thần, ngươi có nhắc nhở gì không? Đúng rồi, ngươi hiểu biết bao nhiêu về Đại Địa nữ thần? Còn có sau khi Chúa tể Thâm Uyên chết, Hắc Dạ Chi Thần mới là ai?"
“Ta phát hiện mỗi lần ngươi đến đều hỏi rất nhiều vấn đề.
Thần Thái Dương có vẻ hơi bất đắc dĩ.
“Không có vấn đề ta đã không tới"
Chu Tự trả lời.
Đối với chuyện này, Thần Thái Dương cũng không để ý, mà bắt đầu trả lời ba vấn đề của Chu Tự: “Trước tiên chúng ta nói vấn đề thứ nhất một chút, đi gặp Hắc Dạ nữ thần kỳ thật cũng không nguy hiểm như vậy. Dù sao nàng vẫn chưa chấp chưởng Toàn Tri quyền hành, trạng thái cũng không khác ta mấy, có điều chắc chắn nàng còn giấu bài. Hay là ngươi cũng đi dò xét nàng giống thăm dò ta vừa rồi xem sao? Ta nghĩ nàng sẽ ra tay"
“Lần sau đi"
Chu Tự nói, dù sao vẫn chưa ra tay, giữ lại về sau có vấn đề quan trọng lại nói.
“Vậy nói một chút về vấn đề thứ hai"
Thần Thái Dương hơi suy nghĩ rồi nói:
“Liên quan tới Đại Địa nữ thần, ta cũng không biết quá nhiều. Vì nàng không cùng lập trường với rất nhiều vị thần, nếu nói chúng ta là Thần Minh bình thường, vậy nàng chính là Thần Minh gần gũi với nhân loại hơn. Như con dân của nàng nói, nàng là một vị thần nhân từ. Theo ta suy đoán, khả năng cao là nàng vẫn còn sống. Nhưng vào trận chiến cuối cùng ta có thể rõ ràng cảm giác được, thiết luật mà Thần Minh không hiện, nếu bây giờ là thời đại Tu Chân, Đại Địa nữ thần lớn như vậy mà không chết hẳn cũng đã đi vào địa phương khác. Cụ thể hơn thì không nói được rồi"
Thấy Chu Tự gật đầu, Thần Thái Dương mới nói tiếp:
“Như vậy còn một vấn đề cuối cùng, sau Hắc Dạ nữ thần là Chúa tể Thâm Uyên, sau Chúa tể Thâm Uyên là Hắc Ám Tử Thần chưởng quản tai ương. Có điều vị Tử Thần này cũng chết rất sớm.
“Hắn chết như thế nào?"
Chu Tự tò mò hỏi.
“Đột nhiên nghĩ không ra, lần sau đi, hẳn là có thể nhớ ra"
Thần Thái Dương cười nói.
Chu Tự cũng không thèm để ý, biết được không ít.
1062 chữ