Dụ Đồng

Dụ Đồng - Chương 107




Dùng qua ngọ thiện, đám người Ti Hàn Nguyệt tiếp tục ở trong phòng thương nghị việc thanh ma hôm qua, một gã ám nhãn đi đến: “Chủ tử, Hình Ngao, Nghiêm Tử Phong, Hà Cố, Hồng Y cùng vài vị môn phái chưởng môn yêu cầu gặp ngài.”

Con ngươi trong mắt Ti Hàn Nguyệt trở nên ám đen, nhìn về phía Ti Lam Hạ bên cạnh : ” Các ngươi đi.” đám người Ti Lam Hạ hiểu rõ đứng lên, hướng ra ngoài đi đến.

” Gặp qua Lưu đại nhân, Cung Tư đại nhân, Cung Vô đại nhân, gặp qua Vô huynh.” nhìn ba người đi ra , đám người Hình Ngao bước lên phía trước chào hỏi, lại nhìn nhìn chung quanh, Nghiêm Tử Phong có chút nghi hoặc hỏi : “Xin hỏi điện hạ hắn…”

“Có chuyện gì cùng chúng ta nói cũng như nhau thôi, chuyện lần này điện hạ đã giao cho mấy người chúng ta toàn quyền xử lí.” Nhìn Vô Phong đứng ngay mặt Nghiêm Tử Phong khi hắn đưa ra nghi vấn, Cung Tư đạm mạc nói, rồi mới cùng Cung Vô ngồi xuống bên cạnh Lưu Mộ Dương , Vô Danh mỉm cười ngồi ở sau đuôi, nhìn mấy người sắc mặt đang khẽ biến.

“Mấy vị đại nhân, ta hôm nay đến đây một là muốn cùng điện hạ báo cáo một chút tình huống về việc của Huyết Độc giáo trước mắt ta đã nắm giữ được, sau là một vài sự tình trên giang hồ , ta muốn chờ nghe xem ý kiến của điện hạ.” Nghiêm Tử Phong thành khẩn  trước mặt mấy người nói, trong ngôn ngữ cũng lộ ra thỉnh cầu cùng Ti Hàn Nguyệt gặp mặt đàm luận .

Cung Vô trên gương mặt bình thường hiện ra nghiêm túc, lắc lắc cây quạt trên tay: “Điện hạ trời sinh tính không thích cùng người lạ tiếp xúc, lần này điện hạ lệnh ta đi ra chính là muốn ta thay điện hạ truyền lời cùng chư vị, hay là các vị cảm thấy mấy người  chúng ta không tư cách này? Ngươi nói xem, Lưu đại nhân?” Cung Vô vừa đề cập vừa chuyển giao, chuyển tới trên người Lưu Mộ Dương .

” Cung đại nhân ngàn vạn lần đừng hiểu lầm, nếu các vị đại nhân là thay thế điện hạ, kia cùng các vị đại nhân thương nghị cũng là hợp lí , Tử Phong tuyệt không có ý xem thường các vị đại nhân.” xem thần thái mấy người đối diện đã có chút không vui, Nghiêm Tử Phong vội đứng dậy nhận tội.

” Không còn cách nào, có một số việc nói ra là tốt rồi, chuyện lần này  tuy rằng triều đình đã quyết định nhúng tay, nhưng nói cho cùng cũng là việc giang hồ, ta tuy là quan viên triều đình nhưng chuyện lần này còn phải dựa nhiều vào các vị. Nếu như không phải vì [Nguyên Kiền Lục], điện hạ cũng sẽ không can thiệp vào việc này.” Lưu Mộ Dương giở giọng quan viên nói, trên mặt búp bê lộ vẻ nghiêm túc đứng đắn khó nhìn thấy được.

” Vô luận như thế nào, lần này điện hạ chịu ra tay giúp đỡ cũng đã làm cho nhân sĩ võ lâm chính đạo sâu sắc vui mừng, lúc này có điện hạ , tất cả mọi người đối với việc diệt trừ ma giáo, làm sạch khối u ác tính trong võ lâm càng thêm tin tưởng mười phần.” gặp mấy người cũng không truy cứu, Nghiêm Tử Phong vội dời đi đề tài.

” Bảy ngày sau, võ lâm các môn các phái sẽ tề tụ tại Ngao Tường sơn trang ta, chúng ta muốn cùng điện hạ thương nghị an bài thời gian cùng kế hoạch cụ thể tấn công tổng đàn ma giáo ở Vô Phong nhai, chúng ta cũng đã tự mình định ra một phần kế hoạch, ” Hình Ngao vừa nói vừa từ trên người xuất ra một quyển sách rồi mới đưa tới trên tay Lưu Mộ Dương, “thỉnh Lưu đại nhân giao cho thất điện hạ xem qua.”

” Còn có một chuyện khác chính là về việc võ lâm minh chủ, trên giang hồ vẫn chỉ có một võ lâm minh chủ phương bắc , phía nam các tỉnh bởi vì sau khi tiền minh chủ mất đi, người của môn phái nào cũng không phục đối phương, bởi vậy chậm chạp chưa tuyển ra tân minh chủ. Lần này sau khi việc thanh ma chấm dứt, chúng ta muốn thừa dịp này mời nhân sĩ dự họp võ lâm đại hội một lần, hủy bỏ cục diện phân biệt phương bắc cùng phía nam võ lâm , đề cử một võ lâm minh chủ được mọi người công nhận , thống nhất nam bắc võ lâm, muốn mời điện hạ cùng chư vị đại nhân ở lại tham gia võ lâm đại hội lần này .” Hà Cố nói ra mục đích khác mà võ lâm nhân sĩ tụ tập lần này.

” Đại hội thanh ma lần này tuy được võ lâm các phái mạnh mẽ duy trì, bất quá hôm qua Thiên Nguyệt phủ phái người đưa tới tín hàm, nói Thiên Nguyệt phủ không tham dự thanh ma đại hội lần này, chúng ta nghĩ muốn hỏi ý điện hạ một chút .” Nghiêm Tử Phong trên mặt có chút phân ưu, ” Thiên Nguyệt phủ này vài năm nay thế lực như mặt trời ban trưa, ngày thường cũng cũng không cùng với các môn phái lui tới, càng không tham dự chuyện trên giang hồ, vốn bọn họ không có làm việc gì nguy cơ đến võ lâm, ta  cũng không để ý gì. Nhưng lần thanh ma đại hội này, Thiên Nguyệt phủ thân là đương kim võ lâm đệ nhất phủ, cư nhiên cự tuyệt tham dự việc này, chúng ta hoài nghi Thiên Nguyệt phủ cùng Huyết Độc giáo có liên quan, ngay cả điện hạ đều đến giúp chúng ta thì Thiên Nguyệt phủ vốn tồn tại như võ lâm tôn giả vì sao lại có quyết định như thế.” (quan hệ? mật thiết nga, sui gia đấy=]])

“Nghiêm minh chủ, lần này điện hạ sở dĩ ra tay là bởi vì [Nguyên Kiền Lục], đến nỗi nguyên nhân vì sao, ta nghĩ chư vị trong lòng đều hiểu rõ, mặt khác về chuyện phân tranh trên giang hồ, đó là việc trong võ lâm, điện hạ thân là hoàng tử cũng không tiện tham dự trong đó, còn chuyện sẽ đối với Thiên Nguyệt phủ như thế nào là chuyện riêng của các ngươi.” Lưu Mộ Dương lạnh lùng nói, trong lòng trào phúng nhìn mấy người đối diện, địa vị Thiên Nguyệt phủ ở trong chốn võ lâm không người nào có thể đề cập đến, cho dù là võ lâm minh chủ cũng không có cách nào đụng đến Thiên Nguyệt phủ , những người này là muốn mượn tay chủ tử diệt trừ mối trở ngại Thiên Nguyệt phủ này, thật sự là không biết, Thiên Nguyệt phủ chính là của chủ tử, những người này nếu đối với Thiên Nguyệt phủ nổi lên sát tâm, vậy không thể lưu lại.

” A…” không nghĩ tới đối phương lại nói như thế, đám người Hình Ngao có chút xấu hổ, Nghiêm Tử Phong cười gượng hai tiếng vội nói: “Là ta sơ sót, lấy thân phận điện hạ mà nói việc này quả thật không cần phải để điện hạ ra mặt.”

” Lưu đại nhân, ” Hồng Y vẫn lặng yên bỗng nhiên lên tiếng, ” Hồng Y muốn cùng điện hạ một mình gặp mặt, là về chuyện biểu muội Sương Phù Nhi của ta, mong rằng Lưu đại nhân có thể giúp Hồng Y chuyển đạt một chút, Hồng Y sẽ không chiếm dụng nhiều thời gian của điện hạ .” khuôn mặt xinh đẹp đã mang rõ ràng tiều tụy.

” Chuyện này chúng ta sẽ giúp ngươi báo với điện hạ, bất quá mong rằng Hồng Y cô nương không cần ôm hy vọng quá lớn .” Cung Tư thanh âm có chút khàn khàn, vì tránh cho phiền toái không cần thiết , hắn và Ti Cẩm Sương đều cải biến thanh âm.

” Hồng Y trước tạ ơn Cung đại nhân.” Hồng Y đứng dậy hành lễ, đôi mắt có chút ửng đỏ.

” Chúng ta cũng không quấy rầy mấy vị đại nhân nữa.” Nghiêm Tử Phong đứng lên, rồi mới chắp tay nói, ánh mắt mang một tia mất mác nhìn về phía sau bình phong đối diện mấy người.

Nghe Nghiêm Tử Phong nói, đám người Hình Ngao cũng đứng lên chuẩn bị rời đi, lúc rời đi Hình Ngao còn nghiêm túc hỏi Cung Vô còn có gì yêu cầu gì hay không, được nghe câu trả lời thực vừa lòng đối với chuyện thức ăn lẫn lúc dừng chân,Hình Ngao vui vẻ theo đuôi đám người Nghiêm Tử Phong rời đi.

” Hừ! Đều là một đám cáo già!” sau khi tiễn mấy người rời đi , Lưu Mộ Dương giở giọng hèn mọn nói.

” Phái người đi thăm dò Phù Vân bảo.” đột nhiên một người từ sau bình phong đi ra.

” Chủ tử?!” Lưu Mộ Dương đầu tiên là kêu lên, chủ tử tới khi nào, hắn cư nhiên không biết! Vô Phong ánh mắt lóe ra, hắn cư nhiên không hề nhận thấy người này ngay tại phía sau mình, rồi mới lộ ra một mạt tươi cười hưng phấn, tốt lắm, hắn nhất định phải cùng người này chân chính đánh giá một phen.

” Thất đệ, Hà Cố kia có vấn đề sao.” Ti Cẩm Sương khẳng định hỏi.

” Có vấn đề hay không, tra ra sẽ biết.” Ti Lam Hạ lãnh túc mở miệng, rồi mới tùy mắt nhìn Dạ cùng đi ra phía sau, Dạ lĩnh mệnh rời đi.

“Xem ra, sự tình càng ngày càng thú vị .” Vô Phong khẽ cười một tiếng, tùy tiện tựa vào tay vịn .

” Hừ! Cũng chỉ có người như ngươi mới cảm thấy được thú vị như thế .” Lưu Mộ Dương phẫn hận nhìn Vô Phong, liền lập tức đi nhanh như bay ra ngoài, hắn tuyệt không muốn cùng người này ở chung một khắc nào! Ngay thời điểm Lưu Mộ Dương mới vừa ra tới nửa cánh cửa , Vô Phong liền lắc mình đến bên cạnh hắn, không kịp nhìn Lưu Mộ Dương kinh hô đã đem người trực tiếp mang về phòng bọn họ……(mặc niệm cho cái tính độc mồm của em nào =]])

” Lưu Mộ Dương này đụng tới Vô Phong coi như đụng tới khắc tinh của hắn .” Ti Cẩm Sương lộ ra ngữ điệu trêu chọc, cũng không biết hai người cùng một chỗ có đột ngột thế nào, nếu chính hắn có thể thích thượng nam tử thì những người khác cũng không kinh ngạc nhiều.

” Thất đệ, chúng ta đi lên đi.” Ti Lam Hạ không có biểu tình gì, khẽ kéo Ti Hàn Nguyệt hướng về phía trước đi, đến nỗi vừa rồi Hồng Y đưa ra yêu cầu gì đó cũng bị hắn phóng tới phía sau não, tâm tư của Hồng Y kia đối với thất đệ vừa nhìn đã hiểu ngay, thất đệ nếu đã không có phản ứng gì đối với Sương Phù Nhi kia, cũng sẽ tự nhiên đối với Hồng Y kia không liếc mắt một cái, hắn cần gì phải cho thất đệ thêm phiền.

……………

” Thất đệ, những người đó không chỉ muốn trừ bỏ Huyết Độc giáo, còn muốn tìm cơ hội diệt trừ Thiên Nguyệt phủ, những người này dã tâm cũng không nhỏ a.” trong phòng tuy rằng đã cấp rất nhiều băng nhưng vẫn là có chút khô nóng, Ti Lam Hạ vừa nói một bên phất quạt hạ nhiệt cho Ti Hàn Nguyệt. (ôi thái tử ơi…..)

” Lệnh Thiên Nguyệt phủ làm tốt phòng bị, một khi có người hướng Thiên Nguyệt phủ ra tay, trực tiếp tiêu diệt, không cần hỏi lại ta.” Ti Hàn Nguyệt lãnh khốc ngầm lệnh, Huyền Thanh lập tức đi ra ngoài.

” La Y trước mắt ở Thiên Nguyệt phủ, hắn ở nơi đó đã chuẩn bị tốt, đến lúc đó sẽ phối hợp với Huyết Độc giáo diệt trừ những người này, lần này võ lâm đại hội của bọn họ cũng vừa lúc là một cơ hội.” Ti Cẩm Sương nói ra tin tức mới vừa nhận được, “thế lực  giang hồ nếu không thể khống chế thì sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện, hơn nữa hiện tại đã có người không an phận thì càng không thể tiếp tục mặc kệ.”

“Chuyện [Nguyên Kiền Lục] vốn là của triều đình, phụ hoàng lúc trước đã hạ chỉ bất luận kẻ nào cũng không được hỏi đến việc này, những người này cư nhiên dám đánh cắp [Nguyên Kiền Lục], mặt ngoài là giúp triều đình làm việc, thực tế cũng là tiêu trừ dị kỷ (đồn đãi bất lợi/thứ chướng mắt), thỏa mãn tư dục của bản thân , bọn họ lần này không chỉ muốn tiêu diệt Huyết Độc giáo, càng muốn mượn tay thất đệ diệt trừ Thiên Nguyệt phủ, đến lúc đó lại đề cử một vị võ lâm minh chủ, kia giang hồ không phải sẽ nằm trong tay mấy người này sao? Bọn người này tính toán cũng thật hảo.” Ti Lam Hạ ánh mắt dị thường băng hàn , cho dù mang mặt nạ vẫn có thể cảm nhận được biểu tình lạnh như băng nghiêm khắc của hắn .

” Nếu tâm động đến thứ không nên động, vậy cứ hủy diệt là được rồi.” vừa uống xong canh mơ ướp lạnh , Ti Hàn Nguyệt đạm mạc mở miệng, cũng đã quyết định vận mệnh cuối cùng của những người này