Đừng Bảo Ta Dễ Thương Nữa

Chương 3




5.

Một cái quần đùi đỏ siêu to khổng lồ phủ đi đám quỷ bên dưới, tôi nghe thấy chủ phó bản đang chửi rủa, "Đậu m/á! Sao một bộ xương khô lại mặc cái quần đỏ rộng thế này vậy!”

Một chân của bộ xương khô cũng bị kéo ra, xương đùi khổng lồ rơi ra ngoài, kịp thời phanh lại để không đập vào người đám quỷ. Nghe chủ phó bản nói vậy còn ngượng ngùng khựng lại, sau đó nhảy dựng lên và chạy vọt về lại, tự động ghép lại trên người bộ xương.

Bộ xương khô lại chui sâu hơn vào động, giấu đầu không giấu mông.

Chủ phó bản cùng đám quỷ bò ra, gãi tai gãi má nửa ngày không có biện pháp.

Tôi chờ đến có chút không kiên nhẫn, dậm chân một cái, "Đi ra, nếu không ta đánh gãy chân ngươi đó!"

Bộ xương khô khổng lồ run rẩy, núi cũng rung theo.

Nhớ lại thì chắc vì lần trước bị tôi tá/t v/ỡ đầu nên hắn mới sợ như vậy.

Sau đó, hắn do dự, ôm mông rồi rụt rè thò đầu ra. Không có đầu nên hắn cũng không có gì đáng sợ lắm.

Hắn vẫn có nét của quỷ vương, thân hình xương cốt trắng đến phát sáng. Nhưng không đáng sợ chút nào, đồng loại như này tôi không thừa nhận đâu nha.

Ta đem cái bát yêu dấu của mình đặt lại trên đầu hắn.

Bộ xương khổng lồ sờ sờ đầu không dám tin, có chút kinh ngạc, lại cẩn thận nhìn ta một cái rồi vòng tay ôm lấy ta, còn vẽ một trái tim to bự trên mặt đất.

6.

Trùm cuối của phó bản cuối cùng cũng mở cửa đi làm lại rồi.

Tôi cũng bắt đầu đi làm.

Trước khi đi làm, chủ phó bản đã xóa mù chữ cho tôi:

Phó bản này của chúng ta là phó bản cho tân thủ, gọi là Thị Huyết Hoang Mạc (*), nơi cát sẽ hút máu, đây là mối nguy hiểm chính.

(*) Sa mạc khát máu

Ma q/uỷ, đặc biệt là quỷ NPC sẽ chủ yếu phụ trách thúc đẩy cốt truyện và tạo ra bầu không khí kin.h d.ị.

Trùm cuối chỉ đóng vai trò như một vai phụ.

Vai phụ?

Chủ phó bản đỡ trán, thực ra sức chiến đấu của bộ xương khô rất mạnh, vì vậy nên phó bản này ban đầu đã được đánh giá là phó bản cao cấp nhất.

Nhưng sau đó, mọi người dần dần phát hiện rằng mặc dù bộ xương khô này thực lực rất mạnh nhưng lá gan lại bị thỏ ăn mất rồi.

Cũng vì kích thước khổng lồ của mình nên người chơi vừa nhìn liền bị dọa chạy, nhưng sau đó liền có thể phát hiện ra là chỉ cần họ động đậy một chút đã có thể đuổi Trùm cuối chạy mất dép luôn rồi.

Vì vậy nên cấp phó bản cứ thế tụt hạng hết lần này đến lần khác, cuối cùng lại thở thành phó bản hạng thấp nhất dành cho tân thủ.

???

Bất cứ ai cũng có thể qua cửa này hả?

Chủ phó bản thở dài, "Người chơi thì ngày càng kém, vì để đảm bảo hơn phân nửa tỷ lệ sống sót, chúng tôi thật sự đã rất hao tâm tổn trí.”

Đằng sau mỗi tân thủ mới qua cửa đều có một đám NPC đang âm thầm cố gắng giảm sức mạnh.

“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ cố giảm sức mạnh của mình!”

Chủ phó bản tỏ ra hài lòng, thấy tôi dễ dạy mới yên tâm rời đi.

Người chơi vào sân, một nửa là tân thủ, một nửa là người chơi cấp thấp tới cày rank.

Tôi đọc to dõng dạc theo kịch bản: "Trời ơi, chẳng lẽ ngươi không biết ta yêu nàng ấy đến mức nào......?"

???

Tôi lật lại trang bìa và nhận ra đó là quyển ngôn tình mà tôi ‘nhặt’ được trong đợt huấn luyện trước khi chính thức đi làm.

Tôi nở nụ cười chết chóc với người chơi đang ngơ ngác, kiên nhẫn làm việc tiếp thôi, lại lấy ra một quyển sổ khác.

Tôi thu lại nụ cười, mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm bọn họ, nhắm hờ mắt và nói với giọng điệu u ám lạnh lùng.

Cảm giác kin.h d.ị lập tức tăng lên.

"Búp bê của ta đâu rồi?"

Con búp bê chính là boss nhỏ, trong cửa ải này, người chơi phải quay trở lại và tìm con búp bê vải giao cho tôi, tôi mới cho bọn họ đi qua. Trong quá trình tìm búp bê sẽ có hai người c.h.ế.t.

Tuy nhiên, có một người chơi lâu năm không tuân thủ quy tắc, đắc ý vung ra một xấp đạo cụ:

"Tôi có một đạo cụ kiểm tra cấp độ quái vật, búp bê phía sau kia mới là boss, nữ quỷ áo trắng trước mặt chỉ là quỷ cấp thấp thôi, phó bản cố tình đánh lừa chúng ta rằng con búp bê vô hại, nhưng thực ra đánh từ nữ quỷ này thì dễ dàng hơn.”

Sau đó hắn xúi tất cả người chơi vây lại tấn công tôi.

C/h/ết tiệt!

Cứ thế mà đánh quỷ hả.

Là ai nói người chơi lần này gà vậy?