Chu Tự có chút ngoài ý muốn, hắn vốn định mở miệng nói nhưng lại nghe thấy cha vợ lên tiếng: “Thực ra ta khá tự ti về diện mạo của mình, muội muội ta thường nói diện mạo của ta quá nữ tính, nữ thần Băng Tuyết cũng thường xuyên dùng chuyện này công kích ta, nói ta chẳng giống nam nhân chút nào, vậy mà lại để cho muội muội ruột một mình mạo hiểm. Ta cảm thấy các nàng nói cũng rất có lý"
Chu Tự:
"..."
Hắn cảm thấy nhạc phụ như đang khoe mẽ.
Đầu tiên, khoe bản thân có diện mạo đẹp đẽ.
Hai, khoe hắn chấp chưởng tận hai loại quyền hành, vượt qua người khác.
Ba, khoe nữ thần Băng Tuyết hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.
Bốn, khoe có rất nhiều nữ nhân muốn đi cùng hắn.
Trông thấy nhạc phụ trước mắt, Chu Tự vỗ vỗ vai hắn, an ủi mà nói:
“Không sao đâu, đừng tự ti, ta thấy ngươi cũng ổn mà.
Cuối cùng hắn còn hiếu kỳ mà hỏi:
“Ngay từ đầu ngươi đã nhặt được quyền hành à, là thời gian và không gian?"
“Không phải."
Thời Không đại nhân lắc đầu đáp:
“Là nhặt được quyền hành thời gian cùng đại địa, sau ta đánh bậy đánh bạ dung hợp được quyền hành thời gian, sau đó lại cho muội muội ta quyền hành đại địa. Nàng cũng dung hợp bậy bạ. Bây giờ nghĩ lại cũng thấy nguy hiểm thật, phần đông mọi người lần đầu dung hợp quyền hành vô cùng nguy hiểm.
“Chờ chút"
Chu Tự sửng sốt:
“Nữ thần Đại Địa là muội muội của ngươi? Muội muội ngươi tên Tiểu Diệp?"
“Đúng vậy"
Thời Không đại nhân khẽ gật đầu.
“Chẳng trách"
Lúc này Chu Tự mới hiểu ra vì sao nữ thần Đại Địa lại đối xử tốt với Thu tỷ đến vậy.
Hơn nữ Thu tỷ với nữ thần Đại Địa còn có hơi thân thiết.
Hoá ra là người thân.
Mà nữ thần Băng Tuyết là vì đánh nhau với nữ thần Đại Địa cùng Thời Không đại địa nên cũng coi như có quen có biết.
“Vậy khi nào thì ngươi có được quyền hành thứ hai?"
Chu Tự hỏi.
“Khi đó tất cả mọi người đều nghĩ chỉ có thể có được một loại quyền hành, mà ta là ngoài ý muốn mà có được quyền hành không gian, ngay từ đầu còn khá ít ỏi. Nhưng sau khi có nhiều Thần Minh xuất hiện, quyền hành thứ hai mới được họ phát hiện rồi tích hợp hai trong một. Kỳ thực mặc dù ta có sớm hơn họ nhưng cũng chẳng ra gì."
“Khi đó ngươi bao nhiêu tuổi?” Chu Tự hỏi.
“Mấy trăm tuổi"
Thời Không đại thần nói.
“Vậy thì đúng là chẳng ra gì"
Chu Tự gật đầu nói:
“Ta năm nay 23 tuổi, đã có được bốn loại quyền hành rồi.
Thời Không đại thần:
"..."
Trí Giả vốn định ngồi một bên uống trà lại chậm rãi buông xuống.
Thầm nghĩ rằng Thời Không đại thần này đúng là không biết thân biết phận, không nên nhắc đến chuyện tu luyện trước mặt người này.
“Ngươi làm thế nào lại mạnh như vậy?"
Thời Không đại thần nhìn Chu Tự rồi hỏi.
"Ta á?"
Chu Tự cẩn thận nghĩ ngợi rồi nói:
“Cố gắng thôi, năm bảy tám tuổi, ta bắt đầu cố gắng học tập, trung học thì tỉnh ngộ, năng lực càng lớn thì trách nhiệm càng cao cả. Sau khi tốt nghiệp đại học, trong nhà sắp xếp xem mắt, mệnh lệnh của cha mẹ ta đành phải nghe theo. Thời kỳ này ra ra sức học hành, tôn sư trọng đạo, tôn kính cha mẹ. Sau khi đi xem mắt thì có vị hôn thê, tìm vị hôn thê để huấn luyện cho ta. Trải qua mười lăm mười sáu năm, bây giờ mới đạt được trạng thái như này.
Đại Thần Thời Không mờ mịt nhìn Chu Tự:
"Chỉ dùng mười lăm mười sáu năm là đã đạt được bốn loại quyền hành? Rốt cuộc là ngươi đã làm gì?"
"Kéo các vị thần ra đánh một trận, sau đó họ cho ta.
Chu Tự trả lời.
Đại Thần Thời Không nhìn trời, im lặng không nói.
"Ngươi kết hôn chưa?"
Chu Tự hỏi.
"Rồi"
Đại Thần Thời Không gật đầu.
"Chúc mừng chúc mừng, nói chuyện với nhau nhiều như vậy, chúng ta cũng coi như là bạn bè của nhau. Bạn bè kết hôn, ta thật sự vui thay cho họ. Nhân tiện, ta cũng sắp kết hôn rồi, ngươi cũng sẽ vui vẻ thay ta đúng không?"
Chu Tự hỏi.
Đại Thần Thời Không nhìn Chu Tự, vẻ mặt mờ mịt.
"Sao không nói gì?"
Chu Tự hỏi.
"Ừm, thật sự vui thay cho ngươi.
Đại Thần Thời Không đầy mặt gượng ép, sau đó tiếp tục nói:
"Người con gái mà ngươi cưới nhất định là người con gái tốt nhất trên đời này đúng không?"
"Ngươi thật có ánh mắt, ta cũng cảm thấy như vậy.
Chu Tự lộ ra nụ cười rồi tò mò nói:
"Còn ngươi thì sao? Ngươi đã cưới ai? "
"Một cô gái rất hoạt bát"
Đại Thần Thời Không suy tư một lát, khóe miệng cũng nhoẻn lên trong vô thức.
"Nàng rất hay gây phiền phức cho ta, tuy rằng nàng hay nói ta rất giống con gái, nhưng cũng nói tướng mạo không thể ngăn cản được chí hướng lớn của ta. Mỗi lần nói chuyện với nhau, ta đều nói không lại nàng ấy, nàng ấy hay cố tình chọc giận ta. Nhưng vào thời điểm quan trọng, nàng ấy sẽ suy nghĩ cho ta, cũng sẽ nhảy ra bệnh vực khi có người nói xấu ta. Có đôi khi nàng ấy cũng sẽ nổi giận với ta, nhưng ta chỉ cần thật lòng dỗ dành thì nàng ấy sẽ nguôi giận ngay. Chúng ta đã trải qua rất nhiều, rất nhiều khó khăn để được ở bên nhau, nhưng may mắn thay cuối cùng chúng ta vẫn có thể ở cạnh nhau. Ta đã nhận được sự chấp thuận của gia đình nàng ấy, dù họ vẫn khinh thường ta, nhưng ta chắc chắn sẽ trở thành một người chồng tốt. Đó là những gì ta đã nghĩ..."
1104 chữ