Trong nhất thời, trong lòng mọi người đều tràn đầy sự lo lắng. Người đàn ông này quá nguy hiểm, vừa mạnh mẽ lại vừa tàn nhẫn.
Khi nhìn đống vật phẩm nhiệm vụ bị hắn bóp nát, bọn hắn vừa e ngại lại vừa đau lòng.
Nhưng ánh mắt bình tĩnh của đối phương lại làm cho bọn họ không dám mở miệng.
Chỉ là một hành động tiện tay lại có thể biến thành đòn tấn công với server, loại chuyện này, là kẻ nào mới có thể thực hiện?
Không cần nói thì bọn hắn cũng biết, người trước mặt này chính là Thánh Tử Ma Đạo.
Gần như là giống hệt với những lời đồn đãi.
Là một người có thể khiến cho người ta e ngại.
"Sao các ngươi lại không nói chuyện?"
Chu Tự mở miệng hỏi.
Hắn còn đang chờ đối phương mở miệng đấy.
Nếu không có gì để nói, thì hắn sẽ đi xem Thanh Long đánh phó bản.
Thú vị hơn nhiều.
"Thánh, Thánh Tử đang bận. Ta, chúng ta lo sẽ quấy rầy..."
Hắn gắng hết sức rặn ra một câu.
"À:"
Chu Tự nhìn đống quả hạch trong tay một cái, sau đó thả tay xuống, nói:
"Thật ngại quá, làm ảnh hưởng tới các ngươi"
"Không, không có gì. Là chúng ta ảnh hưởng tới Thánh Tử, là chúng ta đã mạo phạm, không thể trước tiên thăm hỏi ân cần với Thánh Tử"
Lâu chủ Thiên Cơ Lâu cười gượng:
"Vì để biểu đạt sự áy náy của mình, Thiên Cơ Lâu chúng ta quyết dâng trọng bảo mà tổ sư gia đã để lại lên cho thánh tử. Hy vọng thánh tử có thể vui vẻ nhận lất. Đây là tâm ý của chúng ta, cũng hy vọng thánh tử đừng từ chối"
Lâu chủ vừa nói xong, những người khác cũng cúi đầu phụ họa.
"Hy vọng thánh tử đừng từ chối"
Thánh Tử Ma Đạo mạnh mẽ tới bước nào?
Chỉ là một hư ảnh nhỏ nhoi, cũng đủ để khiến cho toàn bộ tu chân giới e ngại.
Hiện tại chỉ tiện tay là đã có thể bóp nát server của bọn hắn, nếu bọn hắn dám nói một chữ 'không, thì bảo đảm, server hôm nay chắc chắn sẽ hỏng mất.
Thánh Tử Ma Đạo khát máu như điên, giết người như ngóe, có thù tất báo.
Không đắc tội nổi.
"Ơ, có cần phải khách khí thế không?"
Chu Tự có chút ngẩn ngơ.
Sao mấy người này tự nhiên lại tặng quà cho mình?
Hắn vô thức nhìn về phía Chu Tước và Bạch Hổ, chẳng lẽ là hai người này đã uy hiếp người ta?
Chu Tước: ...
Bạch Hổ: ...
Các nàng thật ra cũng rất khiếp sợ, không ngờ thiếu chủ lại đi tấn công server của người ta.
Tiện tay là đã có thể bóp nát server, chuyên này quả thật đã nằm ngoài sức tưởng tượng của các nàng.
Không hổ là thánh tử.
Khó trách môn chủ thường xuyên nói thiếu chủ rất lợi hại.
Chỉ là một hành động vô tình, là đã có thể làm cho người đứng đầu một phát sợ đến như vậy.
"Quà tặng của các ngươi có thể chuyển phát nhanh không?"
"Chúng ta có thể tự mình đưa sang"
Lâu chủ mở miệng đáp.
"Vậy có đồ thật của thứ này không?"
Chu Ngưng Nguyệt móc Quả Hạch Mỹ Vị ra hỏi:
"Nếu có thì cũng cho ta một ít"
"Nguyệt tỷ, cái thứ đồ chơi này ngon lắm sao?"
Chu Tự hỏi, còn tiện tay bóp nát thêm một cái.
"Được"
Lâu chủ vội vàng nói.
"Chúng ta nhất định sẽ đưa sang cho hai vị Đầu hắn đổ đầy mồ hôi lạnh, còn bóp tiếp nữa, cái server này sẽ nổ thật đó.
Lúc này, Chu Tự ném quả hạch trong tay đi.
"Nguyệt tỷ đừng ăn nữa, đợi đồ thật đến rồi ăn"
Chu Ngưng Nguyệt cũng không có ý kiến.
Đám người lâu chủ mới thở phào một hơi.
Trốn qua một kiếp rồi.
"Đúng rồi. Ngươi là lâu chủ của Thiên Cơ Lâu, cũng là chưởng giáo à?"
"Đúng thế"
Lâu chủ gật đầu.
"Chúng ta thêm bạn bè đi. Tới lúc đó, uy hiếp..không đúng, trò chuyện cũng dễ hơn"
Chu Tự cười nói.
Thu Thiển nhìn Chu Tự một cái, cảm giác sau khi Chu Tự là Thánh Tử Ma Đạo thì bắt đầu không làm người nữa rồi.
Vừa nhìn thấy chưởng giáo của một môn thì đã muốn uy hiếp người ta.
Lâu chủ hiện tại cũng không biết nên buồn hay nên vui, không cẩn thận liền thêm bạn tốt với Thánh Tử Ma Đạ.
Hy vọng đây không phải là chuyện xấu.
"Còn có việc gì sao? Không có thì ta đi xem Thanh Long giết quái đây"
Chu Tự hỏi.
"Không, không có"
Lâu chủ vội vàng lắc đầu.
Sau đó, bọn hắn ngay lập tức lùi về sau.
Chuyến đi này quả thật là tổn thất nặng nề.
Bảo vật cũng phải đem đi tặng cho người ta, đúng là quá thảm.
Hy vọng có thể kết một ít thiện duyên.
"Sư tỷ, lâu chủ chẳng phải là người lợi hại nhất môn sao? Sao hắn lại khách khí và sợ sệt Chu Tự như vậy?"
Tân Nguyệt nhỏ giọng hỏi sư tỷ bên cạnh.
"Sau này ngươi sẽ biết."
Tân Vân cũng sợ choáng váng.
Thánh tử...Thánh Tử Ma Đạo?
Quá dọa người rồi. Tân Nguyệt gật gật đầu. Nàng đột nhiên hiểu ra một chuyện, đó là dù ở trấn Thanh Bắc hay là ở tu chân giới, Chu Tự đều là con nhà người ta.
Với nàng mà nói, chênh lệch giữa hai người quả thật rất khủng khiếp.
Sau đó nàng cảm thấy mình chơi trò chơi giỏi như vậy, nhất định có thể ở chỗ này tỏa ra hào quang rực rỡ.
Nhưng rất nhanh, nàng lại phát hiện, mình nhập được lâu không phải vì tốc độ tay nhanh.
Mà chỉ đơn thuần là vì có thiên phú tu luyện...
"Tốc độ tay? Ý thức? Đó là cái gì? Nếu như không có thiên phú mà cũng có thể mạnh mẽ nhanh chóng, thì tông môn của chúng ta đã sớm trở thành môn phái số một tu chân giới.
Sư tỷ Tân Vân đã trả lời nàng vậy đó.
1120 chữ