Dược Thần

Chương 1347: Kiệt Sâm chi uy(2)




- Ha ha, thực lực bực này cũng dám tới đòi giết ta, quả thật là hoang đường viển vông!

Đan Ni Nhĩ Tư cười to dữ tợn, ngàn vạn kim sắc kiếm hồng từ trong cơ thể hắn bắn ra, nhắm ngay Ba Tỳ Ốc Tư hung hăng đánh tới.

- Không thể kéo dài, một chiêu trọng thương Ba Tỳ Ốc Tư lại thu thập Kiệt Sâm!

Trong lúc đang bay tới, trong lòng Đan Ni Nhĩ Tư hung hăng thầm nhủ, ánh mắt hiện lên tia ngoan lệ.

- Oanh!

Kim hệ linh lực vô tận từ trong cơ thể Đan Ni Nhĩ Tư điên cuồng tuôn ra, giờ khắc này trong cơ thể hắn giống như vừa mở ra đạo cấm chế nào đó, lực lượng không ngừng kéo lên, một tia máu tươi từ trong thân thể hắn bắn ra hình thành một tầng kim sắc bí văn, kim quang lóng lánh giống như lập tức biến thành một đầu hồng hoang cự thú, khí tức kinh khủng làm tất cả mọi người đều sợ hãi.

- Đại Nhật Phách Thánh Công chí cao áo nghĩa – Phách Thánh Phụ Thể!

- Đại Nhật Tinh Bạo!

Trong miệng Đan Ni Nhĩ Tư gào thét, kim sắc cực quang trên người hắn giống như mặt trời nổ tung, bao bọc lấy uy thế hủy thiên diệt địa xông thẳng về hướng Ba Tỳ Ốc Tư.

- Xoạt!

Hư không lập tức bị nghiền nát, tầng tầng vỡ tan, phiến thiên địa nơi này giống như không chịu nổi lực lượng đáng sợ kia mà run rẩy lên.

- Không tốt…

Cảm nhận được cỗ năng lượng vô cùng đáng sợ từ trong cơ thể Đan Ni Nhĩ Tư phóng xuất, Ba Tỳ Ốc Tư không khỏi kinh hô lên, ánh mắt lập tức nhìn về phía Kiệt Sâm.

- Kiệt Sâm, mau nhanh phóng thích Chiến Thần Tháp, chúng ta cùng nhau liên thủ ngăn cản Đan Ni Nhĩ Tư…

Ba Tỳ Ốc Tư cảm giác được mình không ngăn nổi công kích cường đại của Đan Ni Nhĩ Tư lập tức nhìn qua Kiệt Sâm xin giúp đỡ.

Nhưng không đợi Ba Tỳ Ốc Tư nói xong, một màn làm cho hắn cảm thấy thật khiếp sợ liền xảy ra, Kiệt Sâm khi nãy còn đang lẳng lặng đứng yên giờ phút này lại đột nhiên sải bước ra, lập tức đi tới trước mặt của hắn, nghênh đón Đan Ni Nhĩ Tư đang mãnh liệt đánh úp tới.

- Ba Tỳ Ốc Tư, ngươi lui ra đi, ta muốn đích thân đánh chết Đan Ni Nhĩ Tư!

Thanh âm lạnh lùng truyền ra từ trong miệng Kiệt Sâm, không mang theo một tia cảm tình, phảng phất như đang nói một chuyện vô cùng bình thường, sau một khắc một cỗ lực lượng đáng sợ từ trong cơ thể Kiệt Sâm bỗng dưng lan tràn, thân thể hắn xông thẳng về phía Đan Ni Nhĩ Tư.

- Oanh!

Trong hư không cũng không thấy Kiệt Sâm có cử động đặc thù gì, hắc sắc trọng kiếm trong tay vung lên trực tiếp bổ về phía Đan Ni Nhĩ Tư.

- Ha ha, ngươi muốn ngăn trở ta? Ta trước tiên đem ngươi đánh chết lại đến đối phó Ba Tỳ Ốc Tư…

Nhìn thấy Kiệt Sâm dám một mình nghênh chiến với mình, trong miệng Đan Ni Nhĩ Tư không khỏi nhe răng cười nói, trên người càng phát ra uy thế thêm mãnh liệt, chỉ muốn trong một kích đem Kiệt Sâm đánh vào vực sâu vô tận không còn cơ hội xoay người.

- Cái gì? Kiệt Sâm ngươi đang làm gì? Mau lui xuống cho ta…

Nhìn thấy hành vi lỗ mãng của Kiệt Sâm, trong lòng Ba Tỳ Ốc Tư giật mình đến hồn phi phách tán.

Thi triển áo nghĩa chí cao của Đại Nhật Phách Thánh Công, thực lực của Đan Ni Nhĩ Tư đã tới mức độ nào? Lực công kích tuyệt đối vượt hơn thánh linh sư cao cấp, ngay cả hắn cũng phải tránh lui ba phần không dám liều mạng, thế nhưng Kiệt Sâm trong ba người lại có thực lực yếu nhất, tối đa là tương đương với hắn, nhưng hiện tại lại muốn dùng lực lượng một người đối kháng Đan Ni Nhĩ Tư, làm trong lòng Ba Tỳ Ốc Tư vừa hoảng sợ vừa tức giận.


Một quyền này của Đan Ni Nhĩ Tư tuyệt đối có thể đánh Kiệt Sâm trọng thương không cần suy nghĩ.

Nghĩ vậy Ba Tỳ Ốc Nhĩ nổi giận gầm lên một tiếng, rốt cục bất chấp phải tránh né, thân thể phóng lên trời theo sát sau lưng Kiệt Sâm muốn thi triển một kích mạnh nhất của chính mình.

Không nói tới quan hệ đồng minh giữa hắn cùng Kiệt Sâm, xem như là vì chính mình Ba Tỳ Ốc Tư tuyệt đối không thể để Kiệt Sâm bị trọng thương, một khi Kiệt Sâm trọng thương một mình hắn căn bản không phải đối thủ của Đan Ni Nhĩ Tư, rất có thể hôm nay cả hai người đều phải vẫn lạc tại đây.

Nhưng không đợi hắn lao ra được bao xa, ánh mắt của hắn lập tức ngây ngốc, thân hình dừng phắt giữa không trung, hai mắt trợn trừng tròn xoe, toát ra ánh mắt vô cùng kinh hãi, một hình ảnh làm cả đời hắn đều khó quên liền xuất hiện.

Trong hư không, hắc sắc trọng kiếm của Kiệt Sâm cùng kim sắc cực quang của Đan Ni Nhĩ Tư trùng trùng điệp điệp va chạm vào nhau.

- Oanh!

Lăng không truyền ra tiếng sấm vang.

Trong tiếng sấm vang kịch liệt, hắc sắc trọng kiếm của Kiệt Sâm đâm thẳng vào bên trong kim sắc cực quang của Đan Ni Nhĩ Tư.

- Ba!

Phảng phất như một viên đá đầu nhập vào trong kim sắc thủy cầu, mặt ngoài thủy cầu bỗng nhiên nhộn nhạo lên gợn sóng.

Kim sắc thủy cầu rung động lắc lư lập tức ầm ầm bạo liệt, hoàn toàn vỡ thành nát bấy, hóa thành kim sắc quang điểm tứ tán vẩy ra đầy trời.

Kim sắc thủy cầu tán đi, lộ ra ánh mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ của Đan Ni Nhĩ Tư.

Một kiếm, vô thanh vô tức.

Thế nhưng kim sắc cực quang của Đan Ni Nhĩ Tư đã hoàn toàn bị đánh vỡ vụn.

Thế đi của hắc sắc trọng kiếm không giảm, lập tức đi tới trước mặt Đan Ni Nhĩ Tư đâm thẳng vào lồng ngực của hắn.

- Ah…

Trong miệng Đan Ni Nhĩ Tư liền phát ra tiếng gầm rú thê lương.

- Đại Nhật Phách Thánh Công – Kim Bính Quyền!

Giờ khắc này hai tay hắn bỗng nhiên sáng lên kim quang chói mắt, một đôi kim thủ lóng lánh chụp thẳng vào hắc sắc trọng kiếm của Kiệt Sâm.

- Oanh!

Trong tiếng nổ ầm vang, thân thể Đan Ni Nhĩ Tư nặng nề văng ra ngoài, đôi mắt hắn trợn trừng, trong ánh mắt mang theo nỗi kinh sợ, một chùm máu tươi từ trong miệng hắn phun ra nhìn thật dữ tợn.

- Làm sao…

Thanh âm tiếng hít thở rét lạnh vang lên trên không trung Thần Diệt Cốc.

Một chiêu, chỉ vẻn vẹn một chiêu Đan Ni Nhĩ Tư đã bị Kiệt Sâm đánh bay, làm những người đang có mặt hoàn toàn bị sợ hãi đến ngây người.

Chẳng những một ít cường giả Thần Linh Thành đứng xa xa cùng thật nhiều cường giả trong Thần Diệt Cốc, mà ngay cả Ba Tỳ Ốc Tư cũng há to miệng hoàn toàn không dám tin vào đôi mắt của chính mình.

- Uy lực một chiêu này của Đan Ni Nhĩ Tư nếu như chính mình đón tiếp tuyệt đối sẽ bị đánh thành trọng thương, thế nhưng Kiệt Sâm…

Trong nháy mắt nội tâm Ba Tỳ Ốc Tư nổi lên sóng to gió lớn, hoàn toàn không cách nào bình tĩnh.

- Điều này sao có thể…

Trong hư không, Đan Ni Nhĩ Tư kiệt lực ổn định thân hình, khóe môi rướm máu nhìn qua Kiệt Sâm, trong ánh mắt tràn đầy vẻ kinh hãi phát ra tiếng gào thét thê lương.

- Thực lực của Kiệt Sâm làm sao có thể đề cao nhanh tới như vậy, mới ngắn ngủi nửa năm…nửa năm trước trong Chiến Thần di tích hắn nhờ vào Chiến Thần Tháp mới có thể ngăn cản được thế công của mình, nếu như không phải có Ba Tỳ Ốc Tư liên thủ cùng hắn mình đã có thể đơn giản đánh chết hắn, nhưng chỉ mới qua nửa năm…

Đan Ni Nhĩ Tư khó có thể tiếp nhận hết thảy chuyện vừa phát sinh, ngay nửa năm trước thực lực Kiệt Sâm còn thua xa hắn, chỉ một chiêu hắn có thể đánh trọng thương Kiệt Sâm, nếu không phải đột nhiên có Ba Tỳ Ốc Tư xen tay rất có thể Kiệt Sâm đã bị hắn giết chết, nhưng hiện tại…