Về đến nhà, Chu Tự cùng Thu tỷ Nguyệt tỷ ăn đồ nướng.
Nguyệt tỷ cau chặt mày.
"Nguyệt tỷ vẫn đang phiền lòng chuyện tu vi?"
Thu Thiển ăn xiên mực hỏi.
"Đang nghĩ xem dùng Trận Linh gì thì tốt"
Chu Ngưng Nguyệt cắn miếng bánh bao, nói tiếp:
"Không ngờ là thăng cấp nhanh như vậy, ta vẫn chưa có chuẩn bị gì, hai ngày này đã phải làm ra, cảm giác thật phiền phức.
"Tại sao phải vội như vậy?"
Chu Tự tò mò.
"Chỉ cần ta thăng cấp xong, sau đó tiếp tục đi đến gốc cây tu luyện, theo cơ duyên của Thu Thiển, chẳng phải rất nhanh sẽ có thể tới gần Nguyên Linh tứ phẩm sao? Sau đó tiếp tục trưởng thành đến dáng vẻ mười tám tuổi"
Chu Ngưng Nguyệt khoa tay múa chân miêu tả chiều cao của mình, nói.
"Tại sao tu vi của Nguyệt tỷ lại thăng cấp nhanh như vậy?"
Thu Thiển nghi hoặc. "Phần lớn đều là trái cây thúc đẩy tu vi của ta tăng thêm, ta cũng bất đắc dĩ. Nhưng mà vừa nãy hình như là do thời gian đặc biệt, vừa vặn phù hợp với công pháp mà ta tu luyện, tự nhiên dung hợp vào, bộc phát toàn diện"
Chu Ngưng Nguyệt vừa nói vừa thở dài.
Bộ dạng rất phiền não.
Thu Thiển không nói nữa, ăn nhanh hơn rất nhiều.
Thấy vậy Chu Ngưng Nguyệt cũng không cam chịu yếu thế.
Chu Tự:"..."
Hắn không hiểu Nguyệt tỷ nói cái gì, tri thức tu chân giới không đủ cũng tốt, không cần đau đầu thay Nguyệt tỷ.
Để nàng đi hỏi cha mẹ nàng đi.
Cha mẹ cũng không phải để bài trí, không dùng thì phí.
Lúc này chuông điện thoại của hắn đột nhiên reo lên, lấy ra xem thì thấy là Lý Lạc Thư gửi tin nhắn cho hắn.
Sau khi xem xong, hắn nhíu mày.
"Sao thế?"
Thu Thiển đặt que xiên xuống hỏi.
"Đại ca của ta gửi tin tới, nói hắn lại đi thăm thú Cửu Châu, xách kiếm dạo thiên nhai.
Chu Tự nói.
"Ngươi hâm mộ à?"
Thu Thiển cười nói.
Chu Tự:
"..."
Không hâm mộ là giả.
"Đại ca ngươi cứ khoe khoang với ngươi như vậy hả?"
Chu Ngưng Nguyệt gặm đùi gà nói lùng bùng không rõ.
"Cũng không hẳn Chu Tự vừa trả lời tin nhắn vừa nói:
"Hắn nói sắp hết năm, gửi chút đồ tết cho ta, là thịt tươi cùng hoa quả mua ở Thực Vi Thiên Thành, cộng thêm một chút tôm bự"
"Đại ca này của ngươi lợi hại như vậy?"
Chu Ngưng Nguyệt kinh ngạc nói:
"Thực Vi Thiên Thành còn có thể mua những thứ này sao?"
"Hoa quả có thể mua, nhưng gần như các loại thịt cùng tôm to không mua được. Nghe nói đều được bồi dưỡng đặc biệt, hương vị vô cùng ngon"
Thu Thiển cũng kinh ngạc.
"Hiểu biết nông cạn Chu Tự khinh bỉ nói:
"Hai chữ đại ca phân lượng nặng bao nhiêu hẳn là các ngươi hiểu rõ."
Chu Ngưng Nguyệt:
"..."
Thu Thiển:
"..."
Nàng cảm giác căn bản Chu Tự không có nhận thức.
Kỳ thật không phải Chu Tự không có nhận thức, hắn hỏi Lý Lạc Thư, Lý Lạc Thư nói vừa hay nhìn thấy nên tiện thể mua một ít.
Bảo cảm tạ hỗ trợ tìm việc, nếu như có thể giúp có bạn gái thì càng tốt.
Đối với cái này, Chu Tự thẳng thắn từ chối rồi.
Nhưng mà hắn phát hiện mua thiếu mất một gói đồ, quên đưa đồ tết cho Lý Lạc Thư.
Chỉ có thể xem xem có gì khác để tặng không.
Sau đó hắn lại nói một chút chuyện mới gặp gần đây.
"Đại thúc kia nói ngươi sẽ gặp được Phong Bạo? Ngươi nghi ngờ đó là Phong Bạo Chi Thần?"
Lý Lạc Thư bội phục nói:
"Đại ca thật là lợi hại, bây giờ đã qua lại với cả Thần Minh rồi, có điều đại ca vừa mới nhắc đến kiếp đào hoa mà Bán Tiên nói à? Cái này phải chú ý một chút, mặc dù Bán Tiên hay nói đùa, nhưng đùa giỡn của hắn thường thường đều có ẩn dụ. Gần đây đại ca có khúc mắc gì với nữ giới không?"
"Ta cầu hôn với vị hôn thê của ta, nàng đồng ý rồi, quan hệ giữa chúng ta đã tiến một bước dài. Kết hôn có lẽ không còn xa. Cái này tính là khúc mắc không?"
Chu Tự hỏi.
Lý Lạc Thư:
Đại ca, ngươi chờ ứng kiếp đi.
Cuối cùng Lý Lạc Thư cũng không đáp lại mấy, có đáp cũng là nói về vấn đề khác.
Đại khái chỉ nhắc Chu Tự để ý đến ông chú đến mua truyện cổ tích kia.
Nếu như có dị động của quyền hành, vậy có thể có quan hệ với một vị Thần Minh nào đó.
"Có liên quan đến Thần Minh trong lời tiên tri sao?"
Chu Tự nhìn nhắc nhở của Lý Lạc Thư, nhất thời nghĩ không ra là ai có liên quan đến lời tiên tri.
"Điều này thì đại ca đi ngoại thành Thần Vực hỏi xem, hoặc là khi đi chúc tết Thần Minh thì nhắc đến một chút, có thể dễ dàng có được đáp án "
Lý Lạc Thư gửi tin nhắn đến.
Thấy vậy, Chu Tự cũng không để ý nữa, mấy ngày nữa đi tặng lễ vật cho đám Thái Dương Thần vậy.
Đến lúc đó là biết.
Đùng!
Chu Ngưng Nguyệt đột nhiên vỗ lên bàn, sau đó phát hiện so với lúc ngồi cũng không cao lên được bao nhiêu, thế là liền đứng lên trên ghế.
Chờ Chu Tự cùng Thu Thiển ngẩng đầu nhìn nàng mới mở miệng nói:
"Ta bắt đầu muốn vẽ một Trận Linh gì đó rồi.
"Trận Linh nào?"
Chu Tự hỏi.
"Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Trận Pháp" Nguyệt cắn nốt miếng thịt xiên cuối cùng, đắc ý nói.
Chu Ngưng Chu Tự:
Đấy không phải vẫn là trận pháp à.
"Ta phải đi nhờ cha mẹ thu thập giúp ta một số trận pháp, ta muốn tham khảo một chút.
Vừa mới lấy di động ra, Chu Ngưng Nguyệt lại cất đi.
"Sao không gọi điện thoại nữa?"
Chu Tự nghi hoặc.
"Đã trễ thế vầy rồi, chắc chắn cha và mẹ đã ngủ rồi, ngày mai hẵng gọi"
Nói xong Chu Ngưng Nguyệt ngồi xuống ăn tiếp.
1108 chữ