Liễu Bắc Uyển cũng không thèm để ý, chỉ là có chút hiếu kỳ:
"Hai đứa nhỏ nhà tỷ tỷ của ta, đứa nào khoa trương hơn đứa nào đây, hơn nữa là vì sao?"
"Trước kia Tiểu Nguyệt không có khoa trương như vậy chứ?"
Tô Trần nói.
"Ý của ngươi là, sau khi tỷ tỷ ta có con trai liền kích phát thiên phú của Tiểu Nguyệt, khiến nàng càng trở nên lợi hại?"
Liễu Bắc Uyển bên cạnh suy nghĩ:
"Vậy nếu chúng ta có con trai, có phải con gái cũng sẽ trở nên giống Tiểu Nguyệt hay không?"
"Ngược lại ấy"
Tô Trần buồn cười nói:
"Tiểu Nguyệt thông minh từ nhỏ nên hiện tại mới có thể tiến bộ nhảy vọt. Mà con gái chúng ta từ nhỏ đã không được việc gì, kích phát một chút, coi chừng phế hoàn toàn luôn.
Liễu Bắc Uyển:
Nàng cảm thấy rất có đạo lý.
"Nhưng mà Tiểu Nguyệt không đẹp bằng con gái chúng ta"
Nàng lại nói.
Tô Trần cũng không biết tại sao thiên phú của con gái mình lại lệch lạc như vậy, nhấp một ngụm trà, hắn mở miệng nói:
"Sắp hết năm rồi, là lúc nên đi Thanh Thành rồi, thuận tiện đi xem nơi con gái làm việc một chút. Sau đó lại đi thăm họ Chu kia một chuyến, đến lúc đó sẽ về ăn Tết"
"Ta sớm đã muốn đi xem nơi con gái làm việc rồi, khi nào chúng ta xuất phát?"
Liễu Bắc Uyển tràn đầy phấn khởi nói.
"Hai ngày nữa đi"
Tô Trần bật cười nói.
Giữa trưa, Chu Tự ăn cơm trưa xong ngồi tại quầy làm việc.
Thật ra vẫn còn một lúc nữa mới tới giờ làm, bình thường lúc này là tam lão bản trực ban. Nhưng Chu Tự nhàn rỗi đến nhàm chán nên trực ban giúp.
Tam lão bản vui vẻ mà đi ăn cơm trưa rồi.
Suy nghĩ kỹ một chút, Tam lão còn giống trẻ con hơn cả Nguyệt tỷ.
Điểm giống nhau duy nhất chính là chẳng có phiền não gì cả.
Những điểm khác hắn đã quên hết rồi.
Hôm nay là ngày 24, chỉ cách Tết có 1 tuần, hắn còn không biết thư viện nghỉ lễ như thế nào. Ít ra cũng phải bảy tám ngày.
Nhiều ngày nghỉ như vậy, Chu Tự nhất thời cũng không biết làm gì cho hết thời gian.
Lắc lắc đầu, hắn lấy điện thoại di động ra tùy tiện xem một chút.
Lúc nhìn vòng bạn bè, phát hiện chưởng giáo Đạo Tông Thiên Vân lại phát một tin tức. Chưởng giáo Đạo Tông Thiên Vân: Hôm nay khắp nơi đều là người của ma môn, điên rồi.
Ma môn đoạt tài liệu trận pháp khắp nơi, Chu Tự đã biết.
Lý Lạc Thư nói, ngay cả của Thực Vi Thiên Thành đều đoạt đi.
Hình như là Thanh Long động thủ.
Chu Tự không khỏi cảm khái một câu, Nguyệt tỷ thật sự rất được cha mẹ yêu thương.
Nói một câu muốn tài liệu trận pháp khiến cả giới tu chân đều bị giày vò theo.
Lúc bản thân tấn thăng lên Ngũ Linh thất phẩm lại chẳng có chuyện gì xảy ra.
Tốt xấu gì cũng phải gửi cho cái lì xì chứ.
"Lần sau tấn thăng Nguyên Linh tứ phẩm phải nói với lão cha một câu, nói ta thiếu 2000 tệ để đả thông cổ bình" Chu Tự nghĩ thầm, sau đó bình luận một câu dưới bài đăng của chưởng giáo Đạo Tông Thiên Vân.
"Đúng vậy, ma môn đều điên rồi, mất trí hết rồi"
Sau đó phía dưới lập tức có người hùa theo.
Tông chủ Thiên Hạ Nhất Kiếm tông:
"Đúng vậy, ma môn đều điên rồi, mất trí hết rồi"
Tông chủ Thiên Ảnh tông:
"Đúng vậy, ma môn đều điên rồi, mất trí hết rồi"
Cốc chủ Tiên Linh cốc:
"Đúng vậy, ma môn đều điên rồi, mất trí hết rồi"
Chưởng giáo Đạo Tông Thiên Vân vốn đang xem điện thoại, mặt xạm lại. Cái người này bình luận cũng kệ đi, sao các ngươi phải bình luận theo như thế?
Mà sau khi mấy người này bình luận, những người khác cũng hùa theo như vậy.
Tông chủ Thiên Hạ Nhất Kiếm tông cảm thấy người này thật dũng cảm, hắn là ai vậy nhỉ? Tại sao mình lại có kết bạn với hắn?
Sau đó hắn nghĩ ra.
Là cái vị lần trước uy hiếp hắn.
Vị Thánh Tử Ma Đạo thật thật giả giả.
"Ta..."
Hiện tại hắn xoá mấy cái bình luận này thì không ổn mà không xoá cũng không ổn.
Được rồi, coi như điện thoại bị cún cưng tha đi mất rồi.
Mà khó chịu nhất chính là chưởng giáo Đạo Tông Thiên Vân, hắn phát hiện vị lão tổ kia lại trả lời Chu Tự.
Mãn Giang Hồng trả lời Chu Tự:
"Học xong Dĩ Lực Phá Không chưa? Khụ khụ.
Thấy vậy, chưởng giáo Thiên Vân tỏ vẻ khinh thường, sao mà học được chứ?
Nhưng hiện thực chính lại không theo ý người.
Chu Tự trả lời Mãn Giang Hồng:
"Học xong rồi, khó vô cùng"
Lúc chưởng giáo Đạo Tông Thiên Vân đang ngạc nhiên, phát hiện một vị lão tổ khác cũng xuất hiện.
Hình Ngọ trả lời Chu Tự:
"Khó lắm à? Học mất bao lâu?"
Chu Tự trả lời Hình Ngọ:
"Ròng rã cả một đêm"
Thấy Chu Tự trả lời, chưởng giáo Thiên Vân trực tiếp ném di động đi.
Sau đó nhập tâm tu luyện, hết thảy đều là mây khói thoảng qua.
Chỉ là mây trôi, mây trôi thôi!
Chu Tự cùng sư huynh sư tỷ trò chuyện xong, phát hiện mình cũng chưa mua quà Tết cho nhóm sư phụ.
Suy nghĩ kỹ một chút, hình như họ cũng có ăn Tết đâu.
Tan tầm, Chu Tự liền tụ hợp cùng Nguyệt tỷ các nàng đi Biên Giới Thành, Nguyệt tỷ không cùng tu luyện, mà ngồi trên Cây Bất Tử đọc sách.
Bàn của ba vị lão bản biến thành bàn học của nàng, bên cạnh đặt một đống sách vở cao ngất.
Mọi người nhìn đều cảm thấy chấn kinh, nhất là khi những quyển sách này đều là tài liệu về trận pháp.
Nhất thời bọn hắn đều hiểu ra vì sao ma môn đi khắp nơi đoạt tài liệu trận pháp.
Chính là vì vị này.
Sau đó, Chu Tự bắt được Thất Thiên đang trốn ở trên nhánh cây, sau đó bắt đầu tu luyện các loại đặc hiệu.
1087 chữ