Nhìn bộ nguyền rủa thuật Triệu Minh khóe miệng vểnh lên, hắn nhanh chóng dùng năm trăm ngàn điểm tích lũy mua lấy Kích Đầu Xuyên Tâm Chú.
Ngay lập tức một luồng phù văn xiêu xiêu vẹo vẹo từ bên trong hệ thống bay vào đầu Triệu Minh.
Mất khoảng một canh giờ cuối cùng hắn cũng đã thành công đem bộ thuật pháp này mà hoàn toàn hiểu thấu.
Từ trong giới chỉ lấy ra Hạo Thiên Tháp, Triệu Minh niệm pháp quyết
“ Ni ta la, ka ma su tra, ya ma tê, ca ni bạc duệ”
Sau đó từ miệng hắn một đoàn phù văn chậm rãi bay ra đem Hạo Thiên Tháp từng chút từng chút mà bao bọc lại.
Đợi đến khi phù văn đã hoàn toàn bao bọc Hạo Thiên Tháp, Triệu Minh mới hét lên
“ गैस उत्पादन ”
Luồng phù văn theo tiếng tiếng hét của hắn nhanh chóng từ Hạo Thiên Tháp quay về.
Nhìn luồng khí tức của Lưu Hoàng đang nằm trên tay mình, Triệu Minh nở ra một nụ cười tà dị
“ Dám đánh chủ ý vợ ông, ông cho mày chết”
Hán Linh Điện, Lưu Hoàng đang ngồi buồn bực trên bảo tọa, hắn đang rầu thúi ruột vì không biết kẻ nào đã cướp đi Hạo Thiên Tháp của hắn đây.
Hạo Thiên Tháp nhưng là chấn tộc chi bảo của Hán Linh Nhất Tộc của bọn hắn.
Lỡ mà chuyện Hạo Thiên Tháp bị mất truyền ra ngoài, mấy cái lão già đó nhất định sẽ không để yên cho hắn.
“ Bàng nhi, theo con thì Hạo Thiên Tháp là do kẻ nào lấy?” Nhìn thiếu niên trẻ tuổi bên dưới, Lưu Hoàng bất đắc dĩ hỏi.
Con trai hắn nhưng là thiên tài vạn năm có một của Hán Linh Nhất Tộc a.
Chưa đầy trăm tuổi nhưng tu vi đã đạt đến Linh Đế Đỉnh Phong rồi
Nếu nó mà chịu vận dụng hết những con ách chủ bài thì không chừng có thể đánh với cường giả Linh Thánh mà không rơi vào thế hạ phong.
Có thể nói ở vùng Đông Hải này, thì đứa con này của hắn cũng được xem như có chút bản lĩnh.
Vì cho đến nay vẫn chưa có kẻ nào có thể đánh bại được hắn.
Nhưng thực lực không phải là điểm mạnh lớn nhất của Lưu Bàng, chính bộ não siêu to khổng lồ của y mới chính là vũ khí khiến người ta kinh sợ.
Mỗi lần Lưu Hoàng gặp vấn đề khó khăn, chỉ cần hỏi đứa con này của hắn, thì mọi chuyện sẽ được giải quyết một cách dễ dàng.
Thiếu niên ngồi bên dưới nghe phụ thân mình nói như vậy, thì hai mắt nhắm nghiền, bình tâm suy nghĩ.
Một lúc sau hắn mới lên tiếng
“ Theo như con nghĩ, thì tên mà phụ thân gặp lúc đó đã lấy đi Hạo Thiên Tháp”
“ Không thể nào, không có khả năng”
Lưu Hoàng phất tay phủ nhận rồi nói:
“ Hạo Thiên Tháp kẻ bên ngoài không biết thì thôi nhưng chẳng lẽ con cũng không biết hay sao? Theo như tổ tiên chúng ta ghi lại, thì nó nhưng là một kiện thần khí a. Mà tên kia tu vi nhưng chỉ mới có Linh Tôn sơ kỳ thì làm sao có đủ bản lĩnh mà cướp nó được”
“ Phụ thân, người đừng quên rằng khi người bị cắt đứt liên hệ với Hạo Thiên Tháp, thì tên kia cũng vừa chạy không được bao lâu. Hơn nữa một kẻ có thể đánh ra một ấn khủng bố như thế thì có thể xem như người bình thường mà suy xét hay sao?” Lưu Bàng giọng điệu nghiêm túc nói
“ Bàng nhi nói phải” Lưu Hoàng gật đầu đồng ý.
"Một ấn đó đúng là bá đạo thật, ta nghĩ nó không phải dạng công pháp bình thường”
"Ầm" Lưu Hoàng lấy tay đập mạnh lên bàn tức giận chửi:
“ Khốn kiếp! Tên này phá chuyện tốt của ta thì không nói đi, hắn lại còn dám lấy đi pháp bảo của ta nữa. Nếu mà để ta bắt được, thì ta sẽ cắt…..Áaa” Lưu Hoàng chưa nói hết lời thì đã hét lên như heo bị chọc tiết
“ Uỵch” Từ trên bảo tọa hắn lăn cù cù ngã xuống.
Hắn lúc này hai tay ôm đầu trông có vẻ rất đau đớn.
Lưu Hoàng cảm thấy đầu hắn như bị ai đó dùng dao nhọn mà từng nhát từng nhát đâm vào vậy.
“ Phụ thân! Người có sao không?” Lưu Bàng nhanh chóng tiến đến đỡ lấy cha mình, giọng điệu lo lắng hỏi.
“ Bàng nhi đầu ta đau quá!” Lưu Hoàng khổ sở nói.
Lưu Bàng nhìn phụ thân mình đau đớn như thế thì cũng không biết điều gì đang xảy ra.
Bởi vì tại thế giới này, nếu đã có tu vi như phụ thân hắn thì không thể là do bệnh tật tầm thường gây ra được.
Bỗng nhiên Lưu Bàng hai mắt trợn to giọng điệu kinh hãi:
“ Phụ thân! Tu vi của người nhưng sao lại bị thụt lùi rồi?”
“ Hả” Lưu Hoàng nghe con trai mình nói như vậy thì cũng giật mình.
Hắn nhanh chóng xem lại bản thân, thì thấy tu vi mình vậy mà lại tuột mất một tiểu cảnh giới.
“ Tại sao lại thế này, chuyện gì đang xảy ra với ta vậy” Lưu Hoàng giọng điệu bi thảm.
Đầu tóc hắn bây giờ đã bị hắn cào cấu mà biến thành một cái ổ gà không hơn không kém.
Trái ngược với bầu không khí căng thẳng ở Hán Linh Điện, trong Thiên Linh Cầu lúc này, Triệu Minh sau khi đâm cây kim đầu tiên vào đầu hình nộm thì vô cùng khoái chí
“ Này thì dùng xuân dược, ông cho mày chừa”
Dứt lời hắn lại lấy cây kim thứ hai ra, nhìn về hình nộm rồi nở ra một nụ cười gian ác.
“ Phụ thân! Tuy ta không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng người đừng buồn, tu vi người hiện tại vẫn là Linh Thần Cảnh a” Lưu Bàng hướng cha mình an ủi
Nghe vậy Lưu Hoàng nén cơn đau ở đầu lại cười khổ nói
“ Uhm Bàng nhi nói đúng, xem như trong cái rủi nó có cái may đi”
Nhưng hắn vừa nói xong, hai mắt hắn bỗng nhiên trợn ngược, máu từ khóe miệng bắt đầu chảy ra
“ Aaaaaa” Lưu Hoàng ôm ngực hét lên.
Lần này, hắn nhưng là cảm thấy trái tim mình như bị một lực vô hình nào đó công kích, vô cùng thống khổ.
Mà tu vi hiện tại của hắn lại một lần nữa thụt lùi. Hiện tại chỉ còn lại Linh Thánh Đỉnh Phong mà thôi.
Thấy cảnh này, Lưu Bàng sắc mặt đen lại, hắn định nói gì đó thì
“ Bàng nhi! Ngươi đừng nói nữa” Lưu Hoàng hoảng sợ can ngăn.
Hắn sợ cái miệng quạ của con trai mình hại hắn thêm một lần nữa.
Lưu Hoàng cắn răng lấy từ trong người ra hai viên đan dược màu đen bỏ vào miệng, hắn bắt đầu vận dụng linh lực mà tạm thời chấn áp cơn đau.
Một lát sau hắn mới mở mắt ra nhìn nhi tử mình nghiêm giọng nói
“ Bàng nhi, chuyện ngày hôm nay xảy ra với ta, tuyệt đối không được để lộ ra bên ngoài”
" Đã biết thưa phụ thân" Lưu Bàng đáp lại
“ Được rồi! Ngươi lui ra đi, lỡ có người nghi ngờ, ngươi cứ nói là ta luyện một bộ công pháp ấn dấu tu vi là được”
“ Vâng phụ thân! Nhưng người đã đỡ chưa” Lưu Bàng quan tâm hỏi.
“ Ta đã đỡ rồi! Ngươi trở về đi” Lưu Hoàng phất tay đuổi khách.
“ Vậy phụ thân! Hài nhi cáo lui trước”
Nhìn theo bóng dáng nhi tử mình đến khi khuất dạng, lúc này Lưu Hoàng mới la lên
“ Con bà nó, cái thứ quỷ gì vậy nè, đau chết ta mất”
Hắn vừa rồi là cố gắng chịu đựng nhằm muốn giữ thể diện trước mặt con trai mình mà thôi. Giờ thì hắn đã chịu hết nổi rồi.
Thông báo: Chí Tôn Thần Chủ là truyện mình đã lượt bỏ yếu tố sắc, anh em nào không muốn đọc sắc có thể qua bên đó xem.
“Cầu đề cử, cầu ủng hộ, cầu bình luận đánh giá truyện”