Đối Tượng Xem Mắt Thật Dịu Dàng

Chương 6




Edit: Cháo

Chim cực lạc xuất hiện trên đầu vai Hạ Tình.

Cái đuôi lông xù đong đưa theo động tác của em.

Động tác của Hạ Tình cực nhanh, trực tiếp xông lên đánh ngã một tên cướp vũ trụ một cách chính xác tàn nhẫn.

Những tên cướp khác giơ súng photon lên nhắm vào Hạ Tình, tôi cần phải ra tay.

Trong không khí bỗng có cảm giác tinh thần dao động, đường vân mảnh màu vàng kim mà người thường không thể nhìn thấy được trải rộng khu vực chúng tôi đang đứng trong nháy mắt.

Kỳ quái chính là, loại tinh thần dao động này tôi không thấy xa lạ chút nào.

Đám cướp vũ trụ kia tựa như bị nhấn nút tạm dừng, đứng im hết cả.

Hạ Tình bước từng bước về phía tôi, lông chim hình mũi tên của chim cực lạc rung lên một cái, đường vân vàng kim ở gần Hạ Tình càng thêm dày đặc.

Đây chính là dẫn đường.

Người của quân đội đến rất nhanh.

Còng đám cướp kia lại, mang về thẩm vấn.

Còn lại tôi và Hạ Tình, chuẩn bị lên phi thuyền tiếp tục đến chỗ đăng ký.

Hu hu hu, cô dâu tương lai của tôi thật lợi hại.

Tôi vừa định khen Hạ Tình.

Em bỗng ngã về phía tôi, tôi cuống quýt đỡ lấy em.

Hạ Tình nắm lấy áo tôi, sắc mặt tái nhợt.

“Hạ Tình, em sao vậy?” Tôi lo lắng nhìn em, Hạ Tình cau mày.

Đột nhiên há mồm phun ra búng máu.

Tôi sợ đến quên cả khóc, “Hạ Tình? Hạ Tình!”

Hạ Tình nắm chặt lấy áo tôi, “Đừng cử động, một lúc là ổn thôi.”

Tôi thật sự không dám động đậy, chỉ có thể động miệng, “Anh đưa em đến bệnh viện.”

“Không cần đâu, chúng ta đi đăng ký trước.”

Tôi ôm lấy em, “Anh lo em xảy ra chuyện, thế này là sao, bị thương?”

“Đi đăng ký trước, về nhà em nói cho anh.”

Tôi vội vàng gật đầu, Hạ Tình giơ tay xoa vết máu bên miệng.

Tôi gọi phi thuyền taxi tranh thủ thời gian đến chỗ đăng ký, tôi muốn nhanh chóng đưa em đến bệnh viện.

Nhân viên chỗ đăng ký mỉm cười chúc phúc chúng tôi, “Xin chúc mừng, sau này hai người là bạn đời hợp pháp của nhau.”

Tôi không có lòng dạ nào nói chuyện với cô ấy, muốn mang Hạ Tình đến viện.

Hạ Tình kéo tôi, “Không cần đến viện đâu, chúng ta về nhà đi.”

Tôi không ép Hạ Tình được, chỉ có thể đưa em về nhà.

Dọc đường đi tôi rất lo, tôi sợ Hạ Tình xảy ra chuyện.

Trong đầu tôi hình như hiện lên một vài đoạn phim lẻ tẻ.

Nhưng tôi không có tâm trạng để nghĩ cẩn thận hơn.

Đến nhà, tôi đỡ Hạ Tình xuống khỏi phi thuyền.

Hạ Tình kéo tôi nói nhỏ, “Anh có thể ôm em vào không?”

Tôi gặp được vận cứt chó gì mới cưới được một dẫn đường tốt như Hạ Tình chứ.

Tôi vội vàng ôm ngang Hạ Tình lên.

Lúc đi vào nhà, có ảo giác như vào động phòng vậy.

Hạ Tình túm nhẹ lấy quân trang trước ngực tôi.

Tôi ôm Hạ Tình đi một đường vào phòng ngủ, đặt em xuống giường, tôi muốn dùng máy cảm biến kiểm tra cho em.

Hạ Tình kéo tay tôi, “Nằm với em một lúc đi.”

Chúng tôi giờ đã là lính gác và dẫn đường hợp pháp rồi.

Tôi cởi giày và áo khoác ngoài ra rồi lên giường, Hạ Tình rúc vào lòng tôi, chờ tôi phản ứng lại thì bản thân đã ôm lấy em rồi.

Kỳ quái, động tác ôm em của tôi rất thuần thục.

Hạ Tình ngoan ngoãn tựa vào vai tôi.

Rắn nhỏ bò ra ngoài từ trong ống tay áo, trườn về phía chim cực lạc.

= = = = =

Cháo có lời: Truyện ngắn rải cơm chóa là chính, tình tiết chỉ xuồi xuồi vậy thôi hén bà con, sẽ chẳng có giải thích vì sao bạn Hạ Tình bị thương vầy đâu:v