Cô là đứa con ngoài giá thú của Tô gia. Nếm trải qua mọi loại bất hạnh, miệng lưỡi gièm pha của người đời, một cô bé vốn dĩ phải vô tư hồn nhiên bỗng chốc trở nên khép mình trong sự cô độc. Cuộc đời này, sự xuất hiện của cô tựa như một bông hoa dại mọc giữa rừng hoa thơm, bị mọi người chán ghét. Có lẽ cô sống hay chết, đối với họ cũng chẳng hề có phản ứng gì. Lòng người, cớ sao lại tàn nhẫn đến như vậy? Cả đời cô chưa từng được nếm trãi cảm giác yêu thương. Cô thèm. Cô khao khát được mềm yếu một lần, nhưng đáp lại cô chỉ là sự vô vọng nhuốm bầu không gian.