“Lưu Hoàng ngươi hẹn ta ra đây làm gì? “ Thủy Thanh La giọng điệu lạnh lùng hỏi
“ Thanh La muội, chẳng lẽ không có việc ta không thể gặp muội hay sao?” Một người đàn ông trung niên tỏ vẻ thân thiện trả lời
Tên này chính là Đảo chủ của Đại tiên đảo Hắc Nam Hải Đảo, cũng là tộc trưởng của Hán Linh Nhất Tộc. Đây là một chủng tộc vô cùng hiếu chiến và hung hãn. Phương thức tu luyện của bọn họ chính là không ngừng xâm chiếm và vơ vét tài nguyên khắp nơi , không biết có bao nhiêu tiểu tiên đảo ở vùng đông hải này đã rơi vào tay chúng.
Còn những sinh linh ở vùng tiểu đảo này đều bị bọn họ biến thành nô lệ. Khi thành công chiếm được đảo, việc đầu tiên họ làm chính là đem tộc nhân của bọn họ vào đó sinh sống, nam nhân thì đem giết chết hoặc biến thành nô lệ không bằng heo chó, còn nữ nhân thì bị biến thành công cụ cho họ phát tiết sau những trận chiến và cũng là công cụ để duy trì nòi giống.
Đến khi con cái của những nữ nhân này được sinh ra, họ sẽ dùng một phương pháp đặc biệt mà tẩy não bọn chúng, biến bọn trẻ này trở thành một thành viên mới, cũng hung tàn và hiếu chiến giống như chính phụ thân bọn nó.
Cứ như thế mà thế lực này không ngừng lớn mạnh và dã tâm của bọn chúng thì cũng theo đó mà lớn lên. Họ đã chán với việc đánh chiếm những tiểu tiên đảo mà từ từ di dời mục tiêu lên những Đại Tiên Đảo vì những nơi này tài nguyên tu luyện phong phú hơn rất nhiều.
Mục tiêu hiện tại của bọn chúng đang nhắm đến chính là Hoàng Tiên Đảo và Trường Tiên Đảo vì hai vị đảo chủ của hai tiên đảo này tuổi thọ không còn được bao nhiêu, một khi hai vị đảo chủ của vùng đảo này chết đi, thì số phận của hai Đại Tiên Đảo này sẽ vô cùng bi thảm. Cũng hiểu được dã tâm của bọn chúng nên hai vị đảo chủ đang có ý định cùng với Nhân Ngư nhất tộc cùng với Long tộc kết đồng minh
Vì thế mục đích của Lưu hoàng hôm nay hẹn Thủy Thanh La ra đây là để ngăn cản việc này.
“Ta không có nhiều thời gian, có việc gì ngươi cứ nói thẳng?”Thủy Thanh La chán ghét nói
“ Thanh la muội muội, muội hãy ngồi xuống đi rồi nói” Lưu Hoàng ra vẻ đạo mạo
Sau đó hắn rót hai tách trà, mang một tách tiến đến đưa cho Thủy Thanh La rồi nói
“ Đây là trà long tĩnh, có tác dụng thanh thần, thải độc, rất có ích cho tu luyện, muội dùng thủ đi”
Thủy Thanh La ánh mắt nghi hoặc nhìn vào chén trà
“ Thế nào! Chẳng lẽ Thanh la muội muội sợ ta giở thủ đoạn hay sao?” Dứt lời hắn đem tách trà của hắn đem lên miệng uống như muốn chứng minh cho Thủy Thanh La biết là hắn trong sạch vậy.
Thấy bản thân đã uống xong mà nàng vẫn chưa uống Lưu Hoàng cười nói
“ Thanh Là muội muội đúng là cẩn thận, không sao? Ta hiểu… ta hiểu, muội là nữ tử đề phòng một chút cũng tốt”
Thấy tên này cứ lòng vòng như vậy, Thủy Thanh La rốt cuộc cũng không nhẫn nại được nữa lên tiếng
“ Nếu như Lưu Đảo chủ không có việc gì thì ta xin phép về trước” Dứt lời Thủy Thanh La nhanh chóng xoay người định rời khỏi, sao đó nàng như nhớ đến việc gì lại quay lại nhìn Lưu Hoàng nói
“ Phải rồi Lưu đảo chủ, hình như ngươi và ta chẳng có thân thiết gì?Vì thế từ nay trở về sau lưu đảo chủ xin hãy gọi ta là Thủy tộc trưởng là được”
Sau đó dứt phát rời đi.
Mà thấy nàng rời khỏi, Lưu Hoàng cũng không ngăn cản, hắn chầm chậm đem tách trà của Thủy Thanh La đem lên miệng uống nốt
Uống xong thì thở dài
“ Đáng tiếc a, Trà ngon mà nàng không uống a”
Hắn vừa nói xong, đang đã bước đI một đoạn, Thủy Thanh La, bỗng nhiên dừng lại.
“ Khốn nạn” Thủy Thanh La chửi thầm, bởi vì nàng cảm nhận được bản thân đã bị hạ xuân dược, hơn nữa đây lại là thứ xuân dược không tầm thường, với tu vi Linh Thần Trung kỳ của nàng vậy mà vẫn không sau đào thải chúng được.
Thầm suy nghĩ lại từ lúc đến đây tới giờ, nàng nhớ là nàng chưa từng dùng qua bất cứ thứ gì thì tại sao lại trúng độc thủ của hắn được chứ
Cố gắng dùng linh lực áp chế xuân dược đang không ngừng phát tác, Thủy Thanh La cố gắng tỏ ra bình thường mà tiếp tục bước đi. Nhưng lúc này
“ Haha, không hổ là tộc nhận của Nhân Ngư Nhất Tộc a, tinh thần lực quả nhiên vô cùng cường đại. Trúng Xuân Phong Cực Hạn của ta mà vẫn có thể áp chế được. Bất quá haha, nàng yên tâm, bổn đảo chủ sẽ giúp nàng giải dược. Bởi vì nếu trong nửa canh giờ nàng không cùng nam nhân quan hệ, nàng sẽ bị Xuân Phong Cực Hạn ăn mất lý trí biến thành một kỹ nữ,cả đời đều chỉ biết có mỗi việc phục vụ nam nhân mà sống
Dứt lời Lưu hoàng bỏ chén trà xuống nhìn về Thủy Thanh La , hắn ra cao thâm nói
“Có phải nàng đến bây giờ vẫn chưa hiểu được vì sao lại trúng xuân dược đúng không?”
“Ha ha! Đến cả ta còn không nghĩ ra được cách hạ độc vi diệu như thế này nữa là, thì sao nàng nghĩ ra được” Lưu Hoàng đắc ý nói
“Xuân Phong Cực Hạn là một loại xuân dược vô cùng lợi hại. Khi pha vào trà thì nó sẽ bốc hơi, hơi này không màu, không mùi, không vị và nó mới chính xuân dược còn phần nước trà thì lại chính là giải dược, phải chi khi nãy nàng uống ly trà kia thì sẽ không xảy ra việc gì rồi Thật ra ta phải cảm ơn con trai ta, vì nó gợi ý cho ta cách hạ dược này” Lưu Hoàng vừa nói vừa tiến đến người Thủy Thanh La
“Hừ! Ta cho dù có chết cũng sẽ không cho ngươi được toại nguyện”, Dứt lời nàng đánh một chưởng về phía Lưu Hoàng, sau đó xoay người hóa thành một vệt sáng màu đỏ hướng về nơi tọa lạc của nhân ngư tộc mà bay đi
“Hừ chạy sao? Như vậy nó mới thú vị chứ” i Lưu Hoàng cười dâm tà,sau đó cũng hóa thành một vệt sáng màu đen mà đuổi theo
Luồng sáng màu đen không ngừng nhắm ngay luồng sáng màu đỏ mà rượt đuổi
Trở về Triệu Minh lúc này, hắn đang rời khỏi Nhân Ngư tộc để tìm một địa nơi an toàn mà luyện hóa Tinh Thần Liên.
Vì theo như Lisa nói thì sau khi luyện hóa tinh thần liên xong thì tinh thần lực của hắn sẽ rơi vào giai đoạn suy yếu nên rất nguy hiểm. Tuy trong Nhân Ngư tộc khá an toàn nhưng hắn vẫn không yên tâm vì kinh nghiệm đọc tiểu thuyết cho hắn biết rằng trong mỗi gia tộc dù lớn hay bé, dù tốt hay xấu gì thì đều luôn luôn có một tên phản diện.
Mà triệu Minh gần đây lại hay tiếp xúc với Thủy Quân Dao, vì thế rất dễ rơi tầm ngắm của tên phản diện chưa rõ có hay không này, bay cả buổi cuối cùng triệu Minh cũng tìm được một hòn đảo nhỏ, chỉ thấy nơi đây lượn lờ những hàng sương mù dày đặc. Từ bên ngoài nhìn vào rất khó để phát hiện ra cảnh vật bên trong, hơn nữa màn sương này lại hòa lẫn vào những màn sương xung quanh nến rất khó phát hiện. Nếu không phải Triệu Minh có Long Nhãn hắn cũng sẽ không thể tìm thấy được nơi này.
Nhanh chóng tiến vào sau đó hắn phát hiện bên cạnh một thác nước có một hang động vô cùng cũ kĩ. Triệu Minh tiến vào bên trong thì lại vô cùng ngạc nhiên, vì nếu từ bên ngoài nhìn vào thì rõ ràng hang động này là một cái động hoang. Nhưng khi tiến vào bên trong thì lại vô cùng sạch sẽ, gọn gàng và ngăn nắp, nhìn lên phía trên hang động thì hắn mới phát hiện ra lý do tại sao.
Vì hang động này có bố trí một cái pháp bảo hình dáng giống như cái máy hút bụi đời trước của hắn.. Không có lẽ nó là sự kết hợp giữa máy điều hòa và máy hút bụi thì đúng hơn vì nó ngoài việc đang liên tục hút vào những hạt bụi thì nó còn thải ra từng làn không khí vô cùng tươi mát
Triệu Minh lên tiếng gọi
“Xin hỏi có ai không?” Nhưng đáp lại triệu Minh chỉ là âm thanh vọng lại từ bốn phía hang động
Thấy không có người, Triệu Minh đoán rằng chủ nhân nơi này có lẽ đã đi đâu đó. Tuy nơi này khá tốt, nhưng để an toàn hắn quyết định rời đi. Nhưng vừa mới quay đầu thì trước mặt hắn xuất hiện một nữ nhân vô cùng xinh đẹp.
Đặc biệt khi chất thành thục từ người nàng phát ra càng làm cho Triệu Minh thêm mê mẫn, hắn cảm thấy nàng hơi quen mặt, nhưng không nhớ là đã từng nhìn thấy ở nơi nào, mà nữ nhân này đang nhìn chằm chằm vào hắn như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy.
Triệu Minh quan sát thật kỹ thì tròng mắt của nàng đã chuyển sang màu đỏ, từng tấc da thịt thì chỗ nào cũng đều hồng nhuận, Triệu Minh cho rằng nàng đang tức giận vì tưởng hắn chiếm nơi ở của nàng, nên hắn nhanh chóng lùi lại phía sau 10 bước, mở miệng giải thích
“ Vị cô nương này xin đừng hiểu lầm, tại hạ chỉ vô tình vào đây thôi, nếu nơi này đã là của nàng thì ta sẽ lập tức rời đi ngay.” Dứt lời Triệu Minh nhanh chóng phớt qua nữ tử mà hướng cửa động bước đi, nhưng đi chưa được bao nhiêu bước thì
“ Phịch” m thanh đằng sau hắn vang lên
“ Triệu Minh quay mặt lại thì thấy nàng đang nằm dưới đất, mà hai tay thì một tay đưa xuống hạ thân, một tay đang nắm bầu ngực bạo mãn mà không ngừng sờ nắn.
“Lisa nàng ấy bị làm sao vậy?” Vừa nói hắn vừa đến đỡ lấy nàng, một luồng linh khí đi vào người nàng tra xét
“ Ký chủ nàng ta là bị Trúng Xuân dược rất lợi hại” m thanh Lisa vọng ra
“ Nhưng cô ta chỉ là một phàm nhân thôi tại sao lại có thể trúng loại xuân dược mạnh đến như thế chứ” Triệu Minh cảm thấy khó hiểu, vì vừa rồi hắn vừa kiểm tra qua, quả nhiên là xuân dược, nhưng theo ghi chép trong Hải Thượng Đan Đạo tâm đắc thì đây chính là Xuân Phong Cực Hạn, có thế nói nó là chúa tể của các loại xuân dược a, cố ta chỉ là phàm nhân tại sao có thể trúng loại xuân dược này chứ
“Ký chủ cô ấy không phải phàm nhân mà là do cưỡng chế linh lực để chấn áp loại xuân dược này mà tiêu hao hết “ Lisa giải thích cho hắn
Lúc này nữ tử đang vô cùng vất vả để kiềm chế sự phát tán của xuân dược thì Triệu Minh lại đến. Điều này chẳng khác nào đang cố ăn kiêng mà có kẻ đem đồ ngon đến chọc tức. Rốt cuộc nàng đã không thể khống chế được nữa, hai tay vòng qua cổ Triệu Minh, miệng thì bất ngờ hôn lên đôi môi hắn
“Uhm” Nữ tử rên lên một tiếng, cái lưỡi đinh hương của nàng đang công kích dữ dội hàm răng của Triệu Minh
Bị tập kích bất ngờ Triệu Minh như bị đứng hình trong giây lát nhưng âm thanh của Lisa đã làm cho hắn tỉnh lại
“ Ký chủ! mau..mau cùng với nàng nếu không nàng sẽ bị xuân dược kia biến cho thành kỹ nữ”
Triệu Minh lúc này mới định hồn lại quan sát thật kĩ nữ tử này, hắn nói nhẹ một câu
“ Cô nương đắc tội rồi”