Xào xạc~
Gió nhẹ lay động, thổi qua bãi cỏ, thổi tung vạt áo mát rượi.
Chu Tự chầm chậm đi tới chỗ gốc cây, nếu đã tới rồi thì thoải mái một chút.
Công lực ngàn năm chỉ còn lại có chút chút, sớm biết thế này, trước khi vào nên xem sách đã, vậy mới được thong dong.
Ra ngoài đối địch, hắn luôn thích bổ sung đầy công lực ngàn năm, giống như sạc điện vậy.
Chốc lát, Chu Tự đã đến chỗ gốc cây, bây giờ hắn mới phát hiện trên cái cây này còn có quả, mới nhìn đã thấy không ngọt.
"Ngươi tên gì?"
Khi Chu Tự đi tới, lão giả hỏi hắn.
"Chu Tự."
Chu Tự trả lời.
Hắn thấy vị lão nhân này đang châm trà, nhưng lại chỉ có một cái chén trà , xem ra là không có ý định tiếp đãi hắn.
"Chu tiểu hữu, muốn uống trà không?"
Lão nhân hỏi.
"Không uống."
Chu Tự lắc đầu.
Bình thường hắn chỉ uống nước đun sôi để nguội, nước ngọt cũng không uống.
Nhưng mà nơi này thật sự chẳng có cái gì, một con dã thú cũng không thấy.
"Ngươi có muốn cái gì không?"
Lão nhân nhâm nhi chén trả, hỏi hắn.
"Đặc hiệu."
Chu Tự trả lời ngay:
"Có thể nói cho ta biết, làm thế nào mới có thể nhanh chóng có được đặc hiệu lợi hại không?"
Ông lão nhìn Chu Tự thật lâu:
"Chế tác hậu kỳ."
Chu Tự:
"…"
"Ta là trí giả ở chỗ này, biết được vô số chuyện kim cổ, ngươi có thể hỏi thứ có giá trị một chút. Ta rất nhàm chán, lúc còn hành tẩu trong trời đất, không ai nói chuyện với ta, khiến ta cảm thấy vo cùng tịch mịch. Cho nên ta đã để khe hở cơ duyên, cho người ta có thể mở ra cơ duyên. Người hữu duyên hoặc là người lợi hại sẽ có thể đạt được cơ duyên của ta. Mà ngươi là một trong vô số người."
Trí giả nhìn Chu Tự giải thích đại khái sự tình.
Chu Tự trầm tư một lát, chuyện quan trọng lại có giá trị.
Gần đây hắn có chuyện gì quan trọng đâu?
Đặc hiệu?
Đặc hiệu đối phương không trả lời, vậy còn có chuyện gì?
Rất nhanh hắn phát hiện không có chuyện gì trọng yếu hết, nhưng lại có một người quan trọng.
"Ta muốn hỏi một chút, làm thế nào tình cảm giữa nam và nữ mới có thể tiến triển nhanh hơn, rất nhiều chuyện nhất định sẽ có mâu thuẫn, ứng đối thế nào mới tốt? Tâm tư của con gái là thế nào?"
Chu Tự hỏi.
"Bể tình ái à?"
Trí giả hỏi.
"Nếu như có thể, ta hi vọng có con sông này xuất hiện."
Chu Tự đáp.
Trí giả nhìn Chu Tự, để chén trà xuống nói:
"Người khôn không rơi vào tình ái."
"Kẻ ngu tự mình cam đọa lạc."
Chu Tự ngồi đối diện trí giả.
"Ngươi là kẻ ngu?"
"Ta không phải, kẻ ngu là Tà Thần, có thông minh đến mấy, thủ hạ cũng toàn là những kẻ phản bội."
Trí giả nhìn Chu Tự, im lặng không nói.
"Theo quy trình đi."
Im lặng một lát, cuối cùng hắn cũng mở miệng:
"Thấy quả Trí Tuệ trên đầu kia không? Đi hái một quả ăn, ngươi sẽ được không ít lợi."
"Quả Trí Tuệ?"
Chu Tự kinh ngạc.
Không hỏi nhiều, hắn nhảy lên trên cây, chọn lấy một quả không lớn không nhỏ hái xuống.
"Không có độc. Ta muốn hại ngươi, ngươi không tránh nổi."
Trí giả nói, sau đó hắn tiếp tục uống trà.
Chu Tự không nói gì, hắn dùng Thủy Cầu Thuật rửa trái cây.
Trái cây có màu trắng, lớn độ bằng quả táo.
Hương vị…
Cắn một cái.
Không giống với táo lắm, hơi hơi giống nho.
Ngọt ngọt, mềm mềm.
Nhưng mà không mấy miếng, hắn đã ăn hết quả kia.
Mùi vị không tệ.
"Ăn vào sẽ trở lên thông minh?"
Chu Tự tò mò hỏi.
"Bây giờ ngươi cảm thấy thế nào?"
Trí giả ngẩng đầu nhìn Chu Tự ở trên cây.
"Chẳng có cảm giác gì cả."
"Vậy có lẽ ngươi cứ như vậy thôi."
"…"
Chu Tự không để ý, hắn hỏi:
"Quả này bao nhiêu tiền một cân?"
"Không cần tiền, ngươi hái được bao nhiêu đều là của ngươi."
Trí giả vẫn tùy tiện như vậy.
Chu Tự có chút ngoài ý muốn, sau đó hắn lấy ra một cái túi, bắt đầu hái quả Trí Tuệ.
Lần này chọn quả lớn.
Một quả, hai quả, ba quả…
Công lực ngàn năm tiêu hao?
Không cần phải nghĩ, hắn vẫn tiếp tục hái.
Nhìn Chu Tự không ngừng hái quả Trí Tuệ, trí giả mở lớn hai mắt.
Hắn nhìn kỹ thân thể Chu Tự, nhưng không nhìn ra cái gì.
Nhưng ngay lập tức hắn đã không chú ý nữa, tiếp tục duy trì sự hời hợt:
"Hết thời gian rồi, chuyển sang giai đoạn tiếp, xuống đây."
Chu Tự chỉ có thể trở lại bên cạnh bàn, tiện thể đem một túi quả Trí Tuệ cất kỹ.
Trí giả nhìn một túi quả Trí Tuệ, đuôi mắt giật giật mấy lần:
"Quả này không thể mang ra khỏi nơi này."
Chu Tự:
"…"
Vậy là phải ăn ngay bây giờ?
Hắn còn định mang về cho Thu Thiển và Nguyệt tỷ cùng ăn.
"Giai đoạn thứ hai là bắt mạch, đưa tay ra ta xem giúp ngươi."
Trí giả nói.
Bắt đầu bắt mạch.
Chu Tự cảm nhận được có một luồng linh khí yếu ớt đang dò xét kinh lạc của hắn, nhưng mà rất nhanh đã lui về.
Trí giả nhìn Chu Tự, thật lâu cũng không nói lời nào.
"Có vấn đề?"
Chu Tự hỏi.
"Sau này đừng thức đêm, có thời gian thì pha chút nước cẩu kỷ uống, ngươi còn chưa có bạn đời chưa cảm nhận được."
Giọng nói của trí giả trầm trầm.