Khác với lúc đến, đoàn sứ thần nhà Thanh dưới sự dẫn đầu của Vương Kiệt, ngựa không ngừng vó, một mạch đi đến cửa khẩu. Đến nơi đoàn người thở hắt, Vương Kiệt cảm thán:
" Thật là không giết?"
Mấy người nghe vậy, liên tục gật đầu, có vài người khen ngợi:
" Tây Sơn thật tốt bụng."
" Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong. Nếu chúng ta không đắc tội, thì họ đã không làm thế."
" Đúng rồi."
.......
.......
Nhìn đám người quay lại khen ngợi kẻ từng muốn giết mình, hai cha con Vương Kiệt thờ dài.
Cũng lúc này, bám theo sau, quan sát toàn bộ cảm tình của đoàn sứ thần, một dấu tích được đánh bên cạnh Hội chứng Stockholm(*). Làm xong, Hồ Thức càng cảm thấy Vương gia thần kì, không cần dùng hình mà bất tri bất giác thay đổi một người.
Trời dần xuống, đoàn người nghỉ ngơi lúc, lục tục kéo nhau vào thành tiến đến phủ Tổng đốc.
Nhìn tất cả được binh lính phủ Tổng đốc tiếp đoán. Đảm bảo an toàn, Hồ Thức lặng lẽ rời đi.
.........
Cũng lúc này, ở xã Cô Ba.
Tuy trời đã muộn nhưng không khí vẫn vô cùng tấp nập. Sau ban ngày làm lụng, học tập.... tất cả tụ tập trước cửa phủ ca hát. Hình ảnh đã trở thành thông lệ kể từ khi thế tử xuất sinh.
Tham gia nhảy một điệu cùng mọi người, Nguyễn Toản cáo từ lui vào phủ. Lúc này trên tay chi chít quà tặng.
Từ chục trứng, đôi bồ câu..... Tuy trong phủ đã chật ních nhưng trước tình cảm mọi người, hắn vẫn cố nhận mang về.
Sau khi đưa cho hạ nhân cất đi. Hắn tiến vào phòng, nhìn thấy nàng đang còn nô đùa với con, hắn tiến lên ' ú oà'. Cu Tí thấy vậy, cười khanh khách.
Nàng thấy hai cha con cười đùa với nhau, cũng bất giác cười.
Một lúc sau, cu Tí bỗng " oe oe", hắn hốt hoảng thì nàng tiến đến, ôm lấy con nói
" Con đói rồi, để thiếp cho ăn. "
Rồi khẽ vén áo, đứa nhỏ thấy ' bình sữa' hiện mở, nhao lên ngấu nghiến, ánh mắt đánh sang dường như khiêu khích, hắn thấy vậy, cười mắng:
" Đây là của ta. Chỉ cho mi mượn tạm thôi, không nhanh, ta đòi lại giờ."
Nàng nghe vậy, đỏ bừng mặt,.
Đứa bé thì như hiểu ý, buông gia cười toe toét. Thấy vậy nàng hừ lạnh:
" Dậy con toàn thứ không đâu. Xì."
Nghe nàng quở mắng hắn cười trừ:
" Con giống cha nhà có phúc. Haha."
.........
.........
Ăn lo, cu Tí lăn ra ngủ, nàng ôm con, tựa mình trên vai hắn, thiêm thiếp ngủ theo.
Bỗng lúc này, một con chim bồ câu tiến đến, đậu lên vai, hắn bắt lấy, đọc lá thư sau đó quay sang nhìn nàng áy náy:
" Không thể bồi tiếp mẹ con nàng được rồi. Đoàn sứ Thanh đã trở về, ta cũng chuẩn bị xuất phát cho kịp."
Tuy thất lạc, nhưng cũng đã nghe việc này, biết tầm quan trọng, nàng khẽ gật đầu, hỏi nhẹ:
" Vậy bao giờ chàng phải đi."
" Tầm 2 tuần nữa, phía huynh ấy còn chuẩn bị, tuyển chọn ngừoi, cũng chưa gấp lắm."
" Vâng. "
Hai người bất giác im lặng.
Hắn tiến sát, ôm chặt lấy nàng, tay khẽ động.
Nàng nét mặt đỏ bừng, nhẹ giọng:
" Cẩn thận con thức. ưm."
.........
Ngày hôm sau, trong một căn hầm, Nguyễn Toản ngồi trung tâm, phía dưới là Lê La, Vũ Tam cùng Lê Huy.
Hắn kể qua mình sắp phải rời đi. Sau đó nhìn Lê La nói:
" Tình hình bên kia như thế nào."
" Thưa công tử, mọi chuyện chưa quá khởi sắc." La La khẽ lắc đầu, tiếp:
" Đầu tiên là đào tạo sát thủ.Thuộc hạ đã theo ý công tử, đã tuyển chọn người là những kẻ ăn xin, mồ côi có tư chất, mang đi đào tạo và nuôi dưỡng theo mô hình PUBG(**) - nhưng thời gian quá ngắn, lên khó có thể thấy hiệu quả."
" Ừm. Đó là chiến lược dài hơi. Còn việc liên hệ Bạch Liên giáo sao rồi?"
" Đã tiếp xúc được với 'Lôi Thần' Tống Chi Thanh, cũng cho người tham gia, trà trộn; nhưng muốn tiếp xúc lên cao tầng như Giáo thủ, Nhị Thánh Sứ, Tam Bảo Thái Giám.....thì vô cùng khó khăn, cần thời gian. Bởi sau lần nhà Thanh cài cắm nội gián vào thì cao tầng sau lên suýt chết, rất e dè."
Hắn khẽ cau mày:
" Thứ lấy cớ hậu duệ nhà Minh, hỗ trợ vũ khí cùng quân lương xem?"
" Thuộc hạ đã thử nhưng không thành."
Thấy tình hình mắc kẹt, hắn suy tư:
" Trước hết ngươi duy trì như hiện nay. Ta chuẩn bị sang, sẽ dựa vào tình hình thực tế để quyết định thêm."
Rồi tiếp:
" Mấy ngày nữa, Nguyễn Long sẽ áp giải một lô thuốc lên, ngươi phụ trách vận chuyển chúng cùng thuốc phiện sang bên Giang Nam."
" Vâng."
..........
Xong hắn quay ra nhìn Vũ Tam, thấy vậy Vũ Tam biết ý, nói:
" Thưa công tử, người chúng ta cử sang vùng Calcutta đã tìm hiểu. Chúng vẫn thuộc đế quốc Mogul nhưng hầu hết đồn điền đã bị những người Tây Phương mua lại."
" Là sao?"
" Dạ, đó là do quân Đông Ấn Anh gặp kháng cự ở Puna; nhưng chính quyền của Mogul không cứu trợ mà hèn yếu lựa chọn bỏ chạy, khiến đất đai bị hoang, hoặc lựa chọn bán rẻ lấy tiền tài."
" Ừm. Nếu như vậy. Có mua được đồn điền nào không?"
" Dạ có. Thần đang cho phát triển và thử nghiệm trồng cần xa. Nhưng số bạc mang sang đã sắp hết, sợ không có trợ cấp khó để duy trì."
" Vậy, ngươi cho người chuẩn bị vật tư, chúbg ta sẽ vận chuyển theo đường thuỷ. Ở cửa biển Phố Hiến đã có một Đại Hạm, Nguyễn Huệ vừa điều tặng. Lấy đó để xuất hành."
" Vâng."
Lấy bản đồ ra, ta vạch cho tuyến, dựa theo chuang mà đi.
" Vâng." Vũ Tam vừa nói vừa trải rộng bản đồ.
Tuy khá thô sơ nhưng đây đã là hoàn chỉnh nhất bây giờ, hắn phải hoa số tiền lớn mua lại từ thương nhân.
Vừa nhìn bản đồ, dựa thêm cả vào trí nhớ bản thân, hắn khẽ vạch, nhưng đến một vùng eo biển, nơi hiện nay là Singapore. Một ý nghĩa hiện lên.
.........
Singapore là một tiền đồn của Đế quốc Srivijaya có tên là Temasek ('hải trấn'). Hòn đảo vẫn là một phần của Đế quốc Srivijaya khi Hoàng đế Rajendra Chola I của Đế quốc Chola tại Nam Ấn xâm chiếm nó vào thế kỷ XI. Năm 1613, những hải tặc người Bồ Đào Nha đốt khu định cư và hòn đảo chìm trong tăm tối vào hai thế kỷ sau đó.
Chỉ đến Đầu thế kỷ XIX, đế chế Anh cần có một cảng biển cho toàn vùng. Những thương nhân Anh cần một vị trí chiến lược để nghỉ ngơi và bảo vệ đội thương thuyền của đế chế Anh, cũng như ngăn chặn nguy cơ cạnh tranh của người Hà Lan trong vùng. Singapore được nước Anh nhắm đến nhờ vị trí địa lý then chốt, án ngữ eo biển Malacca của nó.
Năm 1819, chính khách người Anh Quốc Thomas Stamford Raffles đến và thay mặt Công ty Đông Ấn của Anh để ký kết một hiệp định với Quốc vương Hussein Shah của Vương quốc Johor nhằm phát triển phần phía nam của Singapore thành một trạm mậu dịch của Đế quốc Anh. Năm 1824, Anh Quốc có quyền sở hữu đối với toàn bộ đảo theo một hiệp định khác với Quốc vương và Temenggong (thống lĩnh).Năm 1826, Singapore ( chỉ có xấp xỉ 1.000 người sống trên đảo, hầu hết là người Mã Lai bản địa cùng với một số người Hoa.)trở thành một phần của Các khu định cư Eo biển, thuộc phạm vi quyền hạn của Ấn Độ thuộc Anh, rồi trở thành thủ đô của lãnh thổ vào năm 1836. Và rồi phía sau là lịch sử.
Nghĩ đến đây, hắn càng kích động. Kê hoạch cứu viện bị bỏ qua, một kế hoạch Singapore dần thành hình, tuy kích động nhưng phải cần xem xét kĩ. Hắn khôi vội vã nói, mà ngẩng đầu nhìn Vũ Tam, nói:
" Cứ theo đường mòn lần trước đi sang là được. Lần này cử số một nhóm người, nhất là lính bộ binh vừa huấn luyện. Coi như cuộc hành quân dài kì. Tránh đi qua vùng đông người.
Khi đến nơi, chắc quân Đông Ấn Anh cũng chiếm được. Các ngươi cố gắng liên hệ với Shole, mua lấy một số chức vụ, thu mua nô lệ địa phương để làm công....."
" Vâng."
Rồi nhìn Lê Huy nói:
" Ngươi chỉnh trang hệ thống bảo vệ nơi đây, tìm những người uy tín bảo vệ thế tử cùng phu nhân. Sau đó tức tốc trở về làmg Đại, phối hợp Nguyễn Long thực hiện kế hoạch Cam Ranh."
" Vâng."
Xong xuôi, cho mọi người rời đi, hắn tiếp tục hoàn thiện kế hoạch Singapore.
Khi ánh chiều buông, cầm lấy đọc một lượt, cảm thấy khá hài lòng, hắn cất kĩ, trở lại phòng.
Còn khoảng thời gian ngắn, hắn cũng muốn tranh thủ bồi tiếp hai mẹ con.
Vừa về đến, đã nghe tiếng con trai cười khúc khích, hắn bỗng cảm thấy nhẹ nhõm, áp lực tiêu tan.
.......
P/s: (*) Hội chứng Stockholm hay quan hệ bắt cóc là thuật ngữ mô tả một loạt những trạng thái tâm lý, trong đó con tin lâu ngày chuyển từ cảm giác sợ hãi, căm ghét sang quý mến, đồng cảm, có thể tới mức bảo vệ và phát triển phẩm chất xấu của kẻ bắt cóc.
(**) Kê shoajch PUBG: dựa trên tựa game đnag hot bây giờ. Đào tạo 100 người cho giết lẫn nhau, chọn lựa 1 người duy nhất.... Kế hoạch áp dụng cho người Hán.