Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLKỳ thực nghe được thông tin từ miệng Đế Lâm, biết được Ba Tư Tháp Đức đã chết, trong lòng hắn cũng vô cùng khiếp sợ và phẫn nộ, không biểu hiện gì ra bên ngoài, thế nhưng lại không thể buông bỏ chuyện này xuống…
Ba Tư Tháp Đức là ai? Đó chính là tộc trưởng của Lạp Đế Căn gia tộc đứng đầu vương quốc, Phó bộ trưởng Quân vụ đại thần của vương quốc lại bị Thác Đức gia tộc nói giết là giết, nếu như trong đám quý tộc của vương quốc có gì xung đột, đều bắt chước Thác Đức gia tộc trực tiếp giết chết đối hương, như vậy toàn bộ vương quốc sẽ loạn lên.
- Bệ hạ, xin cho thần bẩm báo.
Lúc này Lôi Áo đang quỳ lạy chợt nói:
- Buổi sáng ngay hôm nay, hiền chất Kiệt Sâm của ta đang đi trên đường bị thích khách ám sát, bệ hạ, đây chính là vương thành a, là bộ mặt của vương quốc Áo Lan Đa chúng ta, thế nhưng thích khách lại dám vô pháp vô thiên như thế, dưới tình huống rõ như ban ngày lại công nhiên hành hung, quả thật không thèm để bệ hạ và vương quốc Áo Lan Đa vào trong mắt…
Lôi Áo trợn tròn mắt, râu tóc dựng lên, thần sắc tràn ngập phẫn nộ:
- Càng khiến cho vi thần giật mình chính là, Lạp Đế Căn gia tộc cũng dính dáng ở bên trong, sau khi hiền chất Kiệt Sâm đẩy lùi được thích khách thì mang hiền chất về Trì An sở, nghiêm hình tra tấn, hạ thủ ngoan độc, đây chính là muốn lấy tính mệnh hắn a.
- Bệ hạ!
Lôi Áo cảm xúc mãnh liệt:
- Có thích khách ám sát hiền chất của ta cũng không sao, thế nhưng Lạp Đế Căn gia tộc nắm lực lượng của vương thành trong tay, cấu kết với thích khách, nếu như không cẩn thận, vi thần sợ rằng bệ hạ và chư vị quý tộc sẽ gặp chuyện, lúc này mới điều binh phong tỏa vương thành, bảo vệ an nguy cho vương thành a.
- Để có thể nắm chắc sự tình trong tay, vi thần dãn theo Ba Tư Tháp Đức tới chỗ bệ hạ định đoạt, thế nhưng Ba Tư Tháp Đức lại nhất quyết không chịu, còn tỏ ý phản kháng, ý muốn giết chết vi thần ngay trên đường, nhị đệ của vi thần vì lo lắng vi thần gặp chuyện không may cho nên không cẩn thận đả thương Ba Tư Tháp Đức, khiến cho Ba Tư Tháp Đức vẫn lạc, thật sự là …
Lôi Áo ngẩng đầu, lộ ra thần sắc thổn thức, trong mắt toát ra một tia không đành lòng:
- Chuyện này thật sự vi thần không lo liệu tới, chỉ là sau khi vi thần biết được tin tức, lo lắng quá cho nên không chờ bệ hạ cho không thể nào phản bác loại được, cuối cùng Áo Bố Lý không biết như thế nào chỉ đành cầu xin nhìn Lai Sâm Đặc, lấy biểu hiện chính mình vô tội ra.
Lôi Áo chọn từ cẩn thận:
- Áo Bố Lý, ở trước mặt bệ hạ, ngươi phải nghĩ kỹ rồi mới nói, nói sai chính là tội khi quân.
- Đây… đây…
Áo Bố Lý không biết làm sao, chỉ quay đầu sang bên Lai Sâm Đặc dập đầu thình thịch thình thịch liên tục:
- Bệ hạ, chuyện tình không phải như vậy, Lạp Đế Căn gia tộc chúng ta căn bản không cấu kết cùng với thích khách, Lôi Áo hắn.. hắn đang ngậm máu phun người, bệ hạ minh giám, bệ hạ minh giám a!
Lôi Áo lộ một tia khinh thường trên khuôn mặt, cười lạnh nói:
- Khắc Nhĩ Phỉ Đức của Lạp Đế Căn gia tộc ngươi không phải nhân viên Trị An sở, sao được dùng hình phạt riêng đối với Kiệt Sâm ở trong Thẩm Vấn thất, Áo Bố Lý ngươi hôm nay còn gì để nói.
Nói đến đây, Quân vụ đại thần, bộ trưởng thống lĩnh Lôi Áo nhỏ xuống vài giọt lệ:
- Ta chỉ thương cảm cho chất nhi của ta, năm nay vừa mới mười tám, còn đang tuổi trai tráng, hi�ép liền tự ý điều động Thành vệ quân và Cuồng Sư quân đoàn. Ở điểm này, quả thật vi thần có lỗi, mong bệ hạ trách phạt.
Lôi Áo cúi đầu thật sâu, thần tình hiên ngang lẫm liệt không gì sánh được.
- Lôi Áo, ngươi ngậm máu phun người!
Áo Bố Lý tức đến nỗi toàn thân run rẩy.
- Ta ngậm máu phun người?
Lôi Áo khinh thường nhìn Áo Bố Lý.
- Áo Bố Lý, ta hỏi ngươi, hiền chất Kiệt Sâm của ta có bị ám sát không? Có đẩy lùi thích khách hay không? Sau đó có phải bị Khắc Lạc Y của Lạp Đế Căn gia tộc không biết tốt xấu áp giải về Trị An sở vương thành hay không? Có bị Khắc Nhĩ Phỉ Đức thiếu gia Lạp Đế Căn gia tộc dùng đòn hiểm để đánh hay không? Thời điểm ta nhìn thấy Ba Tư Tháp Đức, có phải nói với hắn để bệ hạ minh xét, do bệ hạ xử lý hay không, mà cuối cùng Ba Tư Tháp Đức không đồng ý, ngược lại phái người động thủ, có phải vậy hay không, có phải hay không?!
- Lôi Áo, ngươi…, ngươi …
Áo Bố Lý chỉ vào Lôi Áo, há to miệng, tức giận không biết nên nói gì, rõ ràng sự tình không phải như thế này, nhưng theo lời Lôi Áo, �n giờ sinh tử không biết, tiền đồ không biết, bệ hạ, người phải làm chủ cho hiền chất của ta a.
- Hô…
Lai Sâm Đặc ở trên vương tọa nhìn Lôi Áo và Áo Bố Lý ở dưới giằng co nhau, không khỏi thở một hơi thật dài, cau mày lại, không biết suy nghĩ cái gì.
Lôi Áo và Áo Bố Lý đều nhìn Lai Sâm Đặc, xem hắn định đoạt như thế nào, một câu nói tiếp theo của bệ hạ sẽ quyết định tương lai của hai gia tộc này.
Mặc dù lúc trước ăn nói hiên ngang lẫm liệt vô cùng, thế nhưng trong lòng Lôi Áo vẫn thấp thỏm lo lắng, thật sự bởi vì sự tình hôm nay quá huyên náo, Ba Tư Tháp Đức thân phận cao quý, địa vị hiển hách không giống như một tiểu quý tộc bình thường. Nếu như Lai Sâm Đặc lấy tội danh mưu phản, sát hại đại thần trọng yếu của vương quốc để bắt hắn lại, Lôi Áo cũng không còn cách nào khác.
- Vị này chính là?
Ngay trong lúc Lôi Áo và Áo Bố Lý khẩn trương trong lòng, Lai Sâm Đặc lại hướng ánh mắt về Lôi Nặc.
- Tại hạ Lôi Nặc, ra mắt bệ hạ.
Lúc này Lôi Nặc mới quay sang bên Lai Sâm Đặc, cúi đầu khom người.
Cường giả Hoàng Linh sư có thân phận cao quý, ở trên đại lục Tư Đặc Ân, lực lượng chung cực của các vương quốc trên cơ bản đều là Hoàng Linh sư, bởi vậy khi đối mặt với quốc vương, cường giả cấp bậc Hoàng Linh sư không phải quỵ dưới quyền lợi, mà như Lôi Áo, Ba Tư Tháp Đức những người này dù có địa vị cao thượng ở vương quốc thế nhưng khi đối mặt với Lai Sâm Đặc vẫn phải quỳ xuống hành lễ như nhau.
- A? Ngươi chính là người giết chết Ba Tư Tháp Đức và La Bỉ Ni Áo sao?
Lai Sâm Đặc nói, hai tròng mắt phát xạ ra quang mang sắc bén.
- Không tồi!
Lôi Nặc đạm nhiên nói:
- Lạp Đế Căn gia tộc cấu kết thích khách, ý muốn thương tổn đại ca của ta, càng muốn ám sát con ta, thật sự đáng chết.
- Ngươi… ngươi hung thủ này!
Áo Bố Lý tức giận tột đỉnh, hắn không nghĩ tới ở trước mặt bệ hạ Lai Sâm Đặc, Lôi Nặc này còn kiêu ngạo như vậy.
Biết tính tình nhị đệ của chính mình như vậy, Lôi Áo bất đắc dĩ lắc đầu, tính tình nhị đệ vĩnh viễn là như vậy, tràn ngập ngạo khí.
- Khụ khụ, Lôi Nặc a, năm đó ngươi bị Đạo Tư gia tộc uy hiếp, vương quốc thật sự thấy hổ thẹn với ngươi a!
Nguyên bản nhãn thần sắc bén vô cùng của Lai Sâm Đặc lại trở nên nhu hòa, mở miệng nói.
- Ách…
Lôi Áo đang quỳ lạy ở phía dưới không khỏi sửng sốt:
- Bệ hạ thế nào lại nói vậy? Đột nhiên nói tốt cho bên ta?