Đường Lên Đỉnh Tại Tu Chân Giới

Chương 45: Ta Mà Nói Dối Hãy Cho Người Bắn Mù Mắt Ta




Yến Như Sương lắc đầu

" Hắn không mạnh, chỉ có tu vi Linh Đế nhưng hắn có một thanh đao vô cùng lợi hại, thanh đao đó thế như không thua kém Thuận Thiên Kiếm, nó có thể tự mình phát ra đao Ý"

Triệu Minh hít một hơi rồi bảo

“ Sư phụ sao ta nghe người kể giống thế hệ Hoàng Kim này ai cũng đều là yêu nghiệt hết vậy” Triệu Minh khi trước cảm thấy tu vi hắn đã quá mạnh, nên hắn nghĩ ba cái tên trong Hoàng kim Bảng này chẳng đáng để hắn chú ý. Nhưng hiện tại, sau khi nghe Yến Như Sương nói như thế, thì hắn đã bắt đầu có hứng thú với trận chiến này

“ Ta cũng không biết nữa, từ trước đến nay cường giả có tu vi Linh Hoàng trở lên ở Hỗn độn đại lục vô cùng ít ỏi, chứ đừng nói chi là Linh Tôn, Linh Đế. Nhưng trong mười năm trở lại đây không biết vì sao thiên tài mọc lên như nấm, bọn họ cũng giống như ngươi vậy, tuy tuổi đời còn trẻ nhưng tu vi thì không thể lấy tuổi tác để mà đánh đồng” Yến Như Sương nhẹ nhàng giảng giải

“ Sư phụ top 10 Hoàng kim bảng lần trước tu vi kẻ thấp nhất là bao nhiêu?” Đối với kẻ mạnh nhất, tu vi của nàng ta không thể nhìn thấu, chuyện này Triệu Minh có thể lý giải, nhưng không lẽ kẻ yếu nhất vẫn không thể rõ tu vi hay sao? Triệu Minh muốn lấy tên bét bảng này mà làm nền cho sự thiên tài của mình

Yến Như Sương thì nhìn hắn mà cười gượng gạo nói

“ Cái này Tiểu Minh, ta khi ấy chỉ quan tâm đến ba kẻ là top 1, top 2 và top 3 thôi còn những tên còn lại ta không có hứng thú nên cũng không tìm hiểu”

Triệu Minh nghe vậy thì thất vọng vô cùng, bất quá chẳng phải còn tên top 3 sao chứ

“ A không sao Sư phụ? Vậy tên top 3 là ai?” Triệu Minh mong chờ hỏi

Nghe câu hỏi này của Triệu Minh, giọng điệu của Yến Như Sương bỗng nhiên trở nên nghiêm túc

“Top 3 là Thánh nữ của Săn Lùng Điện, ả ta nhưng có tu vi Linh Đế Đỉnh Phong, có nhiều người cho rằng, nàng ta xếp ở top 3 không phải vì nàng ta yếu, mà là do quy tắc của cuộc thi ràng buộc thủ đoạn của cô ta. Người này nhưng còn gian xảo hơn tên Cố Trường Hận kia gấp trăm ngàn lần”

“ À được rồi sư phụ người không cần phải nói nữa, ta nhất định sẽ cố gắng” Triệu Minh vội cắt ngang lời của Yến Như Sương, chứ nghe nàng nói một hồi nữa, hắn sẽ cảm thấy ai hắn cũng đánh không lại mất. Mà đối với trận chiến sắp tới, Triệu Minh nghĩ hắn phải tìm cách công khai thực lực thật sự của hắn, chứ nếu dùng tu vi Linh Hoàng mà tham gia thì có sức mà ăn cám.

Hai sư đồ chia tay nhau, mỗi người mỗi ngã, Yến Như Sương thì hướng Lưu Thủy Vô Tình Kiếm Tông quay về, còn Triệu Minh thì lại hướng Đan Thần Điện mà tiếp tục đi

Đang đi trên đường bỗng nhiên giọng nói của Hắc Long vang lên

“ Tiểu tử, Long Nhãn của ta dùng xong chưa mau trả lại”

“ Ơ..Long Nhãn nào? Ngươi nói gì ta không hiểu” Triệu Minh giả vờ như không nhớ nói

“ Tên khốn ngươi đừng có ở đó mà diễn trò, Long Nhãn mà lần trước ta cho ngươi mượn chứ Long Nhãn nào” Hắc long tức giận mắng, nàng cảm nhận được tên này đang đánh chủ ý lên Long nhãn của mình

Nghe nàng mắng, Triệu Minh nở ra một nụ cười gian xảo nhưng rất nhanh đã được hắn giấu đi, sau đó hắn ra vẻ như bỗng nhiên đã nhớ ra



“ À à..mém chút ta quên..Ngươi mau ra đây, nhìn vào mắt ta để ta trả lại, dù sao đồ của ngươi ta cũng không mặt dày mà cướp”

“Hừ! Coi như ngươi biết đều” Dứt lời Hắc Long từ trong đan điền Triệu Minh bay ra, nàng nhẹ nhàng uyển chuyển đến đứng đối diện với hắn

“ Ta đã thả lỏng tinh thần rồi, ngươi mau trả lại đi”

“ Uhm, được ngươi chuẩn bị nhận lấy, hơi đau một chút chắc ngươi biết chứ”

“Đã biết, đừng nói nhiều, nhanh chóng trả lại đi” Hắc Long giọng điệu như một chủ nợ mà đòi nợ Triệu Minh

“ Được rồi tới ngay”

Hắc Long đợi một phút, hai phút, ba phút…đên tận 10 phút trôi qua , nhưng nàng chẳng cảm nhận được một cái Long gì cả chứ đừng nói đến Long Nhãn

“Ngươi là đang làm gì, tại sao ta còn chưa nhận được” Hắc Long không kiên nhẫn hỏi

Triệu Minh lúc này lại nhìn nàng mà thở dài, hắn giống như định nói gì nhưng lại không nói ra

“ Ngươi…ngươi thở dài cái gì?” Hắc Long lo lắng hỏi. Nàng nhưng cảm thấy đã có chuyện không may xảy ra với Long Nhãn của nàng

Quả nhiên giống như Hắc Long cảm nhận

Sau khi thở dài, Triệu Minh nhìn nàng bằng cặp mắt bất đắc dĩ

“ Xin lỗi ngươi, ta rất muốn trả Long Nhãn cho ngươi nhưng….haizzz” Triệu Minh lại thở dài

“ Nhưng sao…mau nói lẹ!” Hắc Long thúc giục

“Ta rất muốn trả Long Nhãn cho ngươi bất quá ta cảm thấy Long Nhãn của ngươi hình như đã hòa nhập làm một thể với cơ thể ta rồi, ta đã cố gắng lấy nó ra nhưng không thể được” Triệu Minh nhìn Hắc Long đồng cảm nói

“Xạo…ngươi nói xạo…làm sao có thể xảy ra như vậy được…ta nhưng mang nó tỷ tỷ năm rồi làm gì có hòa với chả nhập. Nhất định ngươi là đang gạt ta, định chiếm nó làm của riêng” Hắc Long nghiến răng nghiến lợi nói

Triệu Minh lúc này lại tỏ ra vô tội mà chính khí lẫm liệt nói

“ Hắc Long à! Ta biết ngươi trước đây bị người ta hại, nên cứ gặp ai ngươi cũng nghĩ họ dối gạt ngươi, định hãm hại ngươi. Đối với tính đa nghi này của ngươi ta có thể hiểu được. Bất quá nếu Triệu Minh ta thèm đôi Long Nhãn kia, ta chỉ việc thi triển phong ấn ép ngươi giao ra là được, ta không cần thiết phải diễn cái trò này biết không?”

Hắc Long thấy lời nói của hắn đầu tiên là đồng cảm với cảnh ngộ của mình sau đó mới giải thích thì lúc này mới giảm bớt sự hoài nghi

“Chẳng lẽ mình thật sự nghi oan cho hắn? Minh có phải như hắn nói quá đa nghi rồi chăng” Hắc Long thầm nghĩ, sau đó nàng lại nhìn Triệu Minh thì thấy hắn hiên ngang lẫm liệt, trông có vẻ rất chính nhân quân tử thì mới hỏi



“ Ngươi nói là thật?”

“ Đương nhiên, nếu ta mà nói dối thì hãy cho người bắn mù con mắt này của ta đi” Triệu Minh nhưng chỉ nói như thể chứ không thề thốt gì cả, hắn thầm nghĩ làm gì có đứa nào có đủ bản lãnh bắn mù con mắt hắn.

Hắc Long nghe được lời này của hắn, thì đã hoàn toàn tin tưởng mà tỏ ra hối lỗi

“ Xin lỗi ngươi! Là ta quá đa nghi, ta không nên nghĩ ngươi là hạng người đó”

“ Không sao! Nếu mà thay ta vào ngươi lúc này, ta cũng hoài nghi như vậy” Triệu Minh dịu dàng an ủi, nhưng trong lòng hắn lại cười thầm

“ Uổng cho ngươi sống lâu như vậy, cuối cùng cũng bị ta lừa haha”

Sau đó Hắc Long lại hướng đan điền Triệu Minh mà chui vào, còn hắn thì tiếp tục hướng về Đan Thần Diện mà ung dung đi tiếp

Đến khi gần đến phụ cận Đan Thần Thành thì Triệu Minh bỗng nhiên cảm nhận được sau ót mình hơi lạnh lạnh, bản năng chiến đấu cho hắn biết nguy hiểm đang tiến đến rất gần, lúc này nếu tránh né sẽ không kịp nữa nên hắn gầm lên

“ Hắc Long Chiến Giáp”

Lập tứ tầng tầng long lân lấy tốc độ nhanh nhất đã bao trùm lấy phía sau người Triệu Minh, mà công kích kia cũng vừa đến, nó chạm vào Long giáp phát ra một tia xẹt xẹt nhưng không làm gì được Chiến giáp của hắn, nhân cơ hội đó Triệu Minh liền dùng Phượng Vũ Sáu Ảnh mà tránh xa năm, sáu mươi bước, mà lúc này Hắc Long chiến giáp cũng đã hoàn toàn bao phủ lấy thân hình Triệu Minh

“ Con mẹ nó thật đáng sợ! Đó là công kích gì sao lại có thể nhanh như vậy” Triệu Minh hú hồn hú día chửi, hắn mà không có Hắc long chiến giáp thì đã đi toi cái mạng rồi

Mà lúc này một âm thanh nữ tử thánh thót như chim hoàng oanh vang lên

“ Không tệ! Kẻ có thể bắt sống Cố Trường Hận quả nhiên không thể khinh thường”