" Uyển Nhi rốt đã xảy ra chuyện gì? Mau nói rõ cho vi sư" Yến Như Sương ôm lấy Triệu Minh lo lắng hỏi
" Sư phụ! Sư đệ hắn dung một bí pháp tên gì mà " Siêu Cấp Bí Pháp Buff bẩn" từ Linh Tướng nâng lên tận Linh Tôn nhờ thế mới giúp Tông môn không bị sang thành bình địa" Thượng Quan Uyển nhi đem tất cả mọi chuyện từ đầu chí cuối mà kể cho Yến Như Sương nghe, tất nhiên là khúc nàng đuổi giết Triệu Minh đã bị nàng ém nhẹm.
Bây giờ nàng không còn thù hằn gì Triệu Minh nữa, bởi vì hắn đã không ngại bản thân thương tổn mà sử dụng cấm thuật giúp tông môn nàng thoát khỏi một lần đại kiếp. Từ khi còn nhỏ, nàng đã là một cô nhi lang thang không nơi nương tựa, tưởng như đã chết đói ở một nơi nào đó, thì sự phụ đến đem nàng cưu mang, còn nhận nàng làm đệ tử thân truyền, mang về Lưu Thủy Vô Tình Kiếm Tông mà dạy dỗ.
Nàng lớn lên ở đây, gắn bó với từng góc cây ngọn cỏ, không biết từ bao giờ nàng đã đem nơi đây chính là gia đình của mình, nơi nàng có thể nương tựa, dựa dẫm và ỷ lại. Hôm nay, chứng kiến nó sắp bị hủy diệt mà bản thân nàng chỉ biết đứng nhìn bất lực, cỏi lòng nàng gần như tan nát, nàng tuyệt vọng.
Nhưng khi nàng hoàn toàn không còn hi vọng thì hắn như một vị cứu tinh, cứu lấy nàng từ vực sâu vạn trượng, thắp lên cho nàng niềm hi vọng. Giờ đây trông thấy hắn vì làm thế mà trở nên thương tổn, hỏi thử làm sao nàng không lo lắng cho được
Về phía Yến Như Sương sau khi nghe được đầu đuôi sự tình thì vô cùng cảm kích, từ lúc thu hắn đến nay, nàng thật sự chưa làm tròn trách nhiệm một người sư phụ, chưa từng dạy hay cho hắn bất cứ thứ gì. Mà giờ đây nhìn độ đệ mình lại vì tông môn của mình mà bị thương như vậy khiến nàng vô cùng hối hận, nàng thầm nghĩ đợi sau khi hắn tỉnh lại, phải bằng hết sức khả năng mà hảo hảo bù đắp.
Một luồn linh khí từ bàn tay trắng nõn của Yến Như Sương từ từ truyền vào cơ thể Triệu Minh để đáng giá thương thế của hắn. Nhưng thời gian trôi đi, đôi lông mày như liễu của nàng càng ngày càng nhíu lại
Mà thấy được cảnh này, Thượng Quan Uyển Nhi không khỏi sốt ruột lo lắng hỏi
" Sư phụ! Hắn sao rồi"
Khẽ thở dài, Yến Như Sương thu lại linh lực chậm rãi nói
" Hắn nội thương vô cùng nghiêm trong, lục phủ ngũ tạng đã vị ảnh hưởng nặng nề, không biết bí pháp hắn sử dụng là loại cấm thuật gì mà hậu quả lại kinh khủng như thế"
" Nếu như không thể nhanh chóng chữa trị chỉ e...." Nói đến đây Yến Như Sương cổ họng như nghẹn lại
Mà nghe thấy sư phụ mình ấp úng, Thượng Quan Uyển Nhi lòng như lửa đốt thúc giục
" Nếu không nhanh chóng chữa trị hắn sẽ làm sao? Sư phụ! Người mau nói!"
" Nếu không nhanh chóng chữa trị, chỉ e hắn cả đời này sẽ không thể tu luyện được nữa"
Nghe đến đây, trên gương mặt xinh xắn, động lòng người của Thượng Quan Uyển Nhi xuất hiện hai hàng lệ dài, nàng đã khóc, nàng không thể kiềm chế được cảm xúc của mình mà rơi lệ.
Trái với cảnh thương tâm đó, lúc này tên khốn Triệu Minh đang thầm đắc ý, nội thương này nhưng là do chính hắn tạo ra chứ đéo phải là cái gì bí pháp phản phệ cả. Bởi vì có Sinh Mệnh Huyền Mộc trong tay, hắn chẳng ngại mà làm cho bản thân thêm một chút nghiêm trọng miễn là còn một hơi thở là được. Hắn tin tưởng sau khổ nhục kế lần này, những kẻ có ý đồ với bí pháp của hắn sẽ chẳng còn ham hố nữa. Bởi chẳng ai muốn xử dụng một bí pháp mà trở thành phế nhân cả. Sau đó hắn sẽ sắp đặc một chuyến tình cờ gặp được Thần Y, hay Đan Thần gì đó mà được trị khỏi coi như hoàn hảo. Đang thầm tự sướng với kế hoạch thập toàn thập mỹ của mình thì hắn bị một câu nói của Yến Như Sương mém chút tỉnh dậy
" Uyến Nhi, lần này có lẽ ta phải mang sư đệ ngươi đi một chuyến đến Đan Thần Điện" Yến Như Sương hướng về phía Thương Quan Uyển Nhi thông báo
" Ý người là muốn nhờ sư bá" Thương Quan Uyển Nhi nhi người chết đuối với được cọng dây kích động hỏi
Yến Như Sương gật gật đầu bảo
" Sư bá ngươi nhưng là Cửu Phẩm Luyện Đan Sư, cô ta vô cùng lợi hại, có lẽ sẽ có cách cứu được sư đệ ngươi"
Thương Quan Uyển Nhi nghe thấy lời này thì gương mặt trở nên vô cùng vui mừng hớn hở, nhưng rất nhanh chóng nàng lại lo lắng nói
" Sư phụ nhưng người và sư bá mối quan hệ nhưng không được tốt lắm a"
" Thì đã sao! Nếu cô ta không chịu cứu tiểu Minh ta sẽ đốt cái Đan Thần Điện của cô ta" Yến Như Sương hừ lạnh nhìn về phương xa nói
" Tạm thời ta giao tiểu Minh cho ngươi chăm sóc, ta phải trở về chuẩn bị một số thứ cần thiết, ngày mai ta sẽ lên đường" Nhẹ nhàng đẩy Triệu Minh cho Thương Quan Uyển Nhi, rồi nàng nhanh chóng hướng về đỉnh núi Lưu Thủy bay đi.
Mà bên này Triệu Minh đang úp mặt tận hưởng đôi nhũ hoa sung mãn của Yến Như Sương thì bị đẩy ra, hắn thân hình lại lảo đảo một lần nửa hướng ngực của Thương Quan Uyển Nhi mà úp mặt tiếp
Khác với kích thước khổng lồ của Yến Như Sương, đôi bồng đào của Thương Quan Uyển Nhi thì nhỏ hơn một chút, bất quá cũng không thua kém gì quá, nói chung cũng ngang ngửa của Lý Nhạn Băng, nhưng tất cả đều có một điểm chung đó là đều vểnh cao, và vô cùng mềm mại.
Thương Quan Uyển Nhi lúc này cũng chẳng để ý đến tên biến thái Triệu Minh, nàng cứ cho rằng hắn đã hôn mê mà dịu dàng nhẹ nhàng dìu hắn về phòng mình, vì nàng cũng đâu biết phòng hắn ở đâu, về phòng mình nàng cũng tiện hơn chăm sóc
Mở cửa phòng, ôn nhu để hắn lên giường, nhưng không biết ma xui quỷ khiến gì mà bản thân bị hắn trong trong hôn mê, cũng kéo ngã lên người. Một lần nữa, miệng nàng áp vào miệng hắn, đôi vú nàng đè lên ngực hắn mà tiểu huyệt của nàng cũng dán vào hạ thân của hắn. Lúc này nàng vô cùng xấu hổ, gương mặt trắng như tuyết lúc này cũng đã xuất hiện những áng mây hồng, Thương Quan Uyển Nhi nhanh chóng ngồi dậy thở phào một hơi lẩm bẩm
" Cũng may là hắn hôn mê a, không thôi ta có mà chui đầu xuống đất"
Nhẹ nhàng gỡ đôi giày của hắn ra, đem hai chân hắn bỏ lên giường, thu xếp ổn thoả xong xuôi nàng mới lặng lẽ ra ngoài.
Nhưng nàng không biết, ngay thời khắc nàng xoay người rời đi, tên hôn mê kia, trên gương mặt nở ra một nụ cười đắc ý