Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 989: Đi Gặp Cha Vợ




“Nếu ta muốn gặp Nhị thúc cùng sư phụ của ta, tiền bối còn có thể ung dung như vậy không?” Chu Tự hỏi.

“Ngươi nói xem?"

Trí Giả nói đầy bí hiểm.

Chu Tự lắc đầu ra vẻ không biết, lúc này hắn trông thấy cảnh tượng xung quanh đã xuất hiện thay đổi.

Sao sáng lướt qua dưới chân hắn.

“Lần này là đến thời đại Thần Minh trước?"

Chu Tự hỏi.

“Ừm...Thời Không đại thần hoạt động trong kỳ đỉnh cao của thời đại Thần Minh, sau này hắn lại mai danh ẩn tích, khi thời đại Thần Minh bước vào thời kỳ cuối, hắn lại xuất hiện. Khi đó hắn cũng rất sôi nổi"

Trí Giả mỉm cười.

“Có đôi khi duyên phận thực sự khiến người ta trở tay không kịp. Không chỉ có người mà thần cũng như vậy.

“Hắn gặp được người thương sao?"

Chu Tự hỏi.

“Ừm, khi đó Tu Chân giới bắt đầu quay trở lại, nói liên thủ với ma tu, chống lại Thần Minh. Cũng là sự mở màn cho sự tàn lụi của Thần Minh. Vốn dĩ mọi người cũng được xem như đã kiềm chế, cuối cùng cũng không có ai làm chiến tranh bùng lên, mãi cho đến khi người kia thoát khỏi bế quan. Lập lời thề, ngưng tụ thiết luật, mệnh danh là lấy sức một người mà huỷ diệt chư thần khắp trời. Thiên địa chấn động, chư thần phẫn nộ. Trận chiến quyết định thời đại bùng nổi, thời đại Thần Minh cũng bởi vậy mà kết thúc. Người kia đánh chư thần đến phát sợ, chết có, chạy trốn có, chỉ có một số ít được tha Trí Giả thời dài một hơi rồi nói tiếp:

“Khi đó Thời Không đại thần cũng được buông tha, tuy nói vậy có chút bất kính với Thời Không đại thần, nhưng khi đó Liệt Dương Lý chủ quả thực muốn giết Thời Không đại thần, suýt chút nữa đã bị giết rồi. Nhưng cuối cùng Lý chủ vẫn tha cho “Vì sao sư phụ ta lại muốn giết Thời Không đại thần đến vậy? Hắn đã làm ra loại chuyện người người oán trách sao?"

Chu Tự tò mò hỏi.

Cha vợ với sư phụ không ưa nhau cũng khá phiền phức đấy.

“Cái đấy thì không có.

Trí Giả nhấp ngụm trà rồi nhìn núi sông đã bắt đầu xuất hiện ở bên dưới, hắn nói tiếp:

“Thời Không đại thần cũng xem như khá ôn hoà, hắn tự tạo thiên địa, đưa Thần quốc vào bên trong, chỉ thu quyền hành từ nơi đó. Cũng sẽ không giết chóc ở bên ngoài, nhưng hắn đã làm ra một sự việc khiến sư phụ cùng sư nương ngươi phẫn nộ"

“Đó là khi sư phụ ta thành hôn sao?"

Chu Tự khiếp sợ nói.

Trong hiểu biết của hắn, lão cha, Nhị thúc và sư phụ đều là người của thời đại Thần Minh.

Nhưng mẹ, Nhị thẩm và sư nương lại đều là người của thời đại Tu Chân.

Không ngờ nha, sư nương cũng là già đến chết.

Trí Giả nhìn Chu Tự, nội tâm thầm thở dài, vì sao người này lại để ý đến điểm này?

“Khi đó Thời Không đại nhân đã làm gì?"

Chu Tự vội họ một tiếng rồi hỏi.

“Chuyện này ngươi vẫn nên đi hỏi sư phụ ngươi thì hơn, ta nói thì không hay. Có một số chuyện nói ra, họ sẽ nhận ra ta, lại giống như việc của cha ngươi.

Trí Giả lắc đầu.

Chu Tự:

"..."

Quá đáng quá đấy.

Lúc này Chu Tự nhìn thấy sự thay đổi của non sông dưới chân, đúng là thế sự xoay vần.

Các kiến trúc cũng từ bình thường biến thành bạch ngọc cự thạch san sát, vô số thần điện nổi lên.

Cuối cùng cảnh tượng ngừng biến hoá, dừng lại trên bầu trời của một thành thị lớn giáp núi.

Trên đỉnh núi có một toàn thần điện, thánh khiết mà to lớn.

“Dựng thần điện này không biết tốn bao nhiêu nhân lực cùng vật lực?"

Chu Tự hỏi theo bản năng.

“Khá nhiều đấy, nhưng thời đại này chính là như vậy, không còn cách nào khác.

Trí Giả thở dài, sau đó lại vung tay lên, cảnh tượng lại bắt đầu biến gần:

“Đi thôi, trông thấy Thời Không đại thần rồi"

Chu Tự hít một hơi, rốt cuộc cũng gặp được cha vợ rồi, nên chào hỏi thế nào đây?

Huynh đài? Đạo hữu? Các hạ? Hay đại thần?

Nhất thời Chu Tự cũng không có sáng kiến nào, cuối cùng hắn đột ngột hỏi:

“Tới gặp cha vợ có phải nên mang theo chút lễ vật gì đấy không?"

Trí Giả cười nói:

“Hình chiếu lịch sử thôi mà, không cần câu nệ"

“Cũng đúng”Chu Tự gật đầu đáp.

Không lo, dù sao cũng là hình chiếu lịch sử.

Hắn cũng không biết ta là ai, có đắc tội thì nói là có kẻ mạo danh ta trêu chọc khắp nơi, nói chuyện vui vẻ rồi thì là con rể tốt.

Trong thần điện Thâm Hải.

Tiểu Kính tiên tử ngồi ở trên ghế, trông thấy thần lực phía trước ngưng tụ thành hình.

Mặc dù có hơi chậm nhưng chung quy khá ổn định.

Lúc này Tiểu Kính lấy lược chải đầu, phía trước đặt một chiếc gương, không khí trong đại địa u ám có phần dị thường quỷ dị.

Đột nhiên nàng ngừng chải đầu, vẻ mặt đầy kinh ngạc nói:

“Con rể ngươi tìm ngươi? Đồ vật ngươi dùng liên hệ Trí Giả có phản ứng rồi? Vậy ngươi cũng nên cẩn thận, lúc trở về nhớ nói cho ta biết các ngươi đã nói chuyện gì. Đúng rồi, đôi khi trên người hắn sẽ xuất hiện thiết luật, ngươi cũng đừng đánh nhau với hắn, ta sợ ngươi bây giờ không đánh lại hắn. Ta không nói đùa, ngươi vì có con gái mà thần lực gì đó cũng tiêu hao hết, làm sao đánh thắng được người lợi hại như vậy? Hắn mới qua hai mươi, nhưng hắn khá kỳ quái, tu chân nửa năm đã đạt tới Tam phẩm. Cho hắn thêm một năm rưỡi nữa, ta sợ ngươi của thời kỳ toàn thịnh cũng không phải đối thủ của hắn. Đừng sợ, dù sao ngươi cũng là cha vợ hắn mà, nghe nói hắn cũng rất lễ phép. Cố lên!"

Ánh sáng của thần lực lập tức mất đi một chút rực rỡ, dường như có phần mệt mỏi.

1130 chữ