Mấy ngày sau đó, ngoại trừ tu luyện, Chu Tự đều theo Thu tỷ học chữ viễn cổ. Bởi vì bị Nguyệt tỷ bắt gặp nên Thu Thiển không đến phòng của Chu Tự nữa, vừa hay để Chu Tự tu luyện chăm chỉ. Thu Thiển cũng đang nắm giữ cánh cửa Dị thế giới, không bao lâu nữa là có thể ra vào tùy ý.
Trong một tuần sẽ xảy ra rất nhiều chuyện. Thứ tư, Chu Tự nhìn thấy Ma Chủng từ ba vòng biến thành bốn vòng. Rạng sáng thứ bảy, từ bốn vòng tiến vào năm vòng. Vừa tiến vào hắn liền ăn một quả bất tử. Trong lúc đó, hắn cảm thấy Ma Chủng rất chăm chỉ, có kiểu như gan nứt ra. Chu Tự nghĩ kỹ rồi, sau chín vòng thì cho nó nghỉ ngơi.
Hôm nay Thu tỷ cũng nắm giữ cánh cửa Dị Thế Giới, đợi phó bản kết thúc là có thể vào Dị Thế Giới du ngoạn, nhân tiện tìm đại ca. Sau khi Minh Nam Sở xác định, đêm nay là ngày đi vào phó bản.
Chu Tự cảm thấy thời đại thần thoại đang vẫy tay với hắn.
...
Thứ bảy, Chu Tự quan sát tình hình bản thân, Ma Chủng được năm vòng, linh khí Chu Thiên có hai ngôi sao. Ma Chủng chắc hẳn nhanh hơn rất nhiều so với linh khí Chu Thiên. Sau khi tu luyện xong thì nghe thấy Thu tỷ báo giờ. “Chào buổi sáng, bây giờ là bảy giờ sáu phút, nhiều mây và mưa nhỏ, 16 độ, ra ngoài nhớ mang theo ôn Hôm nay Thu Thiển mặc chiếc váy hơi bó sát dài đến mắt cá chân, và chiếc áo khoác lông, tóc được buộc cao đuôi ngựa. Rạng rỡ đầy sức xuân.
“Thu tỷ, lần này ba người chúng ta phải cùng ra ngoài"
Chu Tự nói. Họ quyết định chiều tối khi tan làm, tiến vào phó bản tại thư viện, vừa hay hạ gục đại boss phó bản.
Tổng cộng là chín người cùng vào. Hơn nữa ở đó có các nàng Trình tỷ, sẽ không xảy ra vấn đề gì.
“Vậy phải nhớ mang ô trẻ em cho Nguyệt tỷ"
Thu Thiển cười nói.
Chu Tự đứng lên, đến bên cạnh Thu tỷ so chiều cao:
“Ta phát hiện Thu tỷ rất cao, hình như kiễng chân lên còn cao hơn ta.
“Vậy hả?"
Thu Thiển ngẩng đầu nhìn, sau đó kiễng chân theo bản năng. Nhưng khi nàng vừa kiễng chân, Chu Tự liền ghé sát lên phía trước, vừa hay hai đôi môi chạm vào nhau. Chạm một lúc, Chu Tự bỗng nhảy về phía sau một bước, quay người rời đi.
“Ta đi đánh răng"
Tốt, hòa 1-.
1Thu Thiển dùng tay chạm nhẹ lên bờ môi, đôi mắt khẽ nheo lại, sau đó cười đi vào phòng bếp, làm bữa sáng thịnh soạn cho Chu Tự.
bánh mì qua:
Ăn sáng xong, họ dẫn theo Nguyệt tỷ bị lôi dậy đến thư viện Đông Lâm. Vừa đi vào liền nhìn thấy Tô Thi đưa “Nguyệt tỷ, cho ngươi này, rất ngọt.
Chu Ngưng Nguyệt cắn miếng bánh mì, phát hiện còn nóng, ăn rất ngon. Sau đó híp mắt lại: “Ngon lắm"
“Chỉ có một cái thôi à?"
Chu Tự hỏi.
“Các ngươi có thể tự đi mua.
Tô Thi quay đầu nói. Hàng ngày đều cho đám người Chu ăn bánh mì, mà ngày nào cũng kén cá chọn canh.
“Vậy chúng ta phải làm gì?"
Thu Thiển nhìn thư viện có chút hứng thú. Nàng chưa từng đi làm, nên muốn xem công việc của Chu Tự có vất vả không.
“Thực ra công việc của ta rất đơn giản.
Sau khi mấy lão bản đều đi nghỉ ngơi, Chu Tự dẫn theoThu tỷ bắt đầu giới thiệu công việc của hắn.
“Đầu tiên là xem kho sách, sau đó xác định sách trên kệ, rồi lấy sách từ trong nhà kho ra xếp lên kệ"
Chu Tự vừa nói vừa làm. “Sau đó thì sao?"
Thu Thiển hỏi.
“Sau đó là lúc phiền phức nhất” Chu Tự nghiêm túc nói.
“Lúc phiền phức nhất?"
Thu Thiển khó hiểu.
Chu Tự lắng nghe động tĩnh xung quanh: “Việc này phải đợi, mỗi ngày đều không giống nhau.
Trong lúc nghi hoặc, Thu Thiển nghe thấy phía sau vang lên giọng nói của Tô Thị:
“Chu Tự, quyển sách...quyển sách tên gì đó của ta ở đâu?"
“Hàng thứ sáu từ trên xuống kệ sách bên trái phía sau quầy lễ tân, tự tìm đi"
Chu Tự hồi đáp.
“Tìm được rồi.
Tô Thị vui mừng chạy tới phòng nghỉ. Chu Tự nhìn mỹ nhân bên cạnh nói:
“Chính là việc này, ngày nào tam lão bản cũng không biết sách mình muốn đọc để ở chỗ nào. Nghe nói trước khi ta đến, nàng đều gọi đại lão bản và nhị lão bản cùng tìm giúp.
“Thế làm sao ngươi biết?"
Thu Thiển rất kinh hãi. Chu Tự lấy sách từ trong kho ra bắt đầu xếp lên kệ, thấy Thu tỷ muốn giúp nên đưa một vài quyển sách qua, nhân tiện giải thích:
“Ngay từ ban đầu nhìn thấy quyển sách kỳ lạ, ta tiện ghi nhớ luôn. Sau đó phát hiện tam lão bản chỉ đọc những loại sách cơ bản nên thống nhất vứt sang một chỗ. Không chỉ có tam lão bản, người trong thư viện thường xuyên coi ta là cái máy tìm kiếm.
“Tiểu Chu, cái chổi ngắn của ta ở đâu?” Trình tỷ đi ngang qua hỏi.
“Ở phòng nghỉ."
Chu Tự nhắc nói.
Thu Thiển:
"..." Thì ra Chu Tự còn có ích như vậy, ở nhà nàng cũng không phát hiện ra. Lần trước thư viện quét dọn vệ sinh hình như cũng vậy. Dừng một chút, nàng nhỏ tiếng hỏi:
“Ta có một chiếc váy ngủ màu hồng với ren hoa ở hai bên viền, đặt ở chỗ nào trong phòng?"
Chu Tự đầu đầy dấu chấm hỏi, khó mà tin nổi nói:
“Thu tỷ, ta không vào phòng ngươi quan sát vị trí quần áo của ngươi.
“Không lén đi vào à?"
Thu Thiển tỏ vẻ mặt kinh ngạc:
“Ngăn kéo thứ hai phía dưới tủ quần áo của ta để cái gì?"
“Thu tỷ, ta ở nhà ngươi cũng ở nhà, ngươi về phòng ngủ, ta ở phòng khách. Chu Tự nói.
1107 chữ