Trên xe, Chu Tự đột nhiên phát hiện có người gọi cho hắn, vừa nhìn thì là Tần Văn Thành “Nhận được thần thú rồi ư?"
Chu Tự cười nhận điện:
“Tần đại ca nhận được hàng chuyển phát nhanh rồi à ?"
“Đúng vậy, cảm ơn ơn cứu mạng của Chu đạo hữu"
Tần Văn Thành cảm kích nói.
Chu Tự thộn mặt, sao lại là ơn cứu mạng? Mình đã làm gì?
Rất nhanh Tần Văn Thành giải thích.
“Cái thai của vợ ngươi bị khí tức hung dữ của một số linh thú đập vào ư? Cần thần thú sơ sinh hỗ trợ ư? Nếu không rất nguy hiểm hả"
Chu Tự kinh hãi, lại là chuyện lớn như vậy.
Nhưng thần thú sơ sinh của hắn là đặc hiệu.
“Ngươi nói bây giờ không sao rồi ư? Thật không? Có cần ta đổi cho người một con khác không?"
Chu Tự không tự tin lắm hỏi.
“A? Không cần, đã không sao rồi."
Tần Văn Thành có chút kinh ngạc, có thể nói đổi là đổi ư?
“Ổn thật không?"
“Thật đấy, một vị đại tiền bối đích thân nói vậy?
Chu Tự vẫn cảm thấy không yên tâm, nếu hại đối phương thì không tốt. Tuy đặc hiệu của ông chủ chém giá rất tốt, nhưng chẳng may thì sao?
“Chốc nữa ta lại gửi đồ cho các ngươi, vợ chồng các ngươi, mỗi người ăn một nửa, không được ăn nhiều. Ăn vào chắc sẽ không có vấn đề gì nữa.
Chu Tự nói.
Gửi cho họ một quả bất tử, có vấn đề cũng thành không vấn đề, như vậy thì hắn mới yên tâm.
“Cảm ơn Chu đạo hữu, thực ra còn có một chuyện"
Tần Văn Thành nói đến chuyện giữ lại thần thú lâu hơn một lúc.
“Ta phải đi hỏi đã"
Chu Tự nói xong lại nói:
“Nhưng ngươi không cần lo lắng, loại thần thú sơ sinh này, ta có rất nhiều, một tháng đổi cho người một con cũng không vấn đề. Nhưng chỉ nuôi một con thực sự vẫn tốt hơn, hai ngày nữa ta có thể trả lời ngươi. Không được thì ta trực tiếp gửi cho người bảy tám con, mỗi tháng ngươi mở một con.Vừa hay dạo này ta có rất nhiều. Nhưng gặp phải chuyện như này, tốt nhất Tần đại ca bàn bạc với Thượng Quan Hà hoặc là tài vụ, đặc biệt là tài vụ, nàng quen biết hai người rất lợi hại.
Hắn đang nói đến Trình tỷ và Vân Tiêu tiên tử.
Tần Văn Thành ở bên kia điện thoại lại mơ hồ khó hiểu, lời nói khí phách của Chu Tự đã dọa sợ hắn. Giới tu chân có người có thể khí phách đến mức này? Nhưng hắn vẫn rất cảm kích đáp lại.
Tắt máy, Chu Tự có chút cảm khái. Thì ra mang thai nguy hiểm như vậy, sau này Thu tỷ mang thai, mình phải trông thật tốt.
Đến trấn Thanh Bắc, Chu Tự gọi chuyển phát nhanh mới. Sau đó gửi một quả cho Tần Văn Thành. Dù sao cũng có tận một giỏ, thiếu một quả cũng không sao.
Sau đó hắn lại bảo Nguyệt tỷ tìm người đi xin số điện của Chung Hổ. Nhân tiện gửi cho hắn một con thần thú sơ sinh, khiến Chung Hổ nghe mà sửng sốt, còn tưởng có người đang trêu hắn.
Chu Tự cảm giác phía bên Chung Hổ, có người kinh hãi hô lên, không dám tin, khó mà chấp nhận.
Hình như có người nói:
“Ta đã nói rồi mà, Chung Hổ là anh em ruột khác mẹ khác cha với ta.
Làm xong những việc này, Chu Tự lại nhân tiện kéo người vào nhóm, sau này kết hôn có thể mời hắn.
“Đừng lề mề nữa, đi thôi"
Chu Ngưng Nguyệt đi phía trước.
Chu Tự nhìn hướng đi về nhà, nhất thời hơi lo lắng.
“Không cần lo lắng, không sao đâu.
Thu Thiển mỉm cười nói.
Chu Tự:
"..."
Sao cứ cảm thấy Thu tỷ rất được yêu thích.
Còn nữa, Nguyệt tỷ đi nhầm hướng rồi.
Trong di tích, Chung Hổ đứng trong góc, nhìn đám người Long Bồng và Ma Kiếm Không Minh. Cuối cùng họ hợp tác cùng thăm dò di tích. Nhưng lúc đang họp, điện thoại của Chung Hổ đổ chuông, khiến mọi người đều không vui. Ma Kiếm Không Minh cho Chung Hổ đi nghe điện. Có Chung Hổ thì hắn mới có thể sống lâu như vậy, cho nên chuyện nhỏ này chẳng là gì.
Tuy rằng hai thế lực họ vừa mới đánh nhau, nhưng không ảnh hưởng đến việc này. Những người khác vốn bất mãn, nhưng câu tiếp theo của Chung Hổ vang lên, mọi người đều căng thẳng, bởi vì Chung Hổ nhận điện xong, câu thứ hai là:
“Thánh Tử?"
Lập tức mọi người đều có suy đoán riêng, sao Thánh Tử lại gọi cho Chung Hổ. Câu nói tiếp theo càng khiến họ chấn hãi.
“Tặng ta một con thần thú sơ sinh ư?"
Vãi!
Mọi người khó mà tin được nhìn về phía Chung Hổ, lúc này không ai dám nói Chung Hổ nhận điện là sai, họ đều muốn biết có tình hình gì. Chỉ có Ma Kiếm Không Minh là vui nhất, những người khác đều không có, hắn cũng không có, nhưng Chung Hổ thân với hắn.
Lúc này Chung Hổ cũng thộn mặt, hắn tắt máy, cảm giác không chân thực. Thánh Tử vừa mới hiển thánh, sao đột nhiên lại tặng thần thú sơ sinh cho hắn? Còn về ba mươi ngày thì không ai để ý, quan trọng ở chỗ Chung Hổ có, những người khác đều không có.
“Chung Hổ, ngươi chuyển sang Long Đường, ta bảo kê cho ngươi"
Long Bồng lên tiếng đầu tiên. “Chuyển đến ma môn đi, Thánh Tử là người của ma môn, ở đây ngươi có không gian phát triển rất lớn.
Tiêu Diệp lập tức nói.
“Có khả năng là hiểu lầm không?"
Chung Hổ vẫn không dám tin.
Tất cả mọi người đều không dám tín, nhưng chẳng may là thật thì sao?
Lúc này, Chung Hổ phát hiện mình được kéo vào một nhóm. Nhìn thấy tên nhóm, hắn liền ngẩn người. Thậm chí trong đôi mắt có chút hoảng sợ, điện thoại từ trong tay bất giác rơi xuống.
Ma Kiếm Không Minh lập tức đón lấy điện thoại, có chút nghi ngờ Chung Hổ đã nhìn thấy gì. Khi hắn nhìn qua, Chung Hổ hoảng sợ nói:
“Đừng nhìn"
Nhưng đã chậm. Ma Kiếm Không Minh đã nhìn thấy.
“Thập, Thập Vạn Thiên Thần Môn?"
"Ta..."
Ma Kiếm Không Minh hối hận, Chung Hổ đột nhiên bị kéo vào trong nhóm Thập Vạn Thiên Thần Môn, mà người thêm hắn vào chỉ có Thánh Tử.
1125 chữ