Dược Thần

Chương 259: Vi Ân tới




Ngay khi đạo phong nhận với lực phá hoại cực lớn của Ám Ảnh chém xuống thì trên người Bá Tác Nhĩ cũng nhanh chóng hiện ra một đạo linh hoàn, vô số tiếng rống giận của hoả hệ linh thú đột nhiên vang vọng trên không trung. Mộtđạo hoả diễm cực mạnh trên người hắn toát ra thiêu đốtđám dây leo xung quanh.

- Oanh!

Ngay thời khắc sinh tử, Bá Tác Nhĩ đã nhích người né tránhđược một chút, lưỡi phong nhân kia trực tiếp quét ngang qua má hắn rồi chém xuống một ngọn núi bên ngoài Vương thành vang lên tiếng nổ thật lớn, ngọn núi kia lập tức bịchém sập xuống thành vô số đá vụn.

Một tia máu tươi lặng yên chảy dài trên má Bá Tác Nhĩ, hai tròng mắt của hắn đỏ bừng bừng đầy tơ máu.

- Ta muốn giết các ngươi!

Một tiếng gầm gừ từ trong miệng hắn phát ra, hoả diễm trùng thiên cũng từ trên người hắn bốc cao lên nhưng tụ thành mười mấy thanh hoả diễm cự kiếm như xé rách không gian, thoáng chốc đã xuất hiện trước mặt La Tư Đặc.

La Tư Đặc muốn tránh nhưng không gian trước mặt giống như bị đông cứng lại vậy, trước mắt hắn chỉ còn lại vô số liệt hoả như muốn thiêu tẫn thế gian này.

- A a a...

La Tư Đặc phát ra một tiếng kêu thảm thiết, cả người bao trùm trong liệt hoả rơi thẳng xuống dưới.

- Bồng!

La Tư Đặc nện mạnh xuống mặt đất, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ, chỗ ngực của hắn xuất hiện một lỗ thủng bị cháy đen lộ ra xương sườn bên trong. Bởi vì nhiệtđộ cao nên toàn bộ huyết dịch đều đã bị đốt sạch không hềmột giọt máu nào chảy ra.

- La Tư Đặc!

Bất kể là Lôi Nặc hay Ám Ảnh, trong lòng không khỏi dâng lên một cổ thê lương.

Tuy La Tư Đặc vẫn chưa chết, hắn là mộc hệ Linh Sư nên hiện tại đang tự chữa thương cho mình, nhưng với thương thế nghiêm trọng như vậy, chỉ sợ hắn chỉ có thể tiếp tục nằm lại nơi đó chờ chết, ngay cả sức lực để chạy đi cũng là một hi vọng xa vời.

- Đây cũng chính là kết cục của ta sao?

Lôi Nặc vô cùng bi thương, tiếng kêu thảm thiết của La TưĐặc không ngừng quanh quẩn bên tai hắn.

- A a a a....

Lôi Nặc đột nhiên ngửa mặt rống lên một tiếng không cam lòng. Kim hệ linh lực trên người càng thêm điên cuồng bộc phát hướng Nội Nam chém xuống nhưng trong lòng hắn hiện tại lại tràn ngập cảm giác vô lực.

Nội Nam lúc này thì đang chờ đợi cho linh lực của Lôi Nặc khô kiệt.

Nếu Lôi Nặc cứ không ngừng thiêu đốt linh lực trong cơ thểnhư vậy thì dù Hoàng Linh Sư có thể hấp thu nguyên tố trong không khí thì tốc độ tiêu hao vẫn xa xa vượt quá tốcđộ hấp thu. Như vậy, hắn rất nhanh sẽ bị cạn kiệt linh lực mà mất đi khả năng chiến đấu. Nội Nam chính là đang chờtới lúc đó!

Rốt cuộc...

Hào quang Hoàng kim cự kiếm do Lôi Nặc hoá thành cũng đã ảm đạm xuống, ngay khi Nội Nam đang thầm vui vẻ cho rằng đã tới lúc kết thúc thì lai thấy Lôi Nặc từ trên người móc ra một lọ Linh dược tề tản ra kim quang ngửa đầu uống một ngụm.

- Oanh!

Kình khí sắc bén lại một lần nữa từ trên người Lôi Nặc phát ra, cả người lại hoá thành hoàng kim cự kiếm rực rỡ đuổi theo Nội Nam.

- Linh dược tề này...

Nội Nam trừng lớn hai mắt, trong miệng thiếu điều đã phún huyết.

Bình Linh dược tề này chính là dược tề khôi phục kim hệ linh lực mà Kiệt Sâm phối chế riêng cho Lôi Nặc. Trong mỗi một lọ đều ẩn chứa toàn toàn bộ năng lượng của một khoả Lục giai kim hệ linh hạch hoặc linh tinh đủ để cho một Thất giai sơ kỳ Hoàng Linh Sư như Lôi Nặc sau khi linh lực bị cạn kiệt có thể lập tức khôi phục lại trạng thái toàn thịnh.

- Để ta xem ngươi rốt cuộc có được bao nhiêu Linh dược tề!

Hai mắt Nội Nam bắn ra lửa giận, không ngừng dùng thổ nguyên tố cố gắng giam cầm không gian để tiêu hao linh lực của Lôi Nặc.

Rất nhanh sau đó, linh lực vừa được bổ sung của Lôi Nặc lại một lần nữa cạn kiệt.

- Ừng ực...

Nhưng còn không đợi cho Nội Nam kịp phản ứng, Lôi Nặc đã móc ra thêm một bình dược tề khôi phục kim hệ linh lực đưa lên miệng nốc cạn.

- Ngươi...

Nội Nam đã triệt để phẫn nộ.

- Tử khai!

Vừa né tránh, Nội Nam đột nhiên điên cuồng bổ ra một kiếm.

- Phốc!

Thân hình Lôi Nặc lui nhanh về phía sau, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Mà Nội Nam cũng bị kim hệ kiếm khí của Lôi Nặc chém cho hộc máu tươi đầy miệng.

- Ta không cam lòng!

Lôi Nặc ổn định thân hình lại, trong miệng rống lên một tiếng thống khổ và bất cam.

Cảnh giới chênh lệch khiến cho hắn dù có liều mạng thế nào cũng chỉ có thể làm bị thương được đối phương, mà đối phương chỉ chịu vết thương không nặng đã có thể kích bản thân hắn trọng thương!

Đúng lúc này...

Bá Nhĩ Tác ở bên kia sau khi đánh trọng thương La Tư Đặc, thoáng điều tức một chút cũng không tiếp tục dây dưa với Ám Ảnh mà đưa ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Lôi Nặc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trên không Nội Nam và Bá Tác Nhĩ nhìn nhau, trong lòng bọn chúng đã thầm quyết định trước tiên đánh chết Lôi Nặc cuối cùng hợp lực giết chết tên hắc y nhân tu luyện phong hệ công pháp kia.

- Vút... vút...

Hai Thất giai trung kỳ Hoàng Linh Sư đồng thời nhắm nay Lôi Nặc xông tới.

Cách đó không xa bên ngoài Vương thành, một đoàn xeđang chậm rãi đi trên còn đường lớn, đoàn xe này chính làđoàn xe của đám Linh Dược Sư do Lỗ Đạo Phu dẫn đầu trở về Vương thành.

Trên một thớt xe ngự hào hoa, Kiệt Sâm đang nhắm mắt tu luyện như thường này, giờ phút này khoảng cách hắn đột phát lên hậu kỳ Linh Sư chỉ còn kém một chút, nhưng thuỷ chung vẫn không cách nào đột phá!

Đột nhiên...

- Ta... không... cam... lòng....

Một tiếng gào thét thê lương từ đằng xa ẩn ẩn truyền tới quanh quẩn trong thiện địa.

- Đây là?

Bên trong xe ngựa, Kiệt Sâm đột nhiên mở bừng hai mắt ra, trên mặt lộ vẻ chấn kinh:

- Đây là thanh âm của phụ thân ta!

Kiệt Sâm nhanh chóng lướt ra khỏi xe ngựa, bên ngoài Vi Ân cùng với Đế Lâm cũng đang nhíu mày nhìn về phía Vương thành cách đó không xa, trên mặt đều lộ vẻ ngưng trọng.

- Đây chính là thanh âm của Lôi Nặc, linh lực chấn động thật cường đại!

Đế Lâm đột nhiên biến sắc, hoảng sợ nói.

- Vi Ân, chúng ta đi nhanh!

Trên mặt Kiệt Sâm lộ vẻ lo lắng, tuy không biết ở Vương thành phát sinh chuyện gì nhưng thanh âm tuyệt vọng kia của phụ thân khiến cho hắn cực kỳ lo lắng.

Vừa dứt lời, Thiểm Lôi Dực sau lưng hắn lập tức mở ra, thân hình hắn liền hoá thành một đạo thiểm điện bắn nhanh vềphía Vương thành.

Trong đội xe, hai đạo lưu quang cũng đồng thời phóng theo,đúng là hai người Vi Ân và Đế Lâm. Hai người rất nhanh bắt kịp Kiệt Sâm rồi mang theo Kiệt Sâm phi nhanh tới trước.

- Chúng ta cũng nhanh chân lên!

Trên mặt Lỗ Đạo Phu cũng đầy vẻ ngưng trọng dẫn đội ngũđi nhanh về Vương thành.

Trên bầu trời Vương thành, hai đạo nhânh ảnh như thiểmđiện phóng tới chỗ Lôi Nặc. Ám Ảnh ở gần đó cũng hoá thành một đạo cuồng phòng đuổi theo Bá Tác Nhĩ muốn cứu Lôi Nặc.

- Cút!

Bá Tác Nhĩ quát lớn một tiếng, hoả diễm cự kiếm trong tay chém mạnh xuống, cuồng bạo hoả hệ nguyên tố bức Ám Ảnh ra xa sau đó hắn tiếp tục phóng nhanh tới Lôi Nặc.