Nhưng Phỉ Lộ Đặc không hề có bất kỳ áp lực bức bách tu luyện, hơn nữa cũng không chuyên tâm, không uống qua linh dược tề, nhưng ở hai mươi hai tuổi đã trở thành hoàng linh sư thất giai đê cấp, thiên phú như thế quả thật có thể so sánh với thể chất nghịch thiên của Lạc Khố Ân rồi.
- Phỉ Lộ Đặc thiên phú như vậy, nếu đặt ở gia tộc bình thường khẳng định sẽ trọng điểm bồi dưỡng, nhưng ở trong Cổ Lôi Tư gia tộc căn bản là không cần, chúng ta là đệ nhất gia tộc của đế quốc, đã không có gì cần truy cầu, không cần một vãn bối tới khởi động, hơn nữa Đề Da Lợi Á hoàng tử cũng biết rõ thiên phú của Tạp Tư Ốc Nhĩ cũng thật kinh người, năm nay hắn gần ba mươi hai tuổi cũng đã là đế linh sư bát giai cao cấp, là đệ nhất thánh tử của Thánh Địa đế quốc!
Bố Lan Thiết Đặc cười nói:
- Tuy thân phận Phỉ Lộ Đặc đặc thù, là nữ nhi trực hệ của gia tộc, hơn nữa thiên phú kinh người, nhưng đối với Cổ Lôi Tư gia tộc mà nói căn bản không cần thông qua quan hệ thông gia để thu hoạch lợi ích, huống chi cha ta Áo Đức Lâm rất cưng chiều nàng, cho nên phối ngẫu chỉ cần nàng ưa thích ta sẽ không phản đối!
Ba người Kiệt Sâm nghi hoặc nhìn Bố Lan Thiết Đặc.
Lời này có ý tứ gì?
Đã không phản đối thì tại sao ngăn trở Phỉ Lộ Đặc cùng Lạc Khố Ân?
Nếu như nói Phỉ Lộ Đặc không thích Lạc Khố Ân thì Kiệt Sâm không thể tin, dù sao hắn đã nhìn ra quan hệ giữa hai người rõ ràng không tầm thường, hơn nữa nếu như Phỉ Lộ Đặc không thích Lạc Khố Ân, Cổ Lôi Tư gia tộc không tới nỗi suốt hai năm qua không cho hai người gặp mặt nhau, chỉ cần để Phỉ Lộ Đặc đi ra gặp mặt nói thẳng nàng không thích Lạc Khố Ân, như vậy với tính cách của Lạc Khố Ân tự nhiên sẽ lui bước, không hề níu kéo dây dưa.
- Ngăn trở Phỉ Lộ Đặc cùng Lạc Khố Ân không phải là ta!
Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng trịnh trọng nhìn Kiệt Sâm:
- Là đại trưởng lão Tắc Mâu Nhĩ của gia tộc chúng ta!
- Đại trưởng lão Tắc Mâu Nhĩ?
Đề Da Lợi Á hoàng tử không nhịn được có chút giật mình.
Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân đều nhìn về phía hắn.
- Đại trưởng lão Tắc Mâu Nhĩ của Cổ Lôi Tư gia tộc là một gã trưởng lão Thánh Địa Tái Luân đế quốc, là một thánh linh sư cửu giai đê cấp!
Đề Da Lợi Á nghiêm túc lên tiếng.
Bố Lan Thiết Đặc gật đầu:
- Tuy ta là một tộc trưởng, nhưng lời nói của đại trưởng lão ta không thể không nghe, ngay cả cha ta Áo Đức Lâm tuy rất muốn cho Phỉ Lộ Đặc ở chung với Lạc Khố Ân, nhưng bởi nguyên nhân của đại trưởng lão cũng không cách nào, chỉ đành phải thuận theo, bởi vì thực lực của phụ thân ta cũng không cao! Bạn đang đọc chuyện tại Truyện Full
Trái tim Lạc Khố Ân thoáng chốc trầm xuống.
Vẻ mặt Kiệt Sâm vẫn trấn định, trong suy nghĩ của Lạc Khố Ân thánh linh sư cửu giai cơ hồ là thần linh, nhưng trong nội tâm Kiệt Sâm tuy thánh linh sư cửu giai thật cường đại, nhưng cũng không đến nỗi là mục tiêu không thể chạm tới.
Kiến thức của mỗi người bất đồng, phản ứng khi gặp phải vấn đề cũng khác nhau.
Chân mày Kiệt Sâm thoáng nhíu lại, dò hỏi:
- Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng, không biết khi đại trưởng lão Tắc Mâu Nhĩ làm ra quyết định này có từng nói với ngươi là nguyên nhân vì sao hay không?
Kiệt Sâm muốn biết chính là nguyên nhân, chỉ cần có nguyên nhân thì có biện pháp giải quyết, hơn nữa trong lòng của hắn đã có quyết định, nếu như Tắc Mâu Nhĩ không đồng ý chuyện giữa Lạc Khố Ân cùng Phỉ Lộ Đặc, hắn sẽ dùng linh dược tề khiến cho đối phương phải đồng ý.
Chỉ cần việc Tắc Mâu Nhĩ cự tuyệt hai người cùng một chỗ không liên quan gì tới chuyện sinh tử, Kiệt Sâm tin tưởng ở trước mặt linh dược tề do hắn phối chế, cho dù Tắc Mâu Nhĩ là một thánh linh sư cửu giai, đối phương căn bản vẫn không cách nào cự tuyệt.
Đối với việc này Kiệt Sâm nắm chắc tin tưởng mười phần.
Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng lắc đầu:
- Phỉ Lộ Đặc là cháu ruột của ta, chuyện của nàng ta tự nhiên vô cùng quan tâm, lúc trước ta cũng hỏi qua đại trưởng lão thậm chí còn tranh luận với hắn một phen, nhưng cuối cùng hắn cũng không nói cho ta biết nguyên nhân, hơn nữa còn đem Phỉ Lộ Đặc nhốt vào trong gia tộc cấm địa!
- Nhốt vào trong gia tộc cấm địa?
Lạc Khố Ân giật mình lên tiếng, trên mặt lộ ra thần sắc lo lắng.
Bố Lan Thiết Đặc nhìn qua Lạc Khố Ân:
- Kỳ thật ta thật sự trúng ý Lạc Khố Ân, bất kể ở phương diện nào ngươi cùng Phỉ Lộ Đặc đều xứng đôi, trọng yếu hơn chính là Phỉ Lộ Đặc thích ngươi, mỗi lần quay về gia tộc nàng đều nói với ta về chuyện của ngươi ở Thiên Hồng Thành, nhìn bộ dáng khoái hoạt của nàng ta thật sự rất vui vẻ, nhưng chuyện của hai người các ngươi ta thật sự không thể làm chủ được!
Nói tới đây trong giọng nói của Bố Lan Thiết Đặc mang theo vẻ đau thương.
Hắn xem Phỉ Lộ Đặc như con gái, cũng mong muốn nhìn thấy cuộc sống của nàng luôn được vui vẻ.
Trên thực tế đối với việc đại trưởng lão Tắc Mâu Nhĩ phản đối mãnh liệt chuyện hai người Phỉ Lộ Đặc cùng Lạc Khố Ân, thậm chí vì không thể khuyên can mà đại trưởng lão phải dùng quyền uy đè ép tộc trưởng như hắn, trong nội tâm Bố Lan Thiết Đặc vẫn luôn nghĩ tới một nguyên nhân.
Chính vì nguyên nhân kia nên mới khiến cho hắn dù yêu thương Phỉ Lộ Đặc nhưng không thể không thỏa hiệp trước mặt đại trưởng lão, nhưng loại nguyên nhân kia hắn không thể nói cho ba người Kiệt Sâm nghe qua.
Nhìn thấy biểu lộ bi thương của Bố Lan Thiết Đặc, với ánh mắt của Kiệt Sâm là có thể nhìn ra lời của hắn đều là thật sự, tình cảm cũng là chân tình, vấn đề phát sinh từ trên người đại trưởng lão Tắc Mâu Nhĩ.
Trong phòng, trên mặt Lạc Khố Ân lộ ra tia buồn rầu cùng lo lắng, hắn vốn cho rằng do bản thân mình không đủ ưu tú nên không được Cổ Lôi Tư gia tộc vừa ý, hiện tại nghe được Bố Lan Thiết Đặc nói như vậy, căn bản không phải nguyên nhân đó, hơn nữa ngay trong sự kiện này chính Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng cũng không cách nào, làm Lạc Khố Ân cảm thấy khó khăn cực lớn.
- Sư phụ…
Lạc Khố Ân có chút hoang mang lo sợ nhìn qua Kiệt Sâm, hắn muốn nhìn xem Kiệt Sâm còn có biện pháp nào tốt hay không, tuy hắn cũng biết chuyện mà Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng cũng không làm gì được muốn hỏi Kiệt Sâm căn bản là không thể nào, nhưng trong nỗi tuyệt vọng Lạc Khố Ân vẫn không tự chủ được nghĩ tới Kiệt Sâm.
Mà Đề Da Lợi Á hoàng tử cùng Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng đều đưa mắt nhìn qua Kiệt Sâm.
- Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng…
Kiệt Sâm trầm ngâm một lát, lên tiếng:
- Ta có chuyện phiền toái ngươi…
- Chuyện gì? Cứ việc nói!
- Ta hi vọng có thể gặp mặt đại trưởng lão Tắc Mâu Nhĩ của Cổ Lôi Tư gia tộc một lần!
Kiệt Sâm nói ra.
- Ngươi muốn gặp đại trưởng lão?
Bố Lan Thiết Đặc không nhịn được có chút giật mình.
- Nếu vấn đề đã phát sinh từ trên người đại trưởng lão, ta nghĩ phải tận hết sức cố gắng, không có vấn đề gì, ta nghĩ Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng cũng muốn nhìn thấy Phỉ Lộ Đặc thật sự hạnh phúc!
Kiệt Sâm lên tiếng nói.