"Xem ra có thể nuôi."
Nghĩ như vậy hắn lại cho thêm một ít.
Bởi vì lượng rất nhỏ, không bao lâu ma chủng đã hấp thu hoàn thành, trông thấy vậy hắn lại cho thêm một chút.
Lần này hấp thụ khá chậm.
Đợi một chút, cuối cùng ma chủng cũng hấp thu xong.
Sau đó hắn lại cho thêm một miếng lớn nữa vào.
"Giống như cho thú cưng ăn, khá thú vị đấy chứ."
Trong lòng nghĩ vậy, Chu Tự liền tiếp tục cho ăn, muốn nhìn xem khả năng ăn uống ma chủng này thế nào.
Không biết từ khi nào, phù văn chuyển động trên ma chủng như carton, không được nữa rồi?
Có phải ăn no rồi không?
Trong lòng Chu Tự đầy nghi hoặc.
Nhưng mà không đợi hắn xác định, phù văn phía trên ma chủng đột nhiên bắt đầu chuyển động ngược, sau đó, công lực ngàn năm bắt đầu phun ra từ đó.
Bịch!
“Khụ khụ!”
Trong phòng khách, Chu Tự che cổ họng, cảm giác như có thứ gì đó tấn công cổ họng hắn.
"Đây là ăn no quá, nôn à?"
Chu Tự nhẹ giọng nói, chỉ là vừa mới nói được một câu, hắn liền cảm thấy cổ họng có chút đau đớn, giọng nói có phần khàn khàn.
“Khụ khụ!”
Kiểm tra cẩn thận, xác định cổ họng và cơ thể không có vấn đề gì, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Thế nhưng cũng không cảm thấy ma chủng mang lại biến chuyển gì cho hắn.
"Xem ra đúng là không thể tu luyện lung tung."
Cổ họng bị khản đặc.
Nghĩ như vậy, Chu Tự vừa định đứng lên thì phát hiện trong phòng tối đen.
Chỉ có đèn tín hiệu của bộ định tuyến đang nhấp nháy.
Lấy điện thoại ra xem, hai giờ đêm.
Chu Tự:
"..."
Thời gian tu luyện trôi qua nhanh như vậy?
Nếu cứ tu luyện như vậy, thanh xuân cũng hết luôn.
Bật đèn uống một ly nước, Chu Tự bèn lấy mấy quả táo trong tủ lạnh để lót dạ.
Hắn đứng ở ban công nhìn vào bầu trời còn chút ánh sao rồi bắt đầu suy nghĩ.
"Tu chân là chuyện có thật, Phá Thiên Ma Thể ban nãy cũng miễn cưỡng xem như nhập môn, tuy rằng không có cảm giác gì, còn khiến cổ họng ta bị thương. Nhưng đúng là có sức mạnh khác xuất hiện. Như vậy cha mẹ, có thể thật sự là chuyên gia của Ma Đạo.”
Sau khi khẳng định, trong lòng Chu Tự có chút bất đắc dĩ, thật sự muốn làm nhân vật phản diện sao?
Sau này nếu có người tới hàng yêu trừ ma, hắn cũng không biết nên đáp lại như thế nào.
Ăn miếng trái cây rồi nhìn tiểu khu yên tĩnh, hắn cảm thấy cuộc sống bình tĩnh của mình bắt đầu xuất hiện gợn sóng rồi.
Oẹ!
Đột nhiên có một tiếng nôn mửa bên dưới.
Nhìn xuống, có người say rượu ôm thùng rác nôn mửa.
Có lẽ là vừa mới nhậu nhẹt trở về.
"Lại nói công lực ngàn năm còn có thể dùng làm linh khí, cũng không biết liệu có còn có tác dụng gì khác hay không."
Trước kia hắn chỉ biết công lực ngàn năm có thể cường thân kiện thể.
Cũng không thấy công dụng gì khác.
Chỉ là đánh người đau một chút, chạy nhanh một chút, nhảy cao một chút.
Không có gì khác.
Không thể bắn cầu lửa cũng không thể tạo ra hiệu ứng đặc biệt.
Trước kia là không biết phương pháp, hiện tại hình như có phương pháp, không biết có được hay không.
Lần sau có cơ hội thì thử chút, nhưng chắc cũng không ổn lắm.
Dù sao cũng chưa từng ngưng tụ công lực ngàn năm bên ngoài cơ thể mà.
“Chít!”
Tiếng động đột ngột thu hút sự chú ý của Chu Tự.
Rất chói tai, không giống như âm thanh của động vật bình thường.
Tìm kiếm một chút, hắn phát hiện gần thùng rác xuất hiện một con chuột đen, lớn hơn mèo, mắt lóe lên ánh sáng đỏ.
Lúc này nó đang nhìn nam tử say rượu kia.
Dường như đang xác định xem đối phương có nguy hiểm hay không.
Sau khi kêu lên vài tiếng, nó phát hiện đối phương không đáp lại, hẳn là không có vấn đề gì.
Nói xong bèn trực tiếp nhào tới.
Bịch!
Trong khoảnh khắc cơ thể của nó hơi nghiêng, một thứ nho nhỏ gì đó trực tiếp bắn vào người nó đánh nó ngã xuống đất.
Lúc này nam tử nôn xong ngẩng đầu nhìn chung quanh, vẫn không thấy gì, lau miệng đi về phía nhà.
"Lại sống rồi."
Chu Tự ăn táo, tắt đèn rời khỏi phòng.
Vừa rồi chỉ phun hạt táo ra, tấn công con chuột dị thường kia.
Chắc chắn không chết, nhưng sẽ bị thương không đi được.
Chơi nhiều rồi nên có kinh nghiệm ấy mà.
Thế nhưng bình thường loại dã thú như chuột đều có một tổ, hắn định xuống xem có thể tìm được đồng bọn của nó hay không, một lưới bắt hết.
Còn về công phun hạt táo...
Học qua TV đấy.
Đáng tiếc duy nhất chính là kiếm pháp đao pháp gì đó thì không học được.
Chủ yếu là có thể thêm công lực ngàn năm vào thứ này.
Còn có cái gì mà Đạn Chỉ Thần Công, Thiên Tàn Thối, Như Lai thần chưởng.
Hắn đều biết cả.
Chỉ là không có hiệu quả đặc biệt.
---
TÊN MINH TINH NÀY RẤT MUỐN VỀ HƯU (BẢN DỊCH): Trọng sinh, điềm đạm, nữ chính mang linh hồn mèo, main lạnh lùng
KHỦNG BỐ SỐNG LẠI (BẢN DỊCH): Linh dị, dị năng, hắc ám lưu, đô thị, hài hước
ĐỆ NHẤT DANH SÁCH (FULL): Mạt thế, hài hước, dị năng, hệ thống