Dứt lời hắn bay vọt lên bầu trời, mà sau lưng hắn, là một đôi cánh màu đen huyền ảo. Đúng với bản chất con người đen tối của hắn. Hắn không phải người tốt lành gì. Cái gì mà chính nhân quân tử, cái gì là danh môn chánh phái, cái gì là ma cao một thướt, Đạo cao một trượng. Đối với kẻ thù hắn sẽ không từ thủ đoạn để đối phó bởi hắn biết nhân đạo với kẻ thù là tàn nhẫn với chính mình. Nhưng đối diện với người hắn thương yêu, hắn sẽ đem chân tình mà đối đãi, mang đến cho họ những điều tốt đẹp nhất mà hắn có thể
Đến cảnh giới Linh Hoàng Triệu Minh đã có thể tích nén linh lực hoá cánh. Ngoài việc giúp cho Triệu Minh có thể phi hành ra. Khi kết hợp Linh lực hoá cánh với Phượng vũ 6 nhuyễn thì bộ công pháp này có thể phát huy tốc độ lên đến 5 lần so với đơn độc sử dụng. Tốc độ hiện giờ của Triệu Minh thì chỉ có cường giả Đấu Tôn Đỉnh phong mới có thể thể sánh kịp.
Chớp mắt hắn đã trở lại bên cạnh Lý Nhạn Băng. Khiến nàng mắt chữ A, mồm chữ O đủ để thấy nàng ngạc nhiên đến mức độ nào. Bởi vì ai mà chả biết, chỉ có cường giả Linh Hoàng mới có thể Linh lực hoá cánh.
" Sư phụ! Chẳng phải lúc nãy người nói hắn là Linh Vương thôi sao" Nàng nghi hoặc hỏi
" Đúng vậy tiểu Băng! Hắn nhưng lúc nãy nhưng vẫn chỉ là linh Vương " Nữ hoàng khẳng định giống như đóng đinh chặt sắc
" Sư phụ! Chẵng lẽ đây mới là thực lực chân chính của hắn, trước đó chỉ là hắn ẩn dấu thực lực" Lý Nhạn Băng vẫn không thể tin vào mắt mình hỏi. Lần này nàng thật sự thất vọng rồi, triệt để thất vọng. Nàng thất vọng về bản thân mình, một cảm giác khác khao sức mạnh một lần nữa trổi dậy trong lòng. Lúc trước hắn chỉ là Linh Vương, nàng còn ngây thơ cho ràng chỉ cần khắc khổ tu luyện, sẽ có một ngày nàng đuổi kịp hắn. Nhưng giờ đây thì sao? Hắn xuất hiện trước mặt nàng là một cường giả Linh Hoàng hàng thật giá thật. Chưa đến 20 tuổi đã đạt đến Linh Hoàng, nàng không thể hiểu nỗi hắn tu luyện kiểu gì mà có thể đạt thành tựu khủng khiếp đến như vậy.
" Không thể nào! Ta không thể nhìn lầm được, với thực lực của ta chẳng lẽ không thể nhìn ra tu vi mà hắn ẩn dấu hay sao? Theo như kiến thức của ta, linh lực mà hắn tỏa ra còn rất mới mẻ có vẻ mời vừa đột phá không bao lâu" Nữ Hoàng một mặt quan sát Triệu Nam một mặt trả lời
Nghe đến đây Lý Nhạn Băng triệt để khiếp sợ, nàng cảm thấy đầu óc mình không thể tiếp thu hơn nữa rồi, nó làm nàng đạo tâm bất ổn mất.
" Tiểu Băng, theo như vi sư từng trải, hắn có thể tu luyện nhanh như vậy chắc chắn có liên quan đến yêu thú ngũ giai kia. Nhưng để tăng lên thực lực nhanh như vậy mà không ảnh hưởng đến căn cơ thì chỉ có một lời giải thích" Nữ Hoàng nhìn về đệ tử mình giảng giải
" Sư phụ người mau nói! Người đừng ấp a ấp úng nữa. Thật sự ta muốn biêt" thiếu nữ nôn nóng thúc giụt
Khẽ thở dài một hơi chăm chú nhìn đồ đệ mình nữ hoàng tỏ ra nét mặt vô cùng trịnh trọng. Nhưng trong nội tâm nang lại vui mừng khôn xiết, vì nàng biết sao lần này, chắc chắn Lý Nhạn Băng sẽ đi theo nàng. Bao nhiêu năm qua nàng chứng kiến tiểu Băng lớn lên, tuy tiểu Băng bình thường vô cùng ôn nhu hiền thục, nhưng đó chỉ là bề ngoài. Nội tâm nàng vô cùng mạnh mẽ, ý chí kiên cường, hiếu thắng không thua đấng nam nhi. Trước giờ điều gì mà nàng muốn làm, thì sẽ bằng mọi giá mà đạt được nó dù có khó khắn đến mức độ nào, nguy hiểm đến mức độ nào. Nàng nhớ như in ngày mà Tiểu Băng tiếp nhận truyền thừa của nàng như thế nào. Một thiếu nữ với ý chí kiên đinh, không bao giờ bỏ cuộc quyết tâm dù thân thể có bị nát ra, kinh mạch đứt đoạn đến hôn mê ngất xỉu cũng không chịu đầu hàng.
" Hắn tiến cấp Linh Hoàng là nhờ công pháp hắn tu luyện, trên người hắn có một sức mạnh vô hình nào đó ngăn cản, che giấu rất tốt. Ngay cả khi ta mở cả thiên nhãn cũng không thể nhìn thấu sâu bênh trong. Nhưng ta dám chắc công pháp này không hề thấp, và chắc chắc nó không thuộc về thế giới cấp thấp này. Có thể hắn vô tình đạt được truyền thùa của một cường giả nào đó để lại, dù sao tỷ tỷ năm về trước nơi đây cũng là chiến trường của những tên khủng bố đến từ nhữ vị diện kia. Tiểu Tuyết nếu ngươi không muốn càng ngày càng bị hắn bỏ xa thì ngươi nên vi sư về Tiên giới. Nơi đó vi sư có thể lấy đầy đủ tài nguyên mà bồi dưỡng ngươi trở thành cường giả hàng đầu. Tuy ta không dám chắc giúp ngươi vượt qua hắn, nhưng nếu ngang hàng hắn thì ta có chín thành nắm chắc" Lúc trước nàng đã xem thường Triệu Minh, nhưng từ khi chứng kiến thứ sức mạnh thần bí đó, nàng đã thay đổi thái độ. Người được loại sức mạnh thần bí đó lựa chọn thì tương lai không thể đoán trước được. Có thể phát triển mạnh đến ngang nàng, thậm chí siêu việt cả nàng.
" Sư phụ ta đã biêt, đợi sao khi lấy được dị băng và sắp xếp ổn thỏa mọi thứ ta sẽ theo người trở về!" thiếu nữ gật đầu buồn bã
" Tốt, rất tốt, tiểu Băng ngươi sẽ lấy làm hãnh diễn với quyết định hôm nay của ngươi" Nữ Hoàng vô cùng hưng phấn nói
"Băng nhi! muội làm sao vậy?" Triệu Minh thấy sắc mặt không được tốt của Lý Nhạn Băng lo lắng hỏi
" Không sao! Ta chỉ hơi mệt một chút thôi, nghỉ ngơi một lát là được"
" Triệu Minh ca ca huynh có thể giúp ta một chuyện?" Hướng ánh mắt chờ mong về phía Triệu Minh thiếu nữ thỉnh cầu
" Được không những một chuyện cho trăm chuyên, vạn chuyện, chỉ cần Băng nhi nhà ta muốn ta đều đáp ứng" Dư thừa! đối với người hắn yêu chưa bao giờ hắn keo kiệt
Thiếu nữ gật đầu rồi nói
" Vừa nãy muội thấy huynh lấy ra ngon lửa đó là Dị Hỏa?"
"Đúng vậy! Muội biết nó" Triệu Minh ngạc nhiên hỏi
" Vâng! Muội từng đọc thấy nó trong một quyển cổ thư. Bày danh thứ 18 Phong Lôi cuồng nộ diễm. Lần này muội đi theo mảnh tàn đồ tìm được dị Băng nhưng không thể phá trận pháp phòng hộ nó là do cách phá giải trận pháp này là cần người mang dị hỏa. Mà trùng hợp huynh cũng có, nên muội muốn nhờ huynh đi cùng muội một chuyến" Lý Nhạn Băng chậm rãi , tùng từ, từng chữ rõ ràng giải thích. Giọng nói êm dịu như nước mùa thu khiến cho đối phương không thể từ chối
" Được không thành vấn đề" Triệu Minh không do dự gật đầu đồng ý. Nàng trở nên mạnh mẻ Triệu Minh càng yên tâm khi hắn không ở bên cạnh nàng.
" Muội dẫn đường đi, huynh mang muội đi cho nhanh"
Thiếu nữ gật đầu, không bao lâu cả hai đã đứng trước Băng Phong Tuyệt Thoát Trận. Nhờ có dị hoả, trận pháp nhanh chóng được Triệu Minh phá giải. Xuất hiện trước mặt 2 người là một Băng động vạn năm, khí tức băng hàn xông thẳng vào ngươi làm cho người ta cảm giác như bị đóng băng. Triệu Minh nhanh chóng lấy ra một chiếc áo choàng, nhẹ nhàng ôn nhu mặt cho thiếu nữ.
Cảm nhận được từng tia nhiệt, cùng khí tức nam tử từ chiếc áo truyền đến, nàng cảm thấy cho dù ngoài kia có lạnh lẽo đến đâu, chỉ cần được ở bên cạnh hắn đều trở nên ấm áp. Một nam, một nữ cẩn thận tiến vào. Đập vào mắt họ là một đôi xương cốt một nam, một nữ. Nam ngồi thẳng đem nữ tử ôm vào trong lòng, còn nữ tữ thì tựa đầu vào lồng ngực của nam nhân. Tuy bây giờ chỉ là bộ xương khô, nhưng không thể không làm cho người ta liên tưởng đến đây là một cặp đôi phu thê sinh thời vô cùng hạnh phúc.
Bên canh Triệu Minh lúc này, Lý Nhạn Băng lúc này đang quan sát xung quanh, nhưng ngoài hai bộ xương khô thì cũng không có bất thứ gì khác. Nàng lấy làm kỳ quái
" Tại sao không thấy được Dị Băng, chẳng lẽ tàn đồ là giả"
Nghe được những lời này Triệu Minh chỉ biết cười trừ
Hắn lặng lẽ nắm bàn tay nhỏ nhắn, tinh mỹ của Lý Nhạn Băng cùng nàng tiến đến trước thi thể 3 lần khấu bái trong sự khó hiểu của nàng.
Bởi hắn biết trong những trường hợp này việc nên làm là thể hiện lòng thành kính với người đã khuất.
Vì thế việc bái lạy, chôn cất thi thể là không thể thiếu nếu muốn lấy được chỗ tốt trong những hoàn cảnh như thế này.
Sao khi bái lạy hoàn tất, đúng như hắn dự liệu. Từ dưới lòng đất, trồi lên 2 chiếc hộp ngọc, mà bề ngoài là một đôi long, phượng được điêu khắc sống động như thật, hoàn mỹ, tinh xảo đến cực điểm. Một khí tức băng hàn truyền ra làm cho người khiếp sợ. Nhìn về phía Lý Nhạn Băng, hắn cười cười nói
" Băng nhi, đến xem thử nào"
Lý Nhạn Băng gật đầu, trong lòng vô cùng nghi hoặc, qua quan sát những cử chỉ vô cùng chuyên nghiệp của Triệu Minh. Nếu không phải là nơi này là nàng dẫn hắn tới, nàng còn lầm tưởng rằng nơi đây là địa bàn của hắn vậy.
Triệu Minh lấy chiếc hộp có hình phượng hoàng đưa cho Lý Nhạn Băng, còn mình thì mở chiếc hộp có khắc chạm long hình. Khi cả hay chiếc hộp được mở ra. Hai luồn ánh sáng băng giá bắn lên không trung hoá thành một cặp đôi long, phượng, chúng hoà quyện vào nhau như mà không ngừng cọ sát, như đôi phu thê gặp lại nhau sao nhiều năm xa cách. Băng động lúc này truyền đến từng đợt long ngâm , phượng gáy vang lên tứ phía, mà nhiệt độ xung quanh cũng càng trở nên lạnh giá.
Không biết bao giờ một luồn khói trắng, một lần nữa từ trong vòng ngọc bay ra, Nữ Hoàng hiện tại như không thể tin vào tròng mắt mình nữa
" Làm sao có thể? Làm sao nó lại ở chỗ này?" Tìm kiếm vạn năm, tỷ năm không một tin tức, đến khi tưởng chừng không còn hi vọng thì chỉ một lần hạ giới nó lại xuất hiện trước mặt nàng.
" Tiểu Băng! Lần này ngươi vận khí vô cùng tốt, đây là Cốt Long Hàn Không Băng và Hàn Băng Tổ Phượng Hoàng, đôi dị băng này xếp thứ 2 và thứ 3 trên Dị Băng Bảng"
"Bất quá với thực lực của ngươi lúc này vẫn chưa đủ để luyện hoá nó, phải chờ đến khi ngươi đạt đến Linh Tông mới được luyện hoá, nếu không sẽ bị nó đóng băng mà chết" Mang vẻ mặt vô cùng kích động hướng về phía đồ đệ mình mà giải thích.
Nhưng nàng vừa dứt lời, cả hai con long, phượng kia lấy tốc độ khủng bố tiến vào cơ thể Triệu Minh và Lý Nhạn Băng
"Tiểu Băng! Mau tránh ra" Trong sự hoảng hốt Nữ Hoàng quát.
" Sư phụ ta lạnh...ta lạnh quá...có phải ta sắp chết rồi không?" Âm thanh ngắt hoảng được phát ra từ bờ môi như đông lạnh của Lý Nhạn Tuyết. Nàng cảm thấy cả cơ thể mình đang từ từ đông lại.
Trơ mắt nhìn đệ tử mình đang thống khổ chịu đừng hàn băng xâm nhập. Nữ Hoàng vô cùng khẩn trương, tâm tình nàng lúc này như ngồi trên đống lửa. Vì một khi dị băng nhập thể chỉ có thể tự bản thân chống lại, ngoại vật không thể làm gì. Trừ phi.... Nàng nhìn về Triệu Minh, thấy hắn lúc này đang xếp bằng luyện hoá dị băng làm nàng một lần nữa chấn động. Nàng cảm thấy đầu óc mình không đủ sử dụng nữa rồi. Làm sao có thể, hắn nhưng chỉ mới Linh Hoàng thôi a, làm sao có thể luyện hoá loại dị băng bày danh thứ 2 này được. Hơn nữa chẳng phải hắn là Hoả linh căn sao?
Mà cách đây một khắc trước, sao khi bị Dị Băng nhập thể Triệu Minh được sự nhắc nhở của Lisa, nhanh chóng đem Hư Vô Thôn Viêm cho nó chiến đấu với Cốt Long Hàn Không Băng, chỉ thấy Hư Vô Thôn Viêm biến thành một con Đại Bàng Lửa đem Băng Long nuốt vào trong bụng. Cả hai không ngừng giằng co không một bên nào chịu yếu thế. Chỉ thấy Đại Bàng toàn thân không ngừng biến dạng đôi lúc biến hoá thành một đầu Cốt long, rồi trở về hình dáng Đại Bàng. Thời gian 2 giờ trôi qua cả hai hoá thành một vòng tròn nữa xanh, nữa vô sắc.
Triệu Minh nhanh chóng vận dụng Hỗn Độn Thôn Thiên Quyết, một hư ảnh khổng lồ thần thú Thao Thiết hiện ra đem cả hai nuốt vào trong bụng, cùng lúc đó Triệu Minh lại lấy ra 2 cây tiên phẩm: Bát Dát Huyền Băng Thảo và Liệt Hoả Hạnh Hoàng Kiều cũng cho Thao Thiết ăn nốt. Mà Thao Thiết lúc này lại một lần nữa to ra gấp 10 lần hình dạng ban đầu. Nó không còn vẻ ngây thơ , ngu ngơ, đáng yêu ban đầu nữa mà thay vào đó là vẻ mặt hung tợn, khát máu, như muốn nuốt chửng mọi thứ trên đời. Tu vi của Triệu Minh cung không thua kém một đường đi tiến thẳng lên tận Linh Tôn. Hắn mở mắt ra, nhưng khuôn mặt hắn lúc này không phải là sự vui mừng tột độ mà thay vào đó là sự lo lắng đến cực độ. Vì trước đó hắn đã thấy " Hàn Băng Tổ Phượng Hoàng" cùng đã tiến vào cơ thể của Lý Nhạn Băng. Mà nàng thi không có được may mắn như hắn có đủ mọi thứ để luyện hoá Dị Băng này. Hắn nhanh chóng nhìn về phía Tiểu Băng. Nhưng lúc này hắn vô cùng khiếp sợ. Hắn không thể tin vào mắt mình nữa, vì Băng nhi của hăn lúc này toả ra một khí thế vô cùng to lớn chấn đến hắn không thể nhút nhích.
" Sư phụ! Người định làm gì! "
" Tiểu Băng! Tình cảnh của ngươi hiện tại ngàn cân treo sợi tóc, ngươi có thể mất mạng bất cứ lúc nào. Vi sư không thể trơ mắt nhìn người rời khỏi khi sư"
" Lần này thiệt thòi cho ngươi, nhưng thật sự vi sư chỉ nghĩ được cách này"
Phía trong thể xác Lý Nhạn Băng bây giờ hai linh hồn đang không ngừng trao đổi.
" Tiểu tử, lần này lời cho ngươi" Nói xong nàng chưởng một chưởng đem Triệu Minh bay về một tảng đá. Sau đó một luồn kình lực đem y phục của hắn triệt để tiêu tan. Toàn thân hắn giờ đây không còn một mảnh vải, hoàn toàn loã thể.
Mà nhìn thấy vật kia của Triệu Minh, nữ hoàng và Lý Nhạn Băng không khỏi hít một hơi
" Thật lớn a"