"Cái này...
"Người thật tiến vào trò chơi à?"
Tân Vân tiên tử cười nói:
"Nơi này chính là chỗ tu luyện của chúng ta, tu luyện trong này thì thân thể cũng sẽ nhận được lợi ích. Đương nhiên không phải là thăng một cấp trong này thì thân thể cũng có thể thăng một cấp. Nhưng cũng sẽ có chút tiến bộ. Điều quan trọng của đẳng cấp là dùng để tiến vào phó bản. Rất nhiều phó bản đều hạn chế đẳng cấp. Cụ thể hơn nữa thì ngươi chơi lâu hơn là biết, độ thuần thục thuật pháp là rõ ràng nhất"
Tân Nguyệt tiên tử cảm thấy kinh ngạc:
"Vậy nếu ta biết bay trong này thì có phải là trong hiện thực cũng biết bay hay không?"
"Nếu không mượn pháp bảo và tọa kỵ trợ giúp thì đúng là như thế.
Tân Vân trả lời.
"Oa, phong cảnh nơi này đẹp thật đấy, nhưng vẫn kém Đạo Tông Thiên Vân nhiều. Bọn hắn đều có đẳng cấp, vậy ta cấp bao nhiêu?"
Đột nhiên có giọng nói vang lên.
Tân Vân và Tân Nguyệt quay đầu nhìn lại.
Bản thân Tân Nguyệt đã rất xinh đẹp, trong lớp cũng thuộc dạng hoa khôi.
Tính trong trường cũng xếp ba hạng đầu về độ xinh đẹp.
Mà sư tỷ Tân Vân của nàng lại càng đẹp hơn, so với Tân Vân thì hoa khôi trong trường cũng bình thường mà thôi.
Nàng cảm thấy người của tu chân giới có đẹp cũng không thể đẹp hơn Tân Vân sư tỷ bao nhiêu được, cho tới khi nàng nhìn thấy người trước mặt.
Giây phút đó Tân Nguyệt cảm thấy cảnh đẹp thế gian cũng không gì hơn cái này, cảnh này chỉ trên trời mới có, nhân gian thế tục không xứng với người đó.
Đẹp đến nỗi vạn vật đều lu mờ.
"Đẹp quá...
Nàng thốt lên trong vô thức.
"Ngươi cũng rất đẹp"
Tô Thị trả lời.
Tân Nguyệt nghe vậy thì đỏ cả mặt.
Tân Vân cũng nhìn nữ tử trước mặt bằng ánh mắt kinh ngạc mà nói:
"Ngươi xinh đẹp như thế, tại sao ta không biết ngươi nhỉ? Ngươi mới tới à? Không đúng, ngươi cũng cấp 60 rồi, nhìn thế nào cũng không giống người mới"
"Đúng thế, ta đã cấp sáu mươi rồi, ngươi cũng cấp sáu mươi, nhưng tiểu cô nương bên cạnh mới cấp một Tô Thị cười nói.
"Ta...ta mới tới"
Tân Nguyệt tiên tử trả lời.
"Cửu Thiên Hoàng Chủ?"
Tân Vân nhìn tên nhân vật của Tô Thị mà cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Tô Thi ngẩng đầu nhìn tên của mình, nàng có chút khó chịu.
"Khá hay rồi, ít ra không phải là Cửu Thái"
Chu Tự đứng bên cạnh nói.
Tên của Chu Tự chính là Cố Lý, còn Thu Thiển là Trường An.
Hàn Tô và Âm Túc dùng tên thật của mình.
Gia Cát Du nhìn những người trước mặt đều cấp 60 mà có hơi bất đắc dĩ. Những người này lấy đâu ra nhiều acc cấp 60 như thế nhỉ?
"Cấp 116?"
Tô Thị nhìn đẳng cấp của Gia Cát Du mà có hơi khó tin.
Chu Tước nhíu mày rồi nói:
"Sao lại nhiều cấp 80 90 như thế?"
"120 là cấp cao nhất.
Gia Cát Du nhắc nhở.
Chu Tự động đậy tay, cảm thấy rất chân thật, không biết có thể dùng công lực ngàn năm không nữa. Hắn thử vận chuyển một chút, dường như có thể sử dụng.
Nơi này đúng là thần kỳ thật đó.
Nhưng hắn đến đâu không phải để đánh nhau, chỉ đơn thuần là quan sát trận chiến.
Để xem mấy người Thanh Long thắng như thế nào.
"Đi thôi, quan sát trận chiến"
Trên đường đi Chu Tự luôn cảm thấy có người đang quan sát mình.
Hắn quay đầu nhìn lại thì phát hiện người nhìn chằm chằm mình chính là người mới cấp 1 kia.
Người đó nhìn chằm chằm mình làm gì?
Hắn có chút tò mò.
Tân Nguyệt thấy Chu Tự nhìn qua thì kinh ngạc, sau đó ấp úng hỏi:
"Ngươi...có phải tên là Chu Tự không?
Lần này tới lượt Chu Tự sững người:
"Ngươi biết ta à?"
Hắn hỏi.
Bình thường mà nói thì đáng ra cái tên Thánh Tử Ma Đạo càng vang dội hơn mới đúng chứ?
"Ta từng gặp ngươi"
Tân Nguyệt suy nghĩ cẩn thận lại rồi mới nói:
"Ta nhớ rằng cha mẹ ta luôn nói nhà bên cạnh có một người học rất giỏi, ngày nào cũng dặn ta phải học tập chăm chỉ. Là ngươi đúng chứ? Nhà ngươi mở tiệm cơm đúng không?"
Thu Thiển cũng có chút tò mò, đối phương quen Chu Tự thật.
Chu Tự cũng sững người, đến nơi này mà còn có thể gặp được đồng hương à?
"À...nhà ngươi làm gì nhỉ?"
"Ông nội ta mở tiệm tạp hóa, ta còn nghe nói ngươi sắp kết hôn, cha ngươi còn dặn ông nội ta nhất định phải đi dự."
Tân Nguyệt nói thêm.
Sau đó nàng quay đầu nhìn về phía Thu Thiển, lại thêm phần kinh ngạc:
"Bạn gái của ngươi đẹp thật đấy"
Không đúng, nàng phát hiện những nữ tử này đều rất xinh đẹp.
"À, tiệm tạp hóa đầu ngõ"
Chu Tự nhớ ra rồi, nhưng hắn chưa từng gặp nữ tử này bao giờ.
Để tránh gượng gạo, hắn không nói thẳng ra.
Trước đây bản thân hắn chỉ chuyên tâm học tập, thậm chí còn chẳng biết hết mặt bạn cùng lớp, sao có thể quen biết với những người khác được chứ?
"Chào ngươi, ta là em gái hắn, mặc dù hắn cảm thấy ta là chị hắn nhưng ta chính là em gái hắn. Ngươi có thể kể về chuyện lúc nhỏ của Chu Tự không?"
Tô Thi hỏi.
Lần này mấy người Thu Thiển cũng tò mò.
"Ha?"
Tân Nguyệt tiên tử suy nghĩ một chút rồi nói:
"Ta không biết, chỉ là thường xuyên nghe cha mẹ ta nói rằng con trai của ông chủ quán ăn học rất giỏi, chăm chỉ, thành thật ngoan ngoãn, là đứa trẻ ngoan nhất thị trấn. Nói ta rằng chỉ cần bằng một phần mười của hắn là được rồi"
Sau đó nàng lại thốt lên kinh ngạc:
"Các ngươi cũng là người của tông môn này ư? Cũng là tu chân giả?" Trong lúc nhất thời Tân Nguyệt mới nhận ra hóa ra mình cách tu chân giới gần đến vậy.
Đứa trẻ ngoan? Thành thật ngoan ngoãn? Tô Thi nghe xong cảm thấy không thể tin nổi. Thánh Tử Ma Đạo, tiếng xấu vang xa, giết người như ngóe, kinh khủng như thế cơ mà, những người này bị che mắt hay sao vậy.
1090 chữ