Sau ngày hôm đó Khúc Yên đã trấn tĩnh lại được cảm xúc của mình, đúng là sau khi kể ra hết lòng mình thì cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, cũng đã bắt đầu học tập cho một tháng ngắn ngủi cuối cùng trước khi thi Đại Học.
Cuộc sống cô đã trở lại như quỷ đạo cũ, chỉ là có nhiều lúc cô nhìn ra cửa sổ rất lâu, cảm nhận trái tim mình như còn một khoảng trống, một chút gì đó không thể quen được.
.
Hôm cô và Lục Minh lấy tư cách là học sinh giỏi của trường Nhất Trung đi đến Bắc Thành và học trao đổi. Tuy khối 12 bây giờ là đang ôn thi nhưng việc trao đổi học tập vẫn luôn diễn ra thường xuyên, ý chung là tìm ra cách học tập hợp lý và tránh những kiến thức quá dài ngoằng.
Lúc đầu trường cử Khúc Yên đến trường quốc tế, vì trước đó cô đã là đạt giải nhất Olympic Toán Toàn Quốc nên sẽ có chút nhỉnh hơn Lục Minh, nhưng quyết định của cô lại không như thế, cô đến trường top 3 Tam Trung. Chỉ nói là muốn tiếp xúc với cách giảng dạy của họ.
Lý do thật sự chính là vì đó là ngôi trường mà cha và mẹ cô gặp nhau. Đối với cô, đó là nơi bắt đầu chuyện tình giữa hai người.
Khúc Yên chính thức dọn lại về Ôn Gia sống, từ dinh thự đến trường Tam Trung tầm nửa tiếng. Sẽ có người đưa rước mỗi khi cô tan học. Nếu cô muốn ở trường thì sẽ có người mang cơm đến cho cô, còn nếu cô muốn về nhà thì xe sẽ đến rước.
Đó là tất cả những gì mà Ôn Thành Uy đã nói trước với cô một tiếng.
Trước hôm học trao đổi cô vẫn luyện đề Lý trên giáo án giáo viên đưa cho. Lý thuyết và vận dụng đơn giản cô đã nắm chắc trong tay, thế nhưng những dạng tự nhận biết rồi vận dụng cao..cô vẫn là không thể nào làm được.
Khúc Yên chụp đề rồi khoanh câu hỏi, do dự nghĩ xem nên gửi cho ai. Cuối cùng vẫn là gửi cho Mạc Hàn cầu cứu, lúc đầu cô định gửi cho Lục Minh, nhưng sau đó nghĩ lại vẫn là nên thôi, cuối cùng vẫn nhờ đến Mạc Hàn giải đề giúp.
Không lâu sao bên đó đã gửi qua cho cô lời giải rõ ràng, sợ cô bị ngốc nên ghi công thức rồi viết quy trình giải và khoanh vào những ý chính. Cuối cùng là là ghi đáp án đúng, viết to đến mức như sợ cô không thấy. Phía dưới bài giải còn ghi một dòng chữ bằng Tiếng Anh :''Ngu ngốc.''
Khúc Yên gửi lại cậu icon ngón tay giữa, sau đó ghi lại cách giải của Mạc Hàn. Từ từ kham khảo.
.
Khúc Yên mặc đồng phục trường Nhất Trung nổi bật trong đám người đồng phục Tam Trung. Đồ của cô là đồ màu trắng - xanh, đồng phục Tam Trung là xanh đen. Dù chỉ đi qua cũng khiến người khác ngơ ngẩn nhìn lại vài lần, một là vì nhan sắc, hai là vì cô mặc đồng phục Nhất Trung.
Mỗi năm, một học sinh trường Nhất Trung có thể so với 10 học sinh trong trường quốc tế.
Vì thế mỗi người đi từ trường Nhất Trung đi ra, đều không ai là tầm thường. Đặc biệt đến từ những lớp Tinh Anh quái vật.
.
Khúc Yên rũ mi nhìn bản đồ trên điện thoại, như cảm thấy mình đi nhầm ngã rẽ nên quay lại đi hướng ngược lại. Khi đến nơi thì cửa đã được mở sẵn, cô nghiên người nhìn vào thì đã thấy có vài giáo viên đang ngồi nói chuyện từ bên trong. Một thầy giáo như theo thói quen nhìn ra ngoài cửa, khi nhìn thấy Khúc Yên ngơ người một chút. Tầm mắt dần dần chuyển xuống, cô đoán là đang nhìn đồng phục của mình.
Không lâu thì thầy giáo ấy đứng bật dậy, quay lại nói với mọi người còn lại :''Đã tới rồi. Học bá trường Nhất Trung đã tới rồi.''
Cả đám giáo viên cả nam lẫn nữ đều ngó đầu ra nhìn về phía cô. Ánh mắt đều lộ ra sự tò mò, vui vẻ và trân thành.
Lúc đầu, trường Tam Trường và một trường Quốc Tế trùng hợp đều bóc trúng học sinh Trường Nhất Trung đến để học trao đổi. Lúc đầu có tầm 10 học sinh khối 12 nằm trong danh sách học trao đổi.
Sau đó lại chọn ra người xuất sắc nhất. Là Khúc Yên và Lục Minh, hai học sinh chuyển từ khối 11 lên 12.
Khi biết chính xác học sinh nào đến trao đổi thì trường Tam Trung đã có thảo luận một lần, đều nghĩ người đến trường họ là học sinh nam kia.
Bởi học sinh nữ ấy chính là nữ Thủ Khoa đầu trong 5 năm gần đây đặt thành tích là nữ học sinh xuất sắc đoạt giải nhất cuộc thi Olympic Toán Toàn Quốc. Không nói nhưng cũng ngầm hiểu, trường Quốc Tế tốt hơn trường họ, đương nhiên sẽ cử người giỏi nhất đến đó học tập.
Nào ngờ đến khi tận mắt nhìn thấy, lại chính là kết quả không ngờ đến. Là một thiếu nữ xinh đẹp và có nhan sắc vô cùng xuất chúng, gương mặt trùng khớp với nữ Thủ Khoa trên báo đăng tin Olympic gần đây.
Lúc đó nhà báo tung hô cô rất nhiều, luôn miệng treo câu “tài sắc vẹn toàn” thành câu cửa miệng. Nhiều người còn nghi vấn vào hỏi có phải Khúc Yên đã đút lót tiền rồi chỉnh ảnh không. Sẽ không ai tin lại có người vừa đẹp lại vừa giỏi đến thế.
Trong suy nghĩ của họ, học bá thường đi kèm với đầu tóc rối bù, gương mặt tái nhợt, thân hình như bị thiếu dinh dưỡng và luôn đeo cặp kính dày cộm trên mũi.
Hình ảnh đó không khớp nhập vào Khúc Yên. Đương nhiên sẽ tránh không nổi nghi vấn, có khi vài người xem trực tiếp lại không kiềm được mà chửi người nghi vấn đó, nói là nếu đã không thấy tận mắt thì nên khâu miệng lại. Bảo nhà chụp đã chụp dìm cô, ngoài đời nữ Thủ Khoa ấy còn xinh hơn rất nhiều lần.
Đến khi các giáo viên nhìn thấy tận mắt, mới biết lời nói ấy không hề nói điêu một chút nào. Hoàn toàn đúng với lời nói ấy.
Hảo cảm đối với cô càng cao hơn, miệng năm miệng mười mà giới thiệu bản thân mình.
Dù cuối cùng cô không giới thiệu thì họ vẫn biết cô là ai. Sức mạnh của học bá thật sự rất đáng sợ.
.
Khúc Yên được đưa đến lớp chọn của khối 12. Giáo viên trên lớp giảng dạy, lâu lâu ánh mắt vẫn nhìn đến nữ sinh mặc đồng phục trường Nhất Trung khác biệt trong tập thể đang ngồi ở cuối góc của lớp.
Nghiêm túc mà ghi chép lại.
Sau giờ ra chơi có khoảng 10 học sinh nữ đi tới chỗ cô, trên mặt đều là biểu cảm phấn kích. Một cô gái trong đó kích động nói :''Khúc Yên, chị nghe danh của em từ rất rất lâu rồi. Chị cũng có xem chương trình mà em tham gia từ trong và ngoài nước. Thật sự em rất giỏi luôn đấy! Chị hâm mộ đến chết mất. Có thể chụp với chị một tấm ảnh không? Có thể đừng từ chối không? Chị thật sự rất ngưỡng mộ em.''
''Cái quái gì thế Chu Dao? Cậu có thể đừng cướp lời của tớ có được không? Lời đó phải là tớ nói mới đúng?”
“Khúc Yên, lý do gì mà em đến trường tụi chị vậy? Có biết ở Tam Trung em rất được mọi người đem ra bàn luận mà tuyên dương không? Ôi, gặp người thật mà tôi còn tưởng là tôi đang mơ không đấy!''
''Ôi mẹ ơi, từ khi vào học tới giờ chị không tài nào tập trung vào bài giảng được. Nhìn em đến mức chị quên cả giờ học luôn rồi.''
Khúc Yên chưa kịp thích ứng với thái độ quá mức nồng nhiệt của họ, thế nhưng cô lại nhận ra được họ đối với cô là thật lòng. Cho nên môi cũng cong lên cười xinh đẹp, ai hỏi gì cô cũng đều trả lời. Còn có người mời cô đi ăn trưa ngoài trường, Khúc Yên cũng không từ chối, chấp nhận hết mọi yêu cầu của các đàn chị.
Từ chụp ảnh đến giảng bài, từ giảng bài đến trò chuyện. Mọi thứ đều quá mức suôn sẻ. Dù gì cô học trao đổi cũng chỉ có 1 tuần, sau đó là lại trở về Đế Đô rồi. Ai đối với cô thật lòng, cô cũng đều sẽ thật lòng với họ.