Du Hành Ký

Chương 12




Cậu ném cho cái áo choàng một cái Giám Định:

Áo Choàng Lén Lút:

Khi bạn đứng yên trong bóng tối, bạn sẽ ẩn mình vào trong bóng tối, rất khó để phát hiện bằng mắt thường.

Cậu nhanh chóng trang bị cái áo choàng lên người. Chất liệu áo rất mềm mại, không hề có tiếng động khi di chuyển. Đức bước vào một góc tối, phát hiện thấy cái áo choàng mờ dần. Nếu cậu đứng yên và núp dưới áo choàng thì đúng là rất khó nhìn thấy.

Đức hít một hơi thở thật sâu, sau đó cậu đẩy cánh cửa gỗ. Đầu bên kia phát ra một tiếng vọng sột soạt. Đức dừng tay lại giữa không trung, cậu không dám di chuyển vì sợ cánh cửa kêu lên thành tiếng. Đức nhắm mắt lại để tập trung, rồi tinh thần lực như nước lũ tràn qua khe cửa bao trùm hết cả căn phòng bên cạnh. Hóa ra đằng sau cánh cửa này là một hành lang dài, với hai con sói trắng muốt đang đứng. Một trong số đó đang quay lưng về phía cậu, với con còn lại thì nhìn về phía cánh cửa của cậu. May mắn là bóng tối bên trong đã khiến cho chúng không để ý thấy cánh cửa hơi hé của Đức. Cậu thông qua Quét Hình ném cho con sói một cái Giám Định:

Sói Trắng:

HP: 25/25

Sức Mạnh: 5

Nhanh Nhẹn: 11

Trí Tuệ: 3

Thể Chất: 8

Tinh thần: 2

Đặc thù: không.

Lũ sói này có Sức mạnh bằng một người bình thường, với tốc độ nhanh hơn mức tối đa của loài người, trí tuệ có phần cao hơn sói ngoài đời và thể chất gần mức tối đa của loài người, Đức thầm đánh giá.

Kéo thanh Asauchi ra khỏi từ không gian, Đức kích hoạt kĩ năng Ám Dạ. Tinh thần lực đã thu về của cậu lúc này chợt lan tỏa thành vô số sợi tơ trong không khí. Cậu chỉ mất đi lượng năng lượng ban đầu chứ không phải bỏ ra duy trì chúng như Quét Hình. Đức thực ra thấy ngoại trừ việc đó thì không có gì thay đổi cả. Cậu đành mở cánh cửa ra, rồi lướt tới phía con sói đang quay lưng về phía cánh cửa.

Một giây…

….Hai giây….

….Ba giây!

Đến giây thứ ba, dưới cái nhìn của con sói quay đầu về phía cửa, một người kỳ lạ chợt hiện ra sau lưng bạn nó, tay hắn cầm một thanh kiếm dài lấp lóe dưới ánh sáng của ngọn đuốc của tòa tháp.

Đức giơ cao thanh kiếm Asauchi rồi cậu lấy hết sức bình sinh đâm xuống ngay khi trạng thái Ám Dạ hết tác dụng. Lưỡi kiếm Asauchi đâm xuống, xuyên qua lưng con sói xuống dưới. Nó còn không kịp phản ứng, chỉ kêu lên một tiếng ngao rồi bỏ mình. Đức vô cảm nhìn cái xác của con sói như thế đó chỉ là một con búp bê bằng vải. Dòng máu ác quỷ bên trong cậu khiến cho cậu không có cảm giác thương cảm trước cái chết của sinh vật khác. Lưỡi kiếm Asauchi được rút ra từ cái xác con sói, ngọn lửa vô hình bên trong lưỡi kiếm thiêu đốt khiến cho máu bám trên thân kiếm nhanh chóng tan thành tro, rơi lả tả trông cực kỳ yêu dị.

Con sói còn lại gầm gè nhìn Đức. Cậu giơ ngang thanh kiếm, sẵn sàng phản công nếu con sói lao lên. Tuy nhiên con sói không lao lên như cậu nghĩ. Đôi mắt nó lóe lên sự gian xảo khiến Đức giật mình. Con sói rú lên, Đức chợt nghĩ đến điều gì đó nên cậu nhanh chóng kích hoạt kĩ năng tốc biến. “Xoạt,” Đức xuất hiện trước con sói, lưỡi kiếm đâm xuyên qua cổ họng nó. Nhưng đã quá muộn. Cậu nghe thấy tiếng sói tru vọng lại từ đầu bên kia cánh cửa ở cuối hành lang. Đức đã quên mất, lũ sói này có chỉ số thông minh không thấp!

Nhanh chóng vơ lấy vật phẩm rơi ra từ xác con sói, Đức nhanh chóng lùi lại về căn phòng đầu tiên. Thông qua Quét Hình, cậu nhanh chóng thấy cánh cửa đầu bên kia bật ra, ngay vào lúc cậu đóng sầm cánh cửa sau lưng lại. Thông qua sự duy trì của Quét Hình, Đức nhìn thấy một con sói có bộ lông màu xám đen to lớn hơn hẳn bước qua, theo sau là hai con sói trắng. Giám Định cho về kết quả khiến cậu há hốc mồm:

Sói Điên

HP: 47/47

Sức mạnh: 6

Nhanh nhẹn: 15

Trí tuệ: 8

Thể Chất: 9

Tinh thần: 4

Đặc thù: Độc Giảm Tốc (Kĩ năng cắn).

Là Dire Wolf! Đức thầm gào thét trong lòng. Đây là một kẻ thù cực kỳ khó chịu mà cậu từng gặp trong game. Bởi vì rất đơn giản, đòn tấn công của nó kéo theo hiệu ứng giảm tốc độ! Ngoài ra thì trí tuệ của nó cũng không hề thấp. Con Dire Wolf nhìn qua cánh cửa mà Đức đang nấp sau, nó gầm gừ với hai con sói trắng. Một trong hai con sói trắng cúi đầu hít hít ngửi ngửi cái xác của bạn mình, rồi từ từ tiến về phía cánh cửa.

Đức nhanh chóng kích hoạt Ám Dạ đã hồi cooldown. Lúc nãy khi sử dụng Ám Dạ, cậu đã quan sát cách mà vô số sợi tơ tinh thần lực hoạt động. Chúng mô phỏng dao động của cảnh vật xung quanh, rồi đưa vào trong tinh thần của đối thủ, đánh lừa đối thủ rằng cậu không có ở đó. Đúng vậy! Cậu không thực sự tàng hình! Cậu chỉ thuyết phục đối phương rằng cậu không có ở đó mà thôi. Đó là lí do vì sao cậu cần phải khuất khỏi tầm mắt của sinh vật ác ý mới có thể sử dụng kĩ năng này, vì cậu không thể chợt biến mất khỏi ánh mắt của người khác được!

Đức rón rén mở cửa, vô số ánh mắt của ba con sói lập tức đổ lên người cậu. Tuy nhiên thì chúng chỉ thấy cánh cửa chợt mở ra mà thôi. Cậu tiến lên phía trước, và lưỡi kiếm nhanh chóng chặt đứt đầu con sói. Nhưng vì lực yếu quá, may mắn vì lưỡi kiếm Asauchi rất sắc bén nên chém ngang cổ con sói. Bị ngọn lửa vô hình bên trong con thanh kiếm Asauchi thiêu đốt, con sói nhanh chóng gục ngã. Lúc này thân hình của Đức nhanh chóng hiện ra trước mặt hai con sói. Cậu rút thanh kiếm ra, rồi ném nó về phía con sói trắng còn lại. Đức đã xem đủ phim để hiểu rằng, các nhân vật chính ném kiếm như trong phim không thể nào làm vậy ở ngoài đời được, vì quy tắc vật lý hạn chế. Nhưng cậu có một thứ mà nhân vật trong phim không có: Niệm Khống. Đức vươn tay ra, tinh thần lực biến thành một bàn tay vô hình bám trên cán kiếm, đẩy thanh kiếm vào cơ thể con sói trắng còn lại. lưỡi kiếm đâm vào người con sói, khiến cho nó rít lên. Tuy nhiên nó vẫn sống. Nó khụy xuống, còn con sói điên nhanh chóng lợi dụng lúc Đức không có vũ khí trên tay mà lao đến tấn công. Con sói trắng xoay người, toan mang theo thanh kiếm Asauchi bỏ chạy.

- Đồ đần!

Đức lạnh lùng quát, kích hoạt Hỏa Khống. Tinh thần lực bám trên lưỡi kiếm Asauchi từ Niệm Khống nhanh chóng bốc cháy. Trong một khoảnh khắc, Đức cảm thấy đầu cậu nhói đau khi tinh thần lực bị thiêu đốt. Nếu một người sử dụng tinh thần lực khác ở đây nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ hốt hoảng hô lên điên cuồng! Tinh thần lực không phải là thứ để đùa nghịch như vậy. Chỉ cần một chút tổn thương có thể khiến cho cậu trở thành một kẻ ngu ngốc ngay lập tức! Tuy nhiên khi tinh thần lực rút về, Đức nhận ra số tinh thần lực đó không hề bị hủy đi. Chúng càng trở nên cô đọng và tinh lọc hơn.

Lúc này thì con sói điên đã lao đến trước Đức, hàm răng to lớn đỏ lòm nhanh chóng mở ra, táp về phía xương quai xanh của cậu. Tinh thần lực của Đức nhanh chóng tụ lại thành một lớp màng khiên trước người cậu, hàm răng táp vào tấm khiên. Con sói điên không bỏ cuộc, nó vung móng vuốt lên quét một đường vào tấm khiên. Đức vung tay, lưỡi kiếm bay vụt ra khỏi xác của con sói thứ hai giờ đã nằm chết ngắc trên mặt đất ngược lại về phía cậu. Lúc này con sói đã thành công phá gần vỡ tấm khiên thì lưỡi kiếm bay vọt vào tay Đức. Cậu vung tay, tinh thần lực như lũ quét xâm nhập vào đầu con sói điên, sau đó chấn động!

Tinh thần lực trong đầu con sói điên bị tinh thần lực của Đức bao trùm xung quanh, rồi tinh thần lực của Đức nhanh chóng chấn động dữ dội. “Hộc” con chó ọe ra một đám máu, từ mắt và mũi của nó cũng nhanh chóng chảy ra máu đen. Đức vừa mới thả lỏng người thì con sói chợt lao lên, lấy sức tàn cuối cùng cắn vào tay không cầm kiếm của cậu. Cơn đau khiến Đức vung tay cầm kiếm, cán kiếm bổ lên đầu con sói khiến nó gục hẳn xuống đất. Cậu đau đớn quỳ xuống, lưỡi kiếm cắm vào nền đá chống trên mặt đất.