Đường đến Babylon dài đến thế nào, cuối cùng vẫn đi đến nơi. Ngày đó, chúng ta đi đến biên cảnh Babylon, đại thần Omri tiến đến nghênh giá
Đi đến Babylon, Carol vô cùng hưng phấn. Lôi kéo Ruka nói, nơi này trên thánh kinh từng đã tiên đoán, thành thị biến thành hoang vu, hoang dã, cuối cùng trở thành tuyệt địa. Không nghĩ tới, hiện tại lại phồn hoa như vậy a
Ruka tuy rằng đã quen tính cách cả kinh bất chợt của Carol, nhưng vẫn là bị lời nói kia kinh đến. Nếu không biết tình huống, còn tưởng rằng nàng đang ác độc nguyền rủa Babylon đâu. Vừa mới đến, đã nói nhà người ta biến thành nơi tử vong chim không đẻ được trứng. Những lời này nói kiểu gì cũng khiến người ta không thoải mái a! Ruka vụng trộm vỗ vỗ ngực, hoàn hảo Hitaito không bị nàng nói như vậy, nếu không, lấy tính cách cáu kỉnh của quốc vương, khẳng định sẽ bóp chết nàng
Đưa chúng ta vào thành, Ragashu phân bố phòng ở. Ta ngẩng đầu nhìn, nơi này chẳng những cao, ngay cả của sổ cũng không phải chỉ một ô. Không đốt đèn, đi vào thấy một mảnh tối đen. Thấy thế nào cũng cảm thấy đây là một cái lồng giam hoa lệ. Không phải; Là ta đa tâm, chuyện Ragashu không phải người tốt mọi người đều biết. Ta và Carol nếu không đề phòng, thì đừng nói là thiêu tháp, ngay cả chạy thoát cũng khó khăn
Carol quả nhiên rất hứng thú với tháp Babel. Tòa tháp này trong mấy trăm năm, luôn gặp vấn đề trùng lặp như hư hỏng hay trùng kiến, thẳng đến thời đại của hoàng đế Nepkado Nezan mới hoàn thành. Nga, đây là Carol nói. Ta đâu nhớ được nhiều lịch sử như vậy. Nhưng Ragashu lần đầu nghe “tiên đoán” của Carol làm cho chấn động
Thừa dịp Carol còn đang bị vây trong trạng thái hưng phấn, hắn làm như lơ đãng hỏi “Hoàng đế Nepkado Nezan là thuộc bao nhiêu năm sau vậy?”
“A... Ước chừng sáu trăm năm sau” Carol tính tính, quay đầu lại nói cho hắn. Nhìn thấy Ragashu và Omri vẻ mặt khiếp sợ, nàng mới hậu tri hậu giác phản ứng lại. Bản thân sao lại quên mất rồi
Ta sợ Ragashu vì nổi giận mà nhốt ngay chúng ta, nên cười tiến lên hòa giải “Nếu Carol cảm thấy hứng thú như thế, hoàng đế Ragashu, không bằng ngươi đưa nàng tham quan một phen đi”
Ragashu như được gãi đúng chỗ ngứa vừa nghe lời ấy, hai mắt đều sáng. Hắn cho người mang xe ngựa đến, đem Carol hai mắt cũng đang sáng đi tháp Babel. Ta và Izumin nhìn nhau, bắt đầu thực thi kế hoạch. Đêm qua, ta Đem kế hoạch thiêu hoàng cung Babylon nói cho Izumin biết. Hắn nghe xong, ý nghĩ đầu tiên chính là phản đối. Lập tức, hắn chậm rãi ngồi xuống “Nước đen là một trong những công cụ của nàng sao?”
Ta lộ ra ánh mắt tán thưởng. Không hổ là Izumin, quá thông minh
Hắn nhíu nhíu mày “Cô gái sông Nile biết kế hoạch của nàng sao?”
Ta trong lòng thè lưỡi, đương nhiên không biết. Đâu thể nói, kế hoạch này của ta là vì phối hợp Carol mà nghĩ ra được. “Ragashu luôn luôn đối với Carol có ý đồ xấu xa, lần này hắn khẳng định mượn cơ hội nhốt Carol vào trong tháp. Chỉ cần cho nàng một cơ hội, nàng có thể hủy cái tháp kia”
Izumin liếc ta một cái “Ý của nàng là, Carol không biết?” Ai nha, ngươi có thể không cần khôn khéo như vậy sao? “Hơn nữa, ta thấy người mà hắn có ý đồ xấu xa là nàng!” Nhìn chằm chằm ta, trên mặt Izumin nhìn không đến ý cười
Đại hãn, ta kém chút quên. Tuy Izumin mặt ngoài thanh lãnh, nhưng trên thực tế là một cái bình dấm chua to đùng “Chính là vì ta chán ghét hắn, mới có thể là như vậy a. Hắn vốn muốn lấy địa vị cường quốc cường cưới ta, cùng với bị động, ta còn không bằng đả kích hắn trước” Thật sự không tìm ra lý do hợp lý, ta bịa chuyện bừa
Trong ánh mắt Izumin hiện ra rõ ràng không tin. Hắn chậm rãi nói “Nói kế hoạch của nàng ra, rồi chúng ta lại thương lượng” Ta khóc không ra nước mắt, xem đi, biết ngay là nói với hắn sẽ bị phản đối a. Tuy hắn cũng muốn đả kích mạnh Babylon, nhưng hắn có thói quen lập hẳn kế hoạch tác chiến, đâu có thể tán thành ý nghĩ đầy sơ hở của ta
Ta suy xét cẩn thận một phen, phải nói là, cẩn thận nhớ lại tình tiết trong truyện tranh đã không còn nhớ được nhiều lắm. Tựa hồ, Ragashu đem Carol nhốt vào tầng hầm trong tháp, muốn nàng tiên đoán tương lai của Babylon. Sau đó, nàng tìm kiếm đường chạy trốn, kết quả gặp Hasan, cũng đang muốn tìm kiếm nàng mà trốn vào trong tháp. Nàng bảo Hasan đi lấy dầu mỏ. Sau đó bản thân nhân khí bất quá, thuận miệng tiên đoán sẽ có nhật thực. Nào biết đâu rằng, cuối cùng thành sự thật
Ragashu sợ chết tìm thế thân, thay hắn chịu trừng phạt, chính hắn lại đi tị nạn ở chỗ Carol. Khi hắn bắt Carol tắm cùng hắn, Carol liền phát hiện ra mạch nước ngầm tương thông với tháp Babel. Vì thế, thông qua nó vận chuyển đại lượng dầu mỏ vào. Carol lại tiếp tục giả tiên đoán, rồi đuổi tất cảm mọi người, tự mình châm kíp nổ. Ai ngờ, Omri còn chưa rời đi, kết quả kế hoạch chạy trốn vốn hoàn mỹ lại bị bắt tại chỗ
Binh lính Ai Cập luôn đợi ngoài thành đợi lệnh của Carol. Chỉ có Unasu và Ruka cảm thấy không thích hợp nên vọt tiến vào. Sau khi tháp bị nổ mạnh, bọn họ chỉ có thể thông qua mạch nước ngầm bơi ra ngoài. Rồi sau đó hội hợp với binh lính Ai Cập, lại bị Ragashu đuổi giết. Cuối cùng, mọi người bị bắt cóc, trốn vào sa mạc quỷ. Cuối cùng thông qua sa mạc, về tới Ai Cập
Nhưng cái đó giải thích thế nào với Izumin đây? Nếu trực tiếp nói rõ ràng, ta là người đến từ tương lai, phỏng chừng hắn sẽ đem ta là con gái của thần gì gì đó đi. Quệt tóc đen trước trán, ta vắt hết óc nghĩ. Trước kia, muốn làm gì thì làm, bây giờ còn có người quản. Thật sự là không quen a không quen...
“Ta cảm thấy trừ bỏ cưới ta, Ragashu càng muốn lưu lại Carol tiên đoán tương lai. Nếu không. Sau khi đưa nàng vào trong tháp, ta tin hắn sẽ không dễ dàng thả nàng ra. Izumin, như vậy đi. Nếu Carol không có việc gì, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp khác. Nếu nghe được tin xấu của nàng, chúng ta liền bắt đầu công kích” Ta đưa đẩy đề ra ý kiến. Ragashu sẽ bỏ qua cho Carol sao? Vấn đề này đơn giản như vấn đề ruồi bọ có ăn thịt hay không
——— ——————–Phân cách tuyến Ragashu tức chết———— ———————
Dùng từ hàng đêm sênh ca đến hình dung cuộc sống về đêm của ta, tuyệt không khoa trương. Ragashu biểu hiện ra thành ý của hắn, mỗi ngày ăn mặc chau chuốt gặp ta. Liền ngay cả Carol cũng rất vui vẻ. Có thể tiếp xúc đến văn hóa lịch sự nước khác, đứa nhỏ vô lương tâm này chỉ biết chơi lại nói
“Asisu xinh đẹp, không biết trải qua thời gian du lịch này, ấn tượng của nàng đối với Babylon như thế nào?” Ragashu có chút a dua hỏi ta
Dù thấy tốt, ta cũng không thể lưu lại “Cùng Ai Cập của ta có điều khác, có phong vị khác biệt. Không biết hoàng đế Ragashu có thích ăn hoa quả không?” Ta cười, hỏi lại
“Có a!” Nhìn đồ ăn trên bàn, Ragashu có chút nghi hoặc, chớ không phải là ngại này nọ thiếu?
“Hoa quả từ trước đến nay là dùng trước bữa ăn, mĩ vị vô cùng. Nhưng nếu làm bữa ăn chính thì sẽ dễ dàng làm cho người ta đói nhanh” Ta lấy một quả táo nhỏ, tao nhã cho vào miệng
Ragashu trên mặt có chút xấu hổ. Nói đến nói đi, ngươi chính là không thích Babylon? Vậy ngươi còn đến quốc gia của ta làm gì? Thật sự là du lịch ngắm cảnh a? Nhìn Carol hứng thú ở bên cạnh thưởng thức vũ đạo Babylon, tròng mắt Ragashu vừa chuyển. Nếu thật sự không được, thì xuống tay với cô gái sông Nile vậy
Theo ta được biết, Ragashu lừa Carol vàp trong tháp Babel với lý do cực kỳ đơn giản, chỉ cần nói cho nàng nơi đó có phong cảnh khác biệt, tên có đầu óc không dài sẽ ngoan ngoãn theo đi. Nhốt Carol vào tầng hầm vô cùng dễ dàng. Theo sau, Ragashu tìm nữ tử có dáng dấp giống Carol, rồi hỏa thiêu nàng ở phòng bên cạnh
Nghe được tiếng khóc lúc chết của thị nữ, Carol quá sợ hãi. Unasu và Ruka cảnh giác giữ lại Carol đang định lao ra. Lúc này đã tối muộn, cửa lớn bên ngoài đã bị binh lính trùng trùng của Ragashu cản trụ. “Ha ha, cô gái sông Nile, ngươi ở trong này ngốc ở đây đi!” Ragashu càn rỡ cười to
“Ngươi tên đê tiện tiểu nhân. Vì sao một bên ký ước cùng Ai Cập ta, một bên lại nhốt ta?” Carol nỗ lực duy trì phong phạm hoàng hậu, tức giận mắng
“Nữ hài trân quý như vậy, ta đương nhiên muốn lưu lại ngươi” Không chút nào thương hoa tiếc ngọc bắt bả vai Carol, kéo vào ngực mình, Ragashu kéo tóc của nàng, cẩn thận ngả ngớn. Bé bỏng như vậy, quật cường như vậy. Trong ánh mắt màu lam luôn tràn ngập sức sống. Cô gái sông Nile, nhiều quốc gia như vậy muốn cướp ngươi. Cho dù ngươi không có năng lực tiên đoán đi nữa, Babylon cũng không muốn để ngươi rời đi. Ý bảo Omri hảo trông chừng Carol, Ragashu cầm lấy thi thể bị thiêu thản nhiên mang đi. Chỉ còn lại đám Carol, bất lực
——— —————Phân cách tuyến “có chút bất lực” ——— ——————
“Ngươi nói, đây là Carol?” Cầm khăn trùm đầu bị hỏa thiêu chỉ còn một nửa, ta khóc lã chã “Không có khả năng, nàng sao có thể bỏ rơi Ai Cập? Nàng là con gái của thần, nàng nhất định không có việc gì. Hoàng đế Ragashu, chúng ta là sứ giả hòa bình đi sứ Babylon, để xảy ra chuyện này, ta hy vọng ngươi có thể cho Ai Cập chúng ta một lời giải thích” Ta đứng lên, cao ngạo nâng lên cằm, xả giận vào Ragashu
Hừ, ngu ngốc, dưới tình huống như vậy, còn dám thiêu cháy Carol. Trong nguyên tác, ngươi cưới Asisu, xem như ván đã đóng thuyền. Mà lúc này, ngươi lại dựa vào cái gì? Nghiêm nghị không sợ, ta trừng mắt Ragashu. Làn váy trên người theo gió tung bay, trong tiếng ào ào, sóng ồn ào cuộn sóng. Ragashu dại ra, hoảng hốt nhìn ta một lúc lâu, sau đó hắn cười lạnh lùng “Nữ hoàng Asisu, xỷa ra chuỵên này, Babylon ta cũng thật đáng tiếc. Ta sẽ mau chóng điều tra nguyên nhân, cho Ai Cập một lời giải thích thỏa đáng”
Nhẹ nhíu mày, ta không muốn nhiều lời “Hoàng đế Ragashu, mời ngươi tuân thủ lời hứa. Ta mỏi mắt mong chờ. Nếu không, Ai Capạ ta sẽ không keo kiệt binh lực, trực tiếp tấn công Babylon. Người đâu! Tiễn khách!”
Sau khi hắn đi khỏi, ta nhịn không được xì cười lên tiếng “Izumin, lúc này ngươi nên đồng ý kế hoạch của ta thôi. Ragashu quả nhiên động thủ”
Ragashu rời đi, tâm tình còn đang kích động. Asisu quả nhiên là nữ nhân tuyệt phẩm. Chẳng nưhngx dung mạo xuất sắc, khí chất lại càng thêm xuất chúng. Đáng tiếc nữ tử tao nhã tuỵêt đại như thế lại không thể là của hắn. Nếu không chiếm được, trong mắt Ragashu lóe ra sát ý, vậy thì trừ bỏ đi
Chờ hắn đi, ta mang theo đội đặc chủng suốt đêm trốn vào một góc hoàng cung. Hoàng cung lấy tứ phương là chính, trừ bỏ kiến trúc ra, thì đó là lượng lớn cây cối. Nơi nguy hiểm nhất, thường là nơi an toàn nhất. Trước kia, chúng ta tìm được một cái phòng bỏ đi. Hiện tại phát huy tác dụng. Dầu mỏ đã được vận chuyển vào hoàng cung, vụng trộm vận đến nơi này. Mọi người khẩn cấp họp, nghĩ biện pháp làm thế nào đả kích Ragashu nặng nhất
“Muốn thiêu hủy hoàng cung là chuỵên không thể tưởng. Hơn nữa, số lượng nước đen này cũng không nhiều” Izumin nhìn số dầu mỏ kia, suy xét tác dụng lớn nhất của nó
Mọi người đều đồng ý, nhưng nếu dùng hỏa tiễn tạo hỏa hoạn chính điện của Ragashu, vẫn là không có vấn đề. Nghĩ đến đây, ta đột nhiên nghĩ đến, tựa hồ Angon cũng tới. Nợ máu cánh tay, hắn luôn tìm cơ hội trả thù Ai Cập. Thừa dịp hỏa hoạn lần này, kéo hắn xuống nước. Nhưng như thế nào tìm được hắn, vẫn là cái vấn đề
Sau khi ta đưa ra tình huống này, mọi người kỳ quái liếc ta một cái, không có hoài nghi phán đóan của ta. Đối với sự thần thông mà ta thường có thường ngày, đoàn người dù có lạ nhưng cũng không để ý “Kỳ thực tốt lắm, chỉ cần phái người tản ra trong lúc xảy ra hỏa hoạn, tung lời đồn Atsiria tấn công, Angon tự nhiên sẽ gặp rắc rối” Phương pháp của Izumin rất đơn giản, cũng thực dụng
Hasan có chút phức tạp nhìn Izumin, bản thân cùng hắn có chênh lệch quá lớn. Trừ bỏ tri thức phong phú và tinh thông y dược ra, bản thân không hề biết mấy thứ kia
“Hasan” Không nhìn thấy vẻ mặt hắn, sau khi ta thương lượng cùng mọi người xong, nói cho hắn “Ngươi hiện tại tìm cách liên lạc với Carol. Ngươi phải phối hợp nàng, giúp nàng thóat khỏi tháp Babel. Chuyện còn lại của nàng, nàng tự lo được” Ta cấp tốc phân phối nhiệm vụ, Hasan không nói hai lời, gật đầu đáp ứng. Kỳ thực, ta không phải không thấy Hasan mất mát. Nhưng ta cố ý muốn mượn nhiệm vụ này, làm hắn không lại bị vây trong thương tổn
Chỉ cần chúng ta duy trì vài ngày không bị Ragashu tìm ra, tin tưởng Carol rất nhanh sẽ thiêu tháp. Chúng ta tự nhiên sẽ có cơ hội chạy ra Babylon
Giao diện cho điện thoại