Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 78: Binh Giả Bậc Tám




Chu Tự hoàn thành phương thức vận hành đấu giả bậc bảy, sau đó sức mạnh bắt đầu hội tụ đan điền.

Lúc này Ma Chủng lại bắt đầu hấp thụ sức mạnh lần nữa.

Nhưng...

Không hấp thụ được bao lâu, tiếng rắc rắc giòn tan vang lên.

Răng rắc!

Ma Chủng nứt ra.

A?

Thấy biến hóa đột ngột, Chu Tự thộn mặt, lập tức phát ra công lực ngàn năm, lúc này mới bảo toàn được Ma Chủng đã bị thương.

Cũng may Ma Chủng đang liền lại với tốc độ mắt thường có thể thấy.

Nhưng lần này Chu Tự quan sát nó, nó giống co lại một góc, tự ôm lấy mình, đáng thương, nhỏ yếu, bất lực, tuyệt vọng, hoảng sợ.

Chỉ có linh khí chu thiên mới có thể cho nó sự ấm áp.

Chu Tự:

“...”

Không đến mức, không đến mức, nghỉ ngơi hai ngày, nghỉ phép.

Hắn cũng là ông chủ tốt bụng.

Hai ngày nghỉ, cảm nhận thế giới tươi đẹp.

Ngay sau đó Chu Tự mở đôi mắt, là đêm khuya.

Hắn không lập tức cầm điện thoại, nhưng đợi một lúc mới phát hiện Thu Thiển đang nghỉ ngơi, không thể báo giờ cho hắn.

Nhất thời đúng là có chút không thói quen.

Hắn nhìn đồng hồ, ba rưỡi.

“Không thể đi đường tắt, chỉ có thể đi từ từ.”

Thử nghiệm thất bại, cố cưỡng tăng cấp, Ma Chủng vốn không chịu nổi.

Chín vòng có thể cũng chỉ là rất miễn cưỡng.

Nhưng cũng không có gì, bây giờ còn có chuyện quan trọng hợn cần xác nhận.

Đó chính là thử đặc hiệu.

Đầu tiên là mở ra Phá Thiên Ma Thể.

Đây là đặc hiệu sẵn có.

Nghĩ như vậy, hắn đứng dậy đi đến phòng vệ sinh.

Hắn bật đèn lên.

Khi hắn đứng ở trước gương, thấy bản thân mình bình thường trong gương.

Tiếp đó, Phá Thiên Ma Thể mở ra.

Sức mạnh trong cơ thể vận hành theo đó.

Lúc này khí tức màu đỏ sẫm xuất hiện ở bề ngoài cơ thể hắn, đôi đồng tử vốn màu đen trực tiếp biến thành màu đỏ sẫm.

Mỗi một milimet làn da trên cơ thể đều hiện ra màu đỏ sẫm, như ánh sáng mà không phải ánh sáng, như khí diễm mà không phải khí diễm, như ngọn lửa nhưng không hề có nhiệt độ.

“Đẹp trai đấy.”

Nhìn bản thân mình trong gương, Chu Tự vô cùng hưng phấn.

Cũng có chút rùng rợn.

Nửa đêm, như bị ảo giác vậy.

Hắn nhớ buổi tối nhìn vào trong gương, sở dĩ sẽ xuất hiện chuyện cổ quái kỳ lạ là vì không đủ ánh sáng.

Ánh sáng không đủ, đại não sẽ trợ giúp bổ sung hình ảnh dựa theo tưởng tượng, điều này dẫn đến các loại hình ảnh kinh hãi.

Đương nhiên, võ thuật không có tác dụng lắm với những thứ này, hắn chưa từng thử.

Nhưng bây giờ có đặc hiệu hắn không sợ nữa, tuy rằng phiên bản khác nhau, nhưng đặc hiệu sẽ không lừa gạt người ta.

Phá Thiên Ma Thể màu đỏ sậm rất rực rỡ.

Đặc biệt hơn nhiều so với màu đen thuần.

“Nhưng đôi mắt...”

Chu Tự nhìn đôi mắt trong gương, màu đỏ sẫm không quá rõ ràng.

“Huyết luân nhãn? Đáng tiếc không có Magatama, nếu không đã vẽ hai cái lên?”

Magatama: là những hạt hình dấu phẩy cong bằng ngọc.

Hắn cảm thấy hay là thôi đi, muốn vẽ thì phải vẽ ba cái Magatama.

Huyết luân nhãn là có năng lực đặc biệt, đôi mắt của hắn có năng lực đó không?

Chu Tự nheo đôi mắt nhìn vào kem đánh răng và bàn chải đánh răng bên cạnh, sau khi dùng sức cau mày mấy lần, hắn liền hiểu ra.

Đây là con mắt bình thường, không có năng lực đặc biệt.

Đương nhiên, điều này cũng được rồi, không được yêu cầu cái khác.

Sau đó hắn bắt đầu thử sức mạnh, nắm thành nắm đấm mấy lần, phát hiện sức lực của cơ thể mạnh hơn không ít so với không sử dụng công lực ngàn năm.

Nhưng về bản chất thì không tăng lên quá lớn.

Đây là sức mạnh thuộc về binh giả bậc tám.

Cảm giác có ích, lại như không có ích gì.

Nhưng bây giờ phải thử xem trong lúc sử dụng đặc hiệu, liệu có sử dụng được cả công lực ngàn năm không.

Công lực ngàn năm chắc chắn là có thể đủ dùng, nhưng sau khi sử dụng, đặc hiệu liệu có bị tấn công tiêu tán hay không thì không nói trước được.

Công lực ngàn năm thì không như vậy, Ma Chủng đã nứt ra rồi, đặc hiệu sẽ bị đánh tan cũng không phải là không thể nào.

Khi Phá Thiên Ma Thể còn đang vận hành, Chu Tự cẩn thận điều động công lực ngàn năm.

Rất nhanh công lực ngàn năm đi đến giữa lòng bàn tay, đặc hiệu không có bị phá hủy.

Cảm giác đặc hiệu chỉ ở bề ngoài, công lực ngàn năm là bên trong.

“Rất hoàn hảo.”

Sau đó hắn tắt Phá Thiên Ma Thể, nhìn bản thân mình không còn có đặc hiệu trong gương, đột nhiên hắn có một suy nghĩ.

Phá Thiên Ma Thể có thể mở một phần không?

Ví dụ chỉ mở con mắt.

Sau đó hắn thử điều khiển Phá Thiên Ma Thể mở ra một phần, kết quả…

Toàn thân đều là đặc hiệu.

Cảm nhận sự biến hóa vừa nãy, hắn cảm thấy mình không thất bại, chỉ là điều khiển không tốt thôi.

Thực ra có thể từ con mắt bắt đầu mở ra Ma Thể, đợi đôi mắt xuất hiện biến hóa, sau đó tạm dừng mở ra, như vậy là được.

Đương nhiên, đầu óc cảm thấy biết rồi, nhưng sức mạnh của Ma Chủng tràn ra lại không phối hợp.