Dụ Dỗ Trai Ngoan Về Làm Chồng

Chương 8: Kích động lòng người




Kết thúc bữa ăn cũng đã sáu giờ hơn, Từ Di Nhiên lái xe đưa Cố Dã cùng đến sòng bạc. Vẫn như lần trước, ai ngang qua cũng gọi Cố Dã hai tiếng "anh hai" vô cùng tự nhiên.

Đến sòng bạc không lâu thì có khách lớn, Từ Di Nhiên thay mặt Kiều Lục Nghị đón tiếp, Cố Dã một mình buồn chán ở phòng làm việc của cô.

Trên bàn làm việc, ngoại trừ máy tính, giấy tờ và bút viết ra đều không còn gì nữa, một bức ảnh gia đình hay đồ vật trang trí cũng không có.

Mở thử máy tính lên, Cố Dã lần đầu nhập mật mã đã thành công, Từ Di Nhiên lấy ngày đăng ký kết hôn làm mật khẩu từ máy tính, laptop cho đến điện thoại.

Nghịch một hồi, Cố Dã vô tình phát hiện một thư mục tên XXX có cài mật khẩu khác, thử vài lần không mở được. Nghĩ ngợi một lúc lâu, ngón tay Cố Dã cứng nhắc gõ Cochinhvu rồi nhấn Enter, màn hình liền hiện ra nội dung bên trong.

Trong lòng Cố Dã dâng lên sự hụt hẫng khi phát hiện Từ Di Nhiên và Cố Chính Vũ vẫn còn liên quan đến nhau. Anh mơ hồ ấn chuột trái vào một thư mục con tên Video, nội dung bên trong chứa những clip dài đến hơn hai tiếng.

Cố Dã sốc đến mở to mắt, tất cả video đều là cảnh quay lên giường cùng Cố Chính Vũ, duy nhất một góc máy quay lén từ trên cao xuống như quay lén.

Bàn tay Cố Dã đặt ở chuột run lên, cảm giác tức ngực ập đến dồn dập cực kỳ khó thở.

Đúng lúc Từ Di Nhiên trở về, thấy sắc mặt trắng bệch của Cố Dã ngồi trước máy tính, cô chắc chắn có chuyện xảy ra liền đến nghía xem, quả nhiên Cố Dã đã phát hiện những cảnh nóng của Cố Chính Vũ.

Từ Di Nhiên không hề nóng lòng giải thích, cô chống tay lên bàn nhìn Cố Dã, nhẹ nhàng gọi thử: "Ông xã?"

Cố Dã giật mình tỉnh táo lại, vừa thấy mặt Từ Di Nhiên lập tức đứng bật dậy, xoay người bỏ đi một mạch. Rất nhanh, Từ Di Nhiên nắm được tay anh giữ lại, khẩn trương nói: "Nghe em giải thích."

"Giải thích? Em sau lưng anh qua lại với cậu ta còn muốn giải thích? Anh chỉ có mình em, còn em thì biết bao nhiêu người lựa chọn." Mắt Cố Dã đỏ hoe, tức đến uất nghẹn lên giọng.

Dường như suy nghĩ của cả hai khác nhau, Từ Di Nhiên nghi hoặc hỏi: "Đến bây giờ... anh nghĩ cô gái đó là em?"

"Chẳng lẽ..." Đang định trách Từ Di Nhiên, Cố Dã ngớ người trước câu hỏi của cô, ngơ ngác hỏi ngược lại: "Không phải em?"

Từ Di Nhiên bật cười khổ tâm, nghiêm túc lắc đầu. Cô còn nghĩ Cố Dã giận vì cô không bỏ qua cho Cố Chính Vũ, hóa ra là vì anh vẫn lầm tưởng cô gái trong video là cô.

"Cô ấy rất giống em mà?" Cố Dã khó hiểu nghệch mặt ra, mặt mày vô thức cau có hoang mang.

"Đương nhiên phải giống người khác mới tin, điển hình là anh. Chẳng lẽ anh không phân biệt được cơ thể vợ anh với người khác?"

"Em còn nói." Cố Dã cao giọng ấm ức trách móc: “Ngoại hình giống, quần áo cũng y hệt. Quan trọng nhất em luôn nằm trên, anh không thấy mặt nên đương nhiên không nghĩ được gì khác.”

Từ Di Nhiên nhoẻn miệng cười trước bộ dạng dỗi hờn đáng yêu của Cố Dã. Cô ôm eo anh kéo sát vào người mình, vội xuống nước nhận tội trước: "Được rồi, đều là lỗi của em, đừng tức giận."

Cơ mặt Cố Dã giãn ra nhưng vẫn lấy làm khó hiểu, nghĩ thế nào cũng không thấu: "Sao em lại làm vậy? Thuê người cưỡng bức Chính Vũ?"

"Anh ta rất hưởng thụ là khác." Bàn tay Từ Di Nhiên nhân lúc Cố Dã không để ý liền dịch chuyển xuống bờ mông căng tròn của anh, cô thong thả khẳng định: "Việc em làm là có lý do nhưng em chắc chắn chưa từng làm chuyện có lỗi với anh."

"Kể cả đêm anh đến tìm em?" Biểu cảm Cố Dã trong phút chốc đầy mong đợi, hai mắt bất giác mở to tròn không chớp.

"Anh nói xem?" Từ Di Nhiên nhếch môi cười gian, cố tình khơi dậy sự tò mò của Cố Dã.

"Em mau nói đi." Cố Dã buồn bực lắc người Từ Di Nhiên, nhớ đến thôi anh đã không muốn thì đừng nói đến việc đoán đúng hay sai.

"Có."

"Có?" Cố Dã ngạc nhiên cao giọng, sắc mặt chuyển sang tăm tối.

Mang boot, Từ Di Nhiên cao ngang nửa đầu Cố Dã, cô bình thản ghé sát tai anh thì thầm, tay luồn dưới áo anh sờ soạng cơ thể thon mịn: "Có anh."

Cố Dã mỉm cười hài lòng, chợt nhớ lại rạng sáng hôm đó, anh được nếm trải cực lạc trần gian, cũng vì điều đó mà không thể tách khỏi Từ Di Nhiên.

Từ ngày chung một nhà với Từ Di Nhiên, thời khóa biểu sinh hoạt của Cố Dã thay đổi không ít, ăn no ngủ kỹ và chỉ làm những việc yêu thích.

Tối muộn, Từ Di Nhiên bận giải quyết công việc, Cố Dã cũng không làm phiền để cô mau chóng làm xong rồi về nhà. Lấy giấy bút của Từ Di Nhiên, Cố Dã vào trong phòng ngủ, nằm sấp trên giường vẽ tùy hứng.

Gần mười một giờ đêm, hai vai Từ Di Nhiên mỏi nhừ, cô đứng dậy đi lại, sẵn tiện vào phòng nghỉ xem Cố Dã đang làm gì.

Bên trong phòng, Cố Dã ngủ quên bên cạnh những tờ giấy trắng được vẽ bằng bút chì, gương mặt anh tựa như thiên thần khiến người ngoài nhìn vào liền có cảm giác bình yên.

Dù đang ngủ, Cố Dã vẫn cảm nhận được tác động của Từ Di Nhiên, anh hé mắt mơ màng, vô thức đáp trả nụ hôn của cô. Bên dưới bị tay Từ Di Nhiên nhào nắn đến căng cứng khó chịu, hô hấp anh từ đó trở nên gấp gáp.

Bên ngoài, A Nhĩ mở cửa cho Cố Chính Vũ vào phòng làm việc của Từ Di Nhiên, bảo anh ta ngồi đợi.

Cố Chính Vũ tâm tình thoải mái, sắc mặt cũng rất tốt ngồi xuống trước bàn làm việc.

Còn chưa đến năm phút, biểu cảm trên gương mặt Cố Chính Vũ trở nên kinh ngạc, tiếp đó là giận dữ, bên tai không ngừng truyền đến rất rõ tiếng của đàn ông sau cánh cửa phòng ngủ.

Những tiếng "ưm... a" đầy khiêu khích lòng người, Cố Chính Vũ nghe thấy cực kỳ bực tức, không ngờ Từ Di Nhiên lại nay người này mai người kia, mới đêm qua mới lên giường cùng anh ta, đêm nay Từ Di Nhiên lại cùng người khác vui vẻ ngay nơi làm việc.

Nhưng Cố Chính Vũ không bao giờ ngờ được, những lúc anh ta nghĩ cùng Từ Di Nhiên ân ái, anh ta luôn bị trói tay bịt mắt, căn bản không hề biết người phụ nữ đó là một người hoàn toàn khác.

Nếu Cố Chính Vũ thật sự vào tay Từ Di Nhiên, anh ta chắc chắn sẽ không cảm thấy nhẹ nhàng như những lần đó. Bởi Cố Dã là ví dụ điển hình nhất, bị Từ Di Nhiên rút cạn sức lực từ trong ra ngoài, sáng hôm sau luôn ngủ dậy muộn, trên người còn mang theo cảm giác đau nhức.

Đợi từ mười một giờ đêm đến tận một giờ sáng, Cố Chính Vũ tay siết chặt thành nắm đấm, về không được, ở cũng không xong. Lo cho tương lai, Cố Chính Vũ đành phải cố chịu dù cho Từ Di Nhiên là loại con gái dễ dãi đến thế nào đi nữa.

Suốt mấy tiếng đồng hồ, Cố Dã mệt lả người, nhắm mắt không đến ba mươi giây đã ngủ say. Từ Di Nhiên chỉnh trang lại quần áo, trở ra chào đón "khách quý".

Vừa thấy Từ Di Nhiên xuất hiện, Cố Chính Vũ liền thay đổi thái độ từ khó chịu sang tươi cười nhìn cô.

Từ Di Nhiên ngồi xuống ghế, thong thả gác chân lên bàn làm việc, lấy thuốc lá hút, qua loa hỏi: "Có chuyện gì?"

"Hết tuần này công ty sẽ chuyển giao hết số nợ còn lại."

"Có vậy thôi sao?"

Cố Chính Vũ không vội trả lời, bước đến trước mặt Từ Di Nhiên, mùi nước hoa kích thích nồng hơn lần trước nhưng cô đã không còn cảm giác.

"Tôi muốn hỏi chị, chị có còn muốn giữ tôi bên cạnh không?"

Từ Di Nhiên nhếch môi ẩn ý, gác tay chống má nhìn Cố Chính Vũ, ngoại hình trông rất đứng đắn nghiêm chỉnh của kẻ có học, nhưng lại sẵn sàng trao đổi thân xác đổi lấy danh lợi, loại đàn ông này ngàn lần đừng mong cô giữ lại.

"Cố Chính Vũ, cậu nói tôi nghe xem, cảm giác của cậu khi lên giường là gì?"

Khóe môi Cố Chính Vũ cong lên, ánh mắt mờ đục bởi dục vọng: "Không muốn dừng lại."

"Ồ" Từ Di Nhiên gật gù, quả nhiên rất khác biệt, cô thư thả giơ ngón tay đang cầm điếu thuốc lá chỉ về phía cửa phòng ngủ, cố ý nói cho Cố Chính Vũ biết: "Người đàn ông trong đó, mỗi lần lên giường với tôi đều van xin tôi dừng lại vì chịu không nổi nữa."

Nghe đến đây, Cố Chính Vũ bừng tỉnh, có lẽ đây là một trong những nguyên nhân Từ Di Nhiên không chủ động tìm anh ta. Con người Từ Di Nhiên phóng khoáng, thích chinh phục, càng tỏ ra yếu thế cô càng hứng thú. Cố Chính Vũ thầm trách bản thân sơ suất, đáng lẽ ra phải nhận ra điều này sớm hơn.

Thấy Cố Chính Vũ trầm tư, Từ Di Nhiên khẽ nhướng nhẹ mày đắc ý, anh ta có tính toán thêm cũng vô ích, vở kịch này đã đến lúc hạ màn.

Bắt gặp biểu cảm có nét lạnh nhạt của Từ Di Nhiên, Cố Chính Vũ vội lật mặt cứu chữa: "Thật ra, tôi không muốn chị không vui nên mới nói vậy."

"Vậy nói cảm giác thật sự cho tôi nghe."

Cố Chính Vũ căng thẳng, tình thế như bị Từ Di Nhiên bắt thóp, anh ta vội bịa chuyện, nói với dáng vẻ yếu ớt: "Có chút đau."

"Ở đâu?" Từ Di Nhiên nhếch môi cười khiêu khích.

Trong lòng Cố Chính Vũ dâng lên cảm giác bất an, trả lời sai xem như lộ chuyện anh ta nói dối. Nghĩ thật kỹ, anh ta khó khăn mở lời: "Phía dưới"

"Do miệng hay tay?" Từ Di Nhiên hỏi ngay lập tức.

Lần đầu đối diện với một cô gái nói chuyện thẳng thắn không chút ngượng ngùng, đổi lại Cố Chính Vũ lại thấy ngại. Nhưng vấn đề mấu chốt đã được hỏi, theo suy đoán của Cố Chính Vũ, kiểu người như Từ Di Nhiên chỉ có một đáp án.

"Miệng?"

Từ Di Nhiên cười lạnh khinh thường, ngả người ra ghế gác chân lên bàn, ung dung rít một hơi thuốc lá, thẳng thừng vạch mặt: "Cố Chính Vũ, cậu muốn ở bên tôi thì phải ngoan ngoãn chú ý một chút. Mỗi lần lên giường cậu đều vô cùng hưởng thụ, còn nói đến chuyện đau? Tôi nghe cách cậu thỏa mãn đúng là có hơi thất vọng đấy."

"Lần sau tôi nhất định sẽ chú ý." Cố Chính Vũ vội vàng hứa hẹn, khuất phục dưới Từ Di Nhiên mới là điều đúng đắn nhất.

"Cậu có biết tại sao sau lần đầu tôi không muốn tìm cậu nữa? Đàn ông tôi không thiếu, vốn định cho cậu cơ hội nhưng thái độ của cậu như một gã lẳng lơ."

Từ Di Nhiên xoay ghế qua bức tường kiếng sau lưng, nhìn ra cảnh đêm ở ngoài, chậm rãi tiếp lời: "Tôi dạy cậu, nếu muốn được tôi giữ lại, trước tiên phải tự giữ lại cái giá của bản thân."

“Tôi...”

Cố Chính Vũ nóng lòng muốn biện minh, Từ Di Nhiên vừa giơ tay lên anh ta liền im lặng chờ đợi.

Từ Di Nhiên xoay người lại, chăm chú quan sát biểu cảm trên mặt Cố Chính Vũ, trong lời nói mang theo ý nhắc nhở: "Cậu nói, tôi sẽ thích đàn ông buông thả mình hay người kháng cự?"

Đứng lên bước đến chổ Cố Chính Vũ, Từ Di Nhiên cởi cúc áo sơ mi phía trên của anh ta ra, để lộ ra bờ ngực rắn chắc, sâu xa ám chỉ: "Cũng giống như đàn ông các cậu, chủ động và bị động phải đúng lúc."

Tay Cố Chính Vũ vòng sau eo Từ Di Nhiên, anh ta kiên quyết giữ ý định bám lấy chân cô vì tương lai phía trước.

"Cho tôi một cơ hội nữa, nhất định khiến chị sẽ hài lòng."

"Được." Từ Di Nhiên gỡ tay Cố Chính Vũ, đến ghế ngồi xuống: "Tối thứ bảy tuần này, tôi sẽ bảo A Nhĩ nhắn địa chỉ cho cậu, giờ cậu về trước đi."

Nhận được tin vui, Cố Chính Vũ không mảy may nghi ngờ an tâm ra về, đợi đến hôm đó sẽ lật ngược tình thế khiến Từ Di Nhiên không dứt ra được.

Cánh cửa đóng lại, Từ Di Nhiên nở nụ cười nhàn hạ, nếu Cố Chính Vũ biết sự thật, thêm việc Cố Dã là người đàn ông cô nhắc đến, nói không chừng Cố Chính Vũ sẽ phát điên lên vì sốc.