Hiếm khi, hắn đến trước sạp hàng của ông chủ chém giá. Bách Mạch tiên tử cũng đang bày hàng. Nói ra thì hắn đã mua không ít tấm bùa ở chỗ Bách Mạch tiên tử, nhưng chưa dùng đến tấm nào. Lần trước định dùng súc địa phù mà cũng quên mất. Dù sao hắn cũng có thể tự nghĩ cách. Nhưng những thứ mua ở chỗ ông chủ chém giá, ngoại trừ phá bảo thì hắn đã dùng những thứ khác. Khá là được.
“Đã lâu không thấy ngươi đến, có muốn xem hàng không?"
Ông chủ chém giá hỏi Chu Tự. “Có hàng tết không?"
Chu Tự hỏi.
“Ngươi còn đón năm mới hả?"
Bách Mạch tiên tử tỏ vẻ mặt kinh ngạc:
“Không nhiều người giới thu chân đón năm mới, cùng lắm là mấy năm đón một lần, một năm quá ngắn. Nhắm ngắm mở mắt một cái là hết một năm.
“Ta còn là tiểu tu sĩ vừa mới gia nhập giới tu chân"
Chu Tự nói.
Hắn vừa mới gia nhập giới tu chân nửa năm, làm sao có thể không đón năm mới? Đã đón hai mươi mấy năm rồi.
Nói ra thì ăn tết xong mình lại nhiều thêm một tuổi.
“Hàng tết thì không có, nhưng dạo này ta rất mê bộ da, ngươi có cần một bộ không?"
Ông chủ chém giá cầm lên một viên trân châu nói.
“Da gì?"
Chu Tự nhận lấy viên trân châu nhìn một cái, phát hiện bên trong là một bộ đồ. Bộ đồ màu vàng, áo giáp, còn có một thanh đao lớn, giống như đồ long đạo.
“Nhìn thấy chưa?"
Ông chủ chém giá cười nói:
“Đây là chế tác đắc ý mới nhất của ta, một đao 999, thiên hạ trong tay ta. Mặc thêm bộ da lên người, khí chất phi phàm, đối mặt với kẻ thù không cần đánh mà đối phương vẫn bại trận. Thế nào?"
“Bộ da này dùng được bao nhiêu ngày?"
Chu Tự hỏi.
“Thông thường là bảy ngày.
Ông chủ chém giá nói tiếp:
“Bảy ngày sau chiến giáp sẽ tự động biến mất, chỉ có thể duy trì bảy ngày. Là da thôi mà, ngươi cũng hiểu đấy.
“Có đặc hiệu không?"
Chu Tự hỏi.
“Không có đặc hiệu còn có thể gọi là da không?"
Ông chủ chém giá nói.
“Có lý.
Chu Tự gật đầu.
Sau đó hắn bắt đầu xem xét.
Hắn phát hiện có bộ đồ thanh long, bộ đồ hỏa phượng, bộ đồ màu vàng, bộ đồ bạch ngân. Quan sát kỹ, Chu Tự cảm thấy áo giáp màu vàng khác hơi quen mắt.
“Đây là...thánh y hoàng kim ư?"
Hắn tỏ vẻ mặt kinh ngạc.
“Là áo giáp hoàng kim...thánh y hoàng kim xâm quyền.
Ông chủ chém giá sửa lại nói.
Chu Tự gật đầu, nhân tiện thể hiện mình cũng biết thiên mã lưu tinh quyền. Ông chủ chém giá cũng không để ý, chỉ nói:
“Lấy mấy bộ?"
“Ừm, ta nghĩ xem cần mấy bộ Chu Tự hơi suy nghĩ nói.
Tương lai có thể phải đối phó với Thần Gió Bão, có mấy bộ da này cũng dọa được người khác, vậy thì mỗi người một bộ. Ba lão bản, nhóm hai người Thanh Xuân, nhà mình, nhà Đại Địa Thần Khuyển, Hầu Trầm, Thất Thiên. Ba cộng hai cộng ba cộng bốn cộng một cộng một. Tổng cộng mười bốn bộ.
Cho tam lão bản bộ đồ Hỏa Phượng, Nguyệt tỷ có bộ đồ Tiểu Hùng, những cái này đều là áo giáp, khác với áo ngủ của họ. Tuy bộ đồ Tiểu Hùng của Nguyệt tỷ cũng rất lợi hại, nhưng không có đặc hiệu. Cho nhị lão bản...Thôi, chọn bừa đi, để họ tự chọn. Lấy cho Thu tỷ một bồ đồ Nữ Thần sau lưng mang theo vòng hào quang.
Cuối cùng Chu Tự chọn mười bốn bộ.
“Nói xem đơn giá bao nhiêu.
Chu Tự đã sẵn sàng mặc cả.
Thấy Chu Tự có ý mua hàng, sắc mặt ông chủ chém giá cười sung sướng:
“Đây đều là chế tác đắc ý của ta, nguyên giá là 59999, nhưng hôm nay đại địa hồi xuân, tri ân khách hàng cũ và mới, ta đặc biệt ưu đãi cho ngươi. Có phải ngươi cảm thấy ta sẽ bớt mấy chục hơn trăm không? Không, mạnh dạn hơn chút, ta trực tiếp bớt cho ngươi con số 5, chỉ còn 9999. Vẫn đắt à? Vậy bớt thêm cho người một số 9. Bộ đồ màu vàng nguyên giá 59999, bây giờ không cần 999, không cần 998, chỉ cần 99.
“Ông chủ, nói sai rồi, không phải chín mươi chín mà là chín trăm chín mươi chín, chín mươi chín thì chúng ta sẽ lỗ vốn"
Bách Mạch tiên tử ở một bên nhắc nhở nói.
“Lỗ vốn?"
Ông chủ “Không Chu Tự chém giá tỉnh ra, nhưng cắn răng trực tiếp nói:
sao, vì người nhà, lỗ một chút cũng không sao. Ta quyết định, chỉ chín mươi chín.
thộn mặt. Sau đó hắn ôn hòa nói:
“Lão bản, chín mươi chín thì rẻ quá.
“Ta chịu thiệt một chút, không sao.
Ông chủ chém giá hào phóng nói.
“Không phải.
Chu Tự tỏ vẻ mặt khó xử nói:
“Chín mươi chín, thì ta mặc cả cảm thấy mất cả linh hồn, ngươi hét giá cao chút, 5999 đi Bách Mạch tiên tử:
"..."
Ông chủ chém giá:
"..."
Cuối cùng, Chu Tự mua mười bốn bộ đồ với đơn giá mười chín.
“Ta rất khâm phục ngươi, ta bày quán nhiều năm, lần đầu tiên thấy người mặt dầy như ngươi.
Bách Mạch tiên tử cảm khái nói.
“Không đâu, ta cảm thấy da mặt đại ca ta còn dày hơn ta.
Chu Tự khiêm tốn nói.
Đó là người mua bạn gái cũng mặc cả, hắn thì không mặc cả nổi. Trong mắt hắn, Lý Lạc Thư cao lớn và hào quang vạn trượng. Ánh mắt không sợ thế tục, cầm kiếp dẫm khắp đại địa Cửu Châu. Đó đều là những việc hắn muốn làm mà không làm được. Cả đời tràn ngập truyền kỳ.
“Đúng là hiếm lạ thật"
Bách Mạch tiên tử cũng không để ý.Loại người “thiên phú dị bẩm này, không nên quên biết thì tốt hơn.
1125 chữ