Đừng Chạm Vào Cô Ấy

Chương 36




Mễ Mễ rất nhanh đã bị vả mặt đau đớn, không chỉ có cô ta mà ngay đến Lệ Nhã Ly cũng bị tin tức trên mạng làm choáng váng. Vốn dĩ Lệ Nhã Ly cho rằng mình đã thắng Cố Nhược Yên, nhưng cô ấy lại nâng một bậc, vượt mặt cô ta. Mặc dù vở kịch lần này của trường đại học thu hút nhiều chú ý, nhưng để so với một bộ phim truyền hình có sức lan tỏa, thì vai chính của cô ta còn không bằng một phần vai phụ của Cố Nhược Yên.

Vai phụ của Cố Nhược Yên là vai lúc trẻ của nữ chính, có đất diễn, có thể để lại ấn tượng trong mấy tập đầu. Cộng thêm việc thử vai công khai lần này, mức độ nổi tiếng của Cố Nhược Yên chưa chi đã có nhiêud người biết đến.

Ứng dụng mạng xã hội của cô ấy liên tục có nhiều người kết bạn, và theo dõi.

“Anh Kiêu, em sắp nổi tiếng rồi nè, anh nhìn xem, chưa gì mà quá trời người theo dõi em luôn.”

Cố Nhược Yên ngồi trên sofa ngã đầu lên vai Hoắc Kiêu hào hứng nói.

“Yên Yên của anh rất giỏi, em nổi bật là điều đương nhiên mà. Mấy hôm nữa khi có hợp đồng và kịch bản, anh sẽ xem qua giúp em. Sau này anh sẽ là người quản lý của em có được không?”

Hoắc Kiêu cưng chiều hỏi.

Mục đích của hắn là để đạo diễn thấy được tài năng của Cố Nhược Yên, hắn có dự tính sẽ giúp cô ấy tỏa sáng trong vở kịch, nhưng ai ngờ mọi chuyện lại vượt qua mọi dự tính, vì đó cũng là chuyện tốt, hắn sẽ thuận nước đẩy thuyền để Cố Nhược Yên càng có thể bay cao.

“Anh làm quản lý cho em hả? Vậy vai diễn của anh trong vở kịch thì sao? Mặc dù em không thể diễn chung với anh, nhưng em vẫn mong được nhìn thấy anh trên sân khấu đó!”

Cố Nhược Yên kinh ngạc hỏi.

“Vai diễn đó ngay từ đầu anh không có ý muốn nhận rồi, chẳng qua là vì em nên anh mới đồng ý diễn. Giờ em cũng không diễn nữa, anh không cần bám vào nó làm gì. Anh đã nói với thư ký lúc vừa thấy thông báo của đạo diễn rồi. Cậu ta cũng thông cảm và đang tìm nam chính mới.”

Hoắc Kiêu ôn tồn giải thích.

“Quyết định này của anh làm nhiều người tức lắm cho xem. Điển hình như cái cô nữ chính nào đó và bạn của cô ta nè.”



Cố Nhược Yên cười nói.

Nhớ đến vẻ mặt tái mét của Mễ Mễ khi cô nói sẽ chờ cô ta livestream nhảy thoát y, Cố Nhược Yên vẫn thấy rất buồn cười, và không thể nào nhịn cười nổi.

Đám tay chân của Lệ Nhã Ly toàn là người không có não, lúc nào cũng chỉ biết chà đạp người khác dưới chân, lần này thì hay rồi, có lẽ bọn họ sẽ bớt gáy trong một thời gian, để cô có thời gian tập trung vào bộ phim đầu tay.

“Anh không quan tâm bọn họ, anh chỉ quan tâm em thôi. Yên Yên của anh là giỏi nhất.”

Hoắc Kiêu cười đáp.

“Anh Kiêu của em cũng rất giỏi. Phải rồi, mấy hôm nay em nghe dì nói là anh đang theo chú và anh Vinh học làm ăn, chắc hẳn là anh cũng vất vả lắm.”

Nhà họ Hoắc có hai trai và một gái, Hoắc Vinh là con trai lớn, sản nghiệp trước sau gì cũng là của hắn ta, Hoắc Kiêu và Hoắc Viên đều có lý tưởng, vốn dĩ không cần nhúng tay vào Hoắc Thị, nhưng vì muốn tạo chỗ dựa vững chắc cho Cố Nhược Yên khi cô vào ngành giải trí, Hoắc Kiêu buộc lòng phải theo bố và anh trai đến Hoắc Thị học hỏi. Tuy rằng hồi đầu cũng gặp khó khăn, nhưng dần dần Hoắc Kiêu đã có thể tự mình khắc phục, Hoắc Vinh và Hoắc Nghị cũng nhiều lần khen ngợi Hoắc Kiêu học tập nhanh nhẹn, sau này ông ấy có thể hoàn toàn yên tâm giao Hoắc Thị vào tay của hai anh em.

“Không vất vả, anh cần tạo chỗ đứng cho em, hiện giờ anh chưa đủ khả năng tự lập công ty, nên chỉ có thể dựa vào Hoắc Thị. Nhưng em yên tâm, sớm muộn gì anh cũng vì em thiết lập đế chế trong ngành giải trí.”

Hoắc Kiêu hôn lên trán Cố Nhược Yên, mỉm cười.

“Dù anh Kiêu có làm gì em cũng ủng hộ anh. Phải rồi, cuối tuần anh có rảnh không? Em muốn đi chơi cho khuây khỏa trước khi vào đoàn đóng phim”

“Với em thì anh lúc nào cũng rảnh. Nhưng chân của em vẫn chưa đi lại được mà? Em có thể đi chơi được không?”

“Được mà, được mà. Chân em cũng đâu có bị thương nặng. Sớm biết sẽ được chọn đóng phim, thì em không cần liều mạng với Lệ Nhã Ly.”

Cố Nhược Yên phụng phịu nói

“Em không phản kích thì bây giờ chưa chắc em đã được chọn đâu. Với tính cách của cô ta, chắc chắn là sẽ đi tố cáo với đạo diễn. Em không làm sai, không cần hối hận hay tiếc nuối.”



Hoắc Kiêu an ủi.

Lệ Nhã Ly là loại người gì, hắn còn không rõ hay sao? Cũng may là lần này Cố Nhược Yên được xem như nạn nhân, nên cô ta mới không làm gì được, tuy nhiên, chắc chắn rằng Lệ Nhã Ly sẽ không cam tâm lép vế, cô sẽ dùng thủ đoạn để có vai trong bộ phim, cạnh tranh gay gắt với Cố Nhược Yên cho xem.

“Anh biết rõ cô ta như vậy thế mà trước kia còn dây vào, xém chút là tạo thành câu chuyện cổ tích học đường giữa Lọ Lem và hoàng tử nữa.”

Cố Nhược Yên tỏ ra giận dỗi.

“Sở dĩ Lọ Lem gặp được hoàng tử cũng là vì cô ấy là con gái của Bá Tước quý tộc. Trên đời này sẽ không có chuyện cổ tích đâu. Anh thừa nhân lúc trước mắt và não anh có vấn đề nên mới làm bạn với cô ta, nhưng giờ thì anh tỉnh táo rồi. Chuyện như vậy tuyệt đối không lập lại nữa.”

Hoắc Kiêu khẳng định chắc nịch.

Hắn biết chuyện lúc trước cũng là cái gai trong lòng Cố Nhược Yên, cô không nói, không có nghĩa là cô không để trong lòng.

“Dù anh có muốn lặp lại em cũng không cho đâu. Em sẽ không để người khác cướp anh đi nữa. Anh là của em, dù em có chết, em cũng làm ma quấn lấy anh.”

“Nói bậy.” Hoắc Kiêu gõ đầu Cố Nhược Yên một cái: “Đừng nói chuyện chết chóc ở đây, không may mắn đâu. Anh đã nói rồi, anh sẽ không làm em đau lòng nữa. Yên Yên, trừ khi em không cần anh, chứ tuyệt đối không có chuyện anh lại bỏ rơi em.”

“…” Cố Nhược Yên im lặng mấy giây mới lên tiếng: “Lúc nào em cũng cần anh, từ nhỏ đến lớn em chỉ biết anh thôi. Anh Kiêu, thật sự em yêu anh lắm!”

“Anh biết! Yên Yên, hiện tại và cả tương lai sau này cũng chỉ có em. Đợi khi nào em tốt nghiệp, chúng ta sẽ kết hôn nhé?”

“Vâng!”

Cố Nhược Yên vui vẻ mỉm cười, cô rướn người chạm môi của Hoắc Kiêu, ngay sau đó, Hoắc Kiêu chuyển từ thế bị động, sang chủ động hôn Cố Nhược Yên say đắm.