Dược Thần

Chương 1059: Bắt đầu hạo kiếp (2)




Hưu Tư Đốn vào buổi sáng và chạng vạng tối đều đi tới đó quan sát Sinh Mệnh Bai, rồi sau đó quét dọn.

Hôm nay, Hưu Tư Đốn vẫn như mọi ngày binh thường, tiến vào Sinh Mệnh Điện, có thói quen quan sát Sinh Mệnh Bài, thế nhưng mà hắn vừa xem xét, thì hắn lại ngây người.

Linh Dược điện, sâu trong Linh Dược Uyển.

Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ đang khoanh chân ngồi trong sân, cảm ngộ pháp tắc, hai mắt hắn nhắm nghiền, lầm vào trong nhập định.

Đột ngột thân thể Bỉ Tư Pháp Mỗ chấn động mạnh một cái, đồng thời hai mắt mở ra, trong đôi mắt có một tia nghi hoặc.

- Chuyện gì xảy ra? Vì cái gì trong nội tâm của ta có cảm giác hồi hộp, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì sao?

Trong miệng Bỉ Tư Pháp Mỗ nỉ non lên tiếng, chau mày, trong khi hắn tu luyện cảm ngộ, đột nhiên cảm giác một cảm giác tim đập mạnh.

Nếu là người bình thường, chỉ sợ căn bản không để trong lòng, nhưng thực lực đạt tới cấp độ như Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ, bất cứ dị thường nào cũng là dấu hiệu, phản ứng ở phương diện khác, không thể đơn giản bỏ qua.

- Tháp chủ đại nhân, tháp chủ đại nhân!

Thời điểm Bỉ Tư Pháp Mỗ vô cùng nghi hoặc, đột nhiên bên ngoài Linh Dược Uyển có âm thanh lo lắng vang lên, trong giọng nói tràn ngập lo lắng cùng khiếp sợ.

Thân hình Bỉ Tư Pháp Mỗ biến mất, sau một khắc, đã xuất hiện bên ngoài Linh Dược Uyển.

- Hưu Tư Đốn, là ngươi?

Nhìn thấy bóng người này liền kinh hô lên, trong nội tâm của Bỉ Tư Pháp Mỗ như nghĩ tới cái gì đó, bỗng nhiên sắc mặt biến đổi:

- Chuyện gì...

Một tia chấn động, bỗng nhiên hiện ra trong nội tâm của hắn, như sóng ngập trời.

- Sinh Mệnh Bài của Cái Tỳ, Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức đều nát, cái này...

Trong Sinh Mệnh Điện, Bỉ Tư Pháp Mỗ nhìn qua đại lượng Sinh Mệnh Bài, trong miệng thì thào, trong đôi mắt mang theo thần sắc không tưởng tượng nổi.

Linh thức của hắn đảo qua những Sinh Mệnh Bài này, muốn từ đó tìm ra một tia sai lầm, không như suy nghĩ của hắn, nhưng mà kết quả làm cho hắn thất vọng, phương thức Sinh Mệnh Bài vỡ vụn, cũng giống như đúc ghi lại trong bí pháp.

Những Sinh Mệnh Bài này, đều là Bỉ Tư Pháp Mỗ tự mình chế tác, thân là hệ đặc thù, hắn là Linh Sư Sinh Mệnh Hệ, chỉ co kỹ năng này, hắn tự nhiên minh bạch, Sinh Mệnh Bài vỡ vụn, đại biểu là cái gì.

- Chuyện gì xảy ra, Cái Tỳ hai người không phải dẫn đội đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp chúng ta tham gia huyết sắc thí luyện sao? Tại sao có thể như vậy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ lần thí luyện này xuất hiện chuyện ngoài y muốn, bọn người Cái Tỳ tiến vào cấm địa? Gặp nguy hiểm? Hay là, Kiệt Sâm cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm xảy ra chuyện?

Trong nội tâm Bỉ Tư Pháp Mỗ xuất hiện sóng to gió lớn, không thể chờ đợi được muốn biết nguyên nhân, đồng thời, cực kỳ quan tâm an nguy của Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Kiệt Sâm.

Chỉ tiếc, Kiệt Sâm cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm thân phận tuy cao, nhưng không có Sinh Mệnh Bài trong Sinh Mệnh Điện, cho nên Bỉ Tư Pháp Mỗ không rõ tình huống liền lo lắng.

- Đúng rồi, Khoa Ni Lý Áo Tư đâu?

Đột nhiên, hắn như nghĩ tới cái gì đo, anh mắt lập tức nhìn qua Sinh Mệnh Bài của Khoa Ni Lý Áo Tư điện chủ.

Chỉ thấy Sinh Mệnh Bài của Khoa Ni Lý Áo Tư, vẫn hoàn hảo không có gì.

Phát hiện này làm nội tâm Bỉ Tư Pháp Mỗ tốt hơn một chút, Khoa Ni Lý Áo Tư còn sống, điều này đại biểu cho bọn người Kiệt Sâm còn sống, nhưng cũng chỉ là khả năng mà thôi.

- Không được, ta nhất định phải làm rõ, lần thí luyện này, rốt cuộc xảy ra cái gì.

Trong miệng Bỉ Tư Pháp Mỗ lên tiếng, rồi sau đó lập tức lao ra khỏi Sinh Mệnh Điện.

Cùng lúc đó, đế đô Tái Luân đế quốc, bên ngoài ngọn núi thánh địa.

Trong thạch động ngâm đen, lại có linh lực ba động mạnh mẽ.

- Lôi Nạp chết, mệnh cách của hắn biến mất, chuyện gì xảy ra? Rốt cuộc lần thí luyện này xảy ra chuyện gì, vì cái gì ta cảm giác trong tối tăm có hạo kiếp bắt đầu.

Âm thanh già nua đạm mạc, mang theo rung động thật sâu, từ sâu trong sơn động truyền ra.

- Ta cảm giác được, hiện tại Tạp Tư Ốc Nhĩ lâm vào trong nguy cơ, con đường phía trước biến thành tối tăm, nhưng vẫn còn một đường sinh cơ.

- Huyết sắc thí luyện, nói như vậy, Kiệt Sâm của Linh Dược Sư Tháp, có lẽ là ở đông bắc đại lục? Chẳng lẽ đây là tính toán của ta, Kiệt Sâm mang lại một đường sinh cơ và hy vọng cho Tạp Tư Ốc Nhĩ?

- Đại lục hạo kiếp, huyết sắc thí luyện, rốt cuộc xảy ra cái gì?

Trong âm thanh già nua, mang theo rung động thật lớn, trong sơn động thật lâu mới yên tĩnh lại.

Nơi này có một khu núi rừng tươi tốt, nơi đây có cuồng phong cuồn cuộn, mang theo mùi mặn mặn của biển cả ở chung quanh, không ngừng quét qua núi rừng, âm thanh vù vù thật lớn.

- Cái Tỳ phó tháp chủ..

Trong núi rừng, trong miệng Kiệt Sâm cắn răng lên tiếng, hốc mắt hắn ướt ướt, hai đấm siết lại, sắc mặt tràn ngập bi thống.

Lúc trước Cái Tỳ phó tháp chủ bị Ngả Kim Sâm tháp chủ đanh một chưởng chết, không ngừng quanh quẩn trong đầu của hắn, làm cho Kiệt Sâm tràn ngập bi thống.

Kiệt Sâm biết rõ ràng, dùng thực lực Cái Tỳ phó tháp chủ, kỳ thật thời điểm ban đầu, hoàn toàn có cơ hội thoát đi, nếu không, cũng có thể lui vào trong Thất Tinh Hải cấm địa, nhưng hắn không làm thế, vì rất nhiều đệ tử của Linh Dược Sư Tháp, muốn cứu bọn họ, Cái Tỳ phó tháp chủ thà rằng hi sinh chính mình, cũng không thoát đi một mình.

- Kiệt Sâm, bất kể như thế nào, các ngươi đều phải sống sót, vì Linh Dược Sư Tháp, lưu lại một tia hy vọng.

Cái Tỳ phó tháp chủ cái kia to thanh âm, vẫn còn Kiệt Sâm bên tai thật lâu quanh quẩn, Kiệt Sâm ướt át trong đôi mắt, lập tức hiện lên một đạo kiên định hào quang, môi hắn nhếch, hai đấm nhanh nắm.

- Ngươi yên tâm đi, Cái Tỳ phó tháp chủ, nguyện vọng của ngươi, ta nhất định sẽ làm được, một ngày nào đó, ta sẽ đích thân đi tìm Ngả Kim Sâm tháp chủ, báo thù cho ngươi!

Trong miệng Kiệt Sâm lên tiếng, trong đôi mắt tràn đầy kiên định.

Sau một khắc, ánh mắt Kiệt Sâm bắt đầu dò xét chung quanh mình.

Sau khi tiến vào cấm chế bảy màu, bọn người Kiệt Sâm bị truyền tống sang địa vực khác nhau, khắc sâu trong tầm mắt Kiệt Sâm hiện giờ, chính là núi rừng ẩm ướt, trên mặt đất có một tầng lá mục, chung quanh vô cùng yên tĩnh, không có nửa điểm âm thanh.

- Cũng không biết nơi đây là khu vực nào của cấm địa... Xem trước có an toàn hay không.

Kiệt Sâm thì thào tự nói, trước tiên cầm cái máy dò xét như cúc áo kia ra, nhìn đèn trên đó, thấy màu xanh đại biểu an toàn, nội tâm của hắn yên tĩnh lại.

Thất Tinh Hải thân là một trong bảy đại câm địa trên đại lục, cho dù Kiệt Sâm là kẻ tài cao gan lớn, cũng nhất định phải chú ý cẩn thận, nếu không rất dễ dàng chết trong tuyệt địa.

- Nghĩ đến hiện tại, lối ra cấm địa này, Ngả Kim Sâm nhất định sẽ phái người chờ đợi, mà sơn cốc kia chinh là lối ra vào cấm địa, tuyệt đối không thể đi, hiện giờ, chỉ có trực tiếp thông qua hạch tâm Thất Tinh Hải này, lại đi ra khỏi Thất Tinh Hải, từ Hoang Vu Chi Hải đi tới phía đông đại lục, mới xem như có một đường sinh cơ.

Trong đầu Kiệt Sâm suy nghĩ nhanh như điện, nghĩ biện pháp đi ra ngoài.