Du Hành Ký

Chương 25




Rồi sau đó anh nhìn cậu:

- Đức, cậu cũng nên lấy một cái đạo hiệu đi. Cứ hành tẩu trong Linh giới như vậy thì không tốt đâu!

Đức cảm thấy rối rắm. Bỗng lúc này hệ thống chợt nói xen vào:

- Đing! Kích hoạt nhiệm vụ chính tuyến: Ta là ai?

Mô tả nhiệm vụ: chủ nhân đã bước vào Linh giới, tức là bắt đầu con đường hành tẩu giang hồ, đánh đông dẹp bắc, trở thành bá chủ của Vạn Vực. Ngài cần một cái tên thật đẳng cấp để thể hiện sự trâu bò của bản thân.

Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ: đặt một cái tên theo danh sách có sẵn của hệ thống.

Phần thưởng: bí mật.

Trừng phạt: cưỡng chế tự sát.

Cậu giật mình! Cưỡng chế tự sát! Có cần phải cực đoan như vậy không? Mà lại còn cái gì mà danh sách có sẵn của hệ thống nữa.

- Chủ nhân, tên gọi này của ngài sau này sẽ đi theo ngài cả đời, tất nhiên là không thể không coi trọng!

Đức giờ khóc không ra nước mắt rồi, cậu đành cắn răng nói với hệ thống:

- Vậy đưa danh sách đây!

Một cái bánh xe lớn xuất hiện trước mặt Đức, ở phía trên là chi chít các ghi chú khác nhau. Chiếc bánh xe kêu “khặc khặc” mấy tiếng một cách hết sức đê tiện rồi mới bắt đầu chuyển động xoay tròn.

Đức:…….

Sự nghiệp tung hoành của ta ở Linh giới sắp chết non rồi!

Sau một thoáng chuyển động, cuối cùng thì một cái danh sách dài dằng dặc cũng xuất hiện trước mặt Đức:

- Xin mời chọn!

Đức vội vàng lướt qua những cái danh hiệu, có một vài cái nghe cũng rất được, ví dụ như “The Ripper” hay “Thiên Nguyên” vân vân. Sau một hồi đắn đo, Đức lựa chọn một cái tên có vẻ khiêm tốn một chút:

- Sư huynh, em lấy tên là “Thiên Tôn”

Viên Giác đang thong dong khoanh tay đứng trước mặt cậu tí nữa thì bị giật mình ngã lăn xuống đất. Miệng anh co quắp một chút:

- Có vẻ hơi quá tay rồi? Cậu nên lấy một cái tên gì đó khiêm tốn thôi, kẻo sau này có một vị siêu cấp cao thủ nào đó nghe thấy lại ngứa tay mà cho ăn đòn thì khổ.

Đức cũng hiểu điều mà sư huynh nói chứ, nhưng điều khiến cậu dở khóc dở cười đó là cái danh sách mà hệ thống đưa ra cho cậu toàn những cái tên hết sức trẻ trâu. Tất nhiên là nó cũng thỏa mãn phần nào sự đam mê hư vinh nho nhỏ của Đức, tuy nhiên thì cậu vẫn đang vội vàng lướt qua cái danh sách để trả lời sư huynh. Cậu lại hỏi thử tiếp:

- Đại Thánh?

Viên Giác:…….

Cũng tự cao quá ha?

Sư huynh cậu thở dài:

- Này Đức, hay là cậu bắt đầu với chuyên ngành của bản thân cậu đi. Cậu có chuyên ngành là gì?

- Chuyên ngành là gì?

Đức ngây thơ hỏi lại. Sư huynh cậu trố mắt nhìn cậu:

- Cậu không biết chuyên ngành phân cấp như nào sao?

Đức lắc đầu:

- Đây là lần đầu tiên em đến Linh giới.

- Vậy hả, không biết cũng là….. Khoan đã! Cậu là Dị Linh Giả?

Viên Giác giờ muốn khóc ra máu rồi. Sư phụ nhận về một Dị Linh Giả làm đệ tử! Mà còn không nói gì với anh nữa! Anh xoa xoa đầu nói với Đức:

- Này, sau này đừng đi đâu cũng khoe ra bản thân là Dị Linh Giả đấy. Cậu vẫn chưa hiểu sự định kiến của người Linh giới về dị linh giả đúng chứ?

Đức lắc đầu, Viên Giác thật sự chết lặng rồi. Anh hắng giọng:

- E hèm, Dị Linh Giả là để chỉ những người không sinh ra ở trong Linh giới, mà chỉ vốn là một phàm nhân. Nhưng vì lí do bẩm sinh hay sau này mà có thể tu luyện, đạt được sự thừa nhận của Linh giới. Bất cứ ai đạt được sự thừa nhận của Linh giới đều có thể tự do qua lại giữa hai giới Linh-Phàm.

Dừng lại một chút để suy nghĩ, anh lại nói tiếp:

- Tuy nhiên, số lượng Dị Linh Giả rất hiếm. Vạn Vực có đến hàng tỷ người thì may ra trong số đó chỉ có hai ba trăm người là Dị Linh Giả mà thôi. Vì xác xuất ít như vậy nên mỗi một Dị Linh Giả đều có mang trong người đại khí vận của trời đất, thậm chí là một kỳ tích nào đó.

Anh nhìn cậu chằm chằm, sau đó lẩm bẩm:

- Cậu là Linh Đồ ngũ cấp, tu vi này tính ra là bết bát với những người cùng lứa. Tuy nhiên tinh thần lực của cậu lại ở khoảng Linh Sư nhất cấp. Lạ thật! Đúng là Dị Linh Giả ai cũng đặc biệt.

Đức tò mò nhìn Viên Giác:

- Nhưng sư huynh bảo tại sao phải giấu diếm người khác em là Dị Linh Giả?

- Bởi vì thất phu vô tội, hoài bích hữu tội. Đức, cậu nên nhớ rằng trên đời này có rất nhiều kẻ vì sức mạnh và quyền lực mà sẽ làm những điều không thể tưởng tượng nổi. Để anh kể cho cậu nghe một sự tích như này.

Phía Tây của Liên Minh Thần Long bao gồm một khối các Vực nhỏ hơn được gọi là Thánh Giáo Yên Lạc, với tôn giáo thờ thánh Yên Lạc (Allah). Nơi này nằm giữa trung gian của hai khối chính trị lớn là Liên Minh Thần Long tại phía đông, và Đế Chế Thần Thánh tại phía tây cho nên nó luôn là mục tiêu tranh chấp của hai con quái vật lớn này. Tất nhiên là bản thân Thánh Giáo Yên Lạc cũng có sức mạnh của riêng họ, cho nên hai bên vẫn chưa dám làm gì quá đáng với Thánh Giáo Yên Lạc. Cho đến khi, hoàng tử của Áo Tư Mạn Đế Quốc (Ottoman Empire) thuộc khối Đế Chế Thần Thánh đem quân của Áo Vực tiến đánh Yên Vực của Thánh Giáo Yên Lạc. Trong quá trình chiến đấu đó, có một Dị Linh Giả có tên là Saleh đã bị mất đi người mà hắn yêu nhất. Ôi, một mình tên điên đó phát cuồng lên mà xâm nhập vào Áo Tư Mạn Đế Quốc, tiêu diệt hết hoàng tộc của họ. Một Đế Quốc sở hữu đến ba Vực cũng bị tiêu diệt chỉ sau một tháng chiến dịch một người đơn độc. Tất nhiên là còn rất nhiều giai thoại khác về các Dị Linh Giả, tuy nhiên anh mới đọc cái này tối qua nên khá là tâm đắc.

Đức lại tò mò thỉnh giáo sư huynh cậu về các khối chính trị lớn trong Vạn Vực, theo như cậu thấy thì sư huynh cậu kiến thức cũng vô cùng uyên bác chứ không phải dạng vừa đâu. Được người khác hỏi, sư huynh cậu có vẻ rất sung sướng. Anh vừa dẫn cậu đi vừa giải thích:

- Trên thế giới này hiện nay có tồn tại 7 khối chính trị kinh tế lớn, là tập hợp của các Vực và những phần tử liên quan.

Trong đó tại chỗ chúng ta chính là Liên Minh Thần Long. Bên trong Liên Minh Thần Long này là ba quốc gia lớn: Lạc Việt, Hoa Bắc và Phù Tang. Trong đó Lạc Việt chúng ta sở hữu hai Vực là Lạc Vực và Âu Vực. Âu Vực nằm ở đâu á? Nó nằm ở trên đầu cậu đấy! Anh không đùa đâu, Âu Vực là một Vực nhân tạo được tạo ra từ khoa học kĩ thuật, nó nằm lơ lửng trên không trung của Lạc Vực. Hoa Bắc nằm tại phía bắc của chúng ta, là một đế quốc có lịch sử xích mích lâu đời với Lạc Việt. Nó gồm có bảy Vực là Hoa Vực, Long Vực, Nhân Vực, Lễ Vực, Nghĩa Vực, Trí Vực và Tín Vực. Nó cũng là một trong những đế quốc đông dân nhất trong Linh giới. Còn Phù Tang thì lại chỉ có một Vực duy nhất, đó là Hạo Vực. Ba quốc gia này liên kết lại thành khối Liên Minh Thần Long!

Khối thứ hai đó là Thánh Giáo Yên Lạc, anh cũng không muốn giải thích quá nhiều cho cậu, sau này tự đi tìm hiểu đi.

Thứ ba là Đế Chế Thần Thánh, liên minh của rất nhiều quốc gia nhỏ lẻ hợp lại. Bọn họ có nghiên cứu rất sâu về nghệ thuật, và pháp thuật nữa! Ngoài ra rượu vang là một đặc sản của các quốc gia thuộc Đế Chế Thần Thánh mà không ai không biết.

Thứ tư là Tân Thế Giới, gồm mười ba Vực liên hợp lại! Đây là một thuộc địa cũ của Đế Chế Thần Thánh, cho đến khi cách đây vài trăm năm đã tách ra thành một khối độc lập riêng. Tân Thế Giới nằm tách biệt hẳn ở đầu bên kia Linh giới, ngăn cách bởi hai đại dương lớn. Nghe nói vũ khí nóng của Tân Thế Giới là xịn nhất!

Thứ năm là Liên Bang Ma Pháp, nằm tại phía nam của Thánh Giáo Yên Lạc, trước đây nơi này chính là cái nôi của Phật giáo, tiếc rằng bây giờ Phật giáo đã không còn tồn tại ở đó.

Thứ sáu là Tự nhiên Thánh Giáo, nằm tại phía nam Đế Chế Thần Thánh, là một lục địa hoang dã với các bộ lạc thờ phụng tự nhiên.

Thứ bảy là Bắc Phong Dị Độ, chính là mảnh đất quanh năm đóng băng tại cực Bắc của Linh Giới, nơi này được gọi là “Dị Độ” vì nó chính là nơi tiếp giáp giữa Linh giới và các thế giới của sinh vật ngoài vũ trụ mới gia nhập.

Bảy cái thế lực này cùng tồn tại và phát triển ở trên Linh Giới.

Viên Giác dừng lại chờ đợi Đức tiêu hóa hết chỗ thông tin trên. Là một người học chuyên về tâm lý học, anh biết rằng cần phải cẩn thận không Đức sẽ bị sốc văn hóa nghiêm trọng.

Sự nhẫn nại, người tu hành không bao giờ thiếu!

Hai sư huynh đệ bước đến một khu nhà nhỏ. Gọi là khu nhà bởi vì có tầm mấy chục căn nhà không quá rộng chỉ đủ cho một gia đình năm người sống được đặt tại đây, xây dựng với kiến trúc cổ. Viên Giác chỉ cho Đức một căn nhà ở gần cuối đường:

- Đó, căn nhà đó sẽ là của em. Hai căn nhà hai bên cạnh vừa hay là của anh và Linh Duyên. Mặc dù vậy nhưng anh ít khi về nhà lắm, vì anh có nhà ở bên khu vực dành cho các nhà sư rồi!

Nói rồi anh thảy cho Đức một tấm thẻ thủy tinh màu lam trong suốt, ở phía trên là một mô hình pháp trận được vẽ bằng một loại mực trắng phát sáng khiến Đức tấm tắc mãi. Cậu hào hứng hỏi:

- Đây là lệnh bài đệ tử trong truyền thuyết sao?