Bên trong Thủy Tinh Tháp vô cùng rộng lớn, tuy số lượng người tham gia đông đảo nhưng vẫn không hề có cảm giác chật chội.
Thật lòng mà nói đối với truyền thừa lần này, Triệu Minh cũng thập phần hứng thú.
Vì trước đây hắn từng bị ăn hành bởi Linh Quang Thần Cơ của Cao Như Ý, vì thế hắn cũng đủ biết sự bá đạo của các món đồ mà các vị Thần để lại.
Trước giờ Triệu Minh cứ đi tìm các truyền nhân mãi, đôi lúc hắn tự nghĩ, hắn cũng nên thử một lần làm truyền nhân của một vị thần nào đó xem sao, để coi cảm giác nó thế nào.
Lúc này Triệu Minh cùng hai nữ đang đứng ở tầng trệt của Thủy Tinh Tháp.
Trước mắt họ là con đường dẫn lên tầng một nhưng không thể tiến vào vì nó đã được một bức tường trong suốt chặn lại, một chiếc đồng hồ cổ xưa đang treo lơ lửng, trên đó là thời gian đếm ngược.
Chỉ cần chờ thêm một phút nữa là bức tường kia sẽ biến mất, cũng là lúc khảo hạch chính thức bắt đầu.
Phía bên tay trái Triệu Minh, Sùng Sở Sở và một đám thiên tài Long tộc đang chờ sẵn, bên cạnh nàng là một thiếu niên lạ mặt, trên đầu hắn có mọc lên một đôi sừng màu trắng bạc.
Tên này vốn chiều cao thấp kém nhưng nhờ cặp sừng này mà nhìn hắn cũng cao lên không ít.
Triệu Minh thầm kêu may mắn vì hắn là luyện hóa huyết mạch Long Thần chứ không phải Long Tộc thật sự, nếu không với tạo hình này thì lúc nào hắn cũng sẽ cảm thấy bất an.
Còn phía bên phải Triệu Minh thì là bọn người Đại Sư Huynh, đây là tên mà thường ngày mà đám người nhân ngư tộc vẫn hay gọi.
Triêu Minh vẫn chưa biết tên họ của tên này nên chỉ đành gọi như thế.
Bọn chúng lúc này đang không ngừng nhìn về Triệu Minh với một ánh mắt tràn đầy sự đố kỵ và ganh ghét.
Điều này cũng có thể giải thích, vì nhìn lại nơi này, tuy nữ tử cũng khá nhiều, nhưng đa phần bọn họ đều kết thành nhóm nữ mà đi, còn nam tử thì chỉ đi một mình độc thân độc vãn.
Chỉ có mỗi Triệu Minh là trái phải hai bên đều có nữ nhân kề cận.
Mà hai nữ tử này lại còn là hai nữ nhân xinh đẹp nhất nơi đây.Hỏi sao bọn chúng không ganh ghét cho được.
Đối với biểu hiện của những tên này, Triệu Minh cũng lười quan tâm, vì ánh mắt hắn sớm đã bị một đám nữ nhân thu hút.
Hải Linh Lung lúc này dắt theo sáu nữ nhân đang từ từ bước đến, các nữ tử này điều là những mỹ nhân vô cùng xinh đẹp, tuy Triêu Minh biết bọn này đáng sợ, nhưng nhìn bảy đoá hoa kiều diễm trước mắt hắn cùng thầm công nhận các nàng đúng là vưu vật trời sinh.
Thấy hắn nhìn về phía mình chăm chú như thế Hải Linh Lung cũng chả thèm để ý.
Vì lúc bên ngoài bí cảnh nàng thấy hắn vậy mà có thể dễ dàng đùa giỡn đám lão quái vật sống thành tin kia, cộng thêm hắn có con mắt trái màu xanh lục quái dị nữa mới khiến cho nàng chú ý.
Nhưng sau đó thấy tên này vậy mà trái phải đều có nữ nhân như thế. Nàng bắt đầu sinh ra cảm giác chán ghét.
"Keng" m thanh đồng hồ điểm về vị trí số không vang lên. Thời gian khảo hạch chính thức bắt đầu.
Đúng như dự đoán bức tường vô hình kia bắt đầu biến mất làm lộ ra một lối đi vô cùng rộng lớn.
Nó được tạo thành từ vô số bậc thang xếp cạnh nhau từ thấp đến cao uốn lượn quấn quanh thành hình xoắn ốc, nó chạy từ tầng trệt cho đến tầng một trăm.
Triệu Minh nhanh chóng cùng hai nữ bắt đầu leo tháp, không bao lâu họ đã đến được tầng một.
Lúc này đây, Triệu Minh đã cảm nhận được một sự uy áp nhẹ nhẹ áp chế lên cơ thể mình.
Bất quá nó chưa ảnh hưởng đến hắn quá nhiều.
Thời gian qua đi Triệu Minh cùng hai nữ lại tiếp tục bước đi. Hiện tại đã đến tầng thứ 20, lúc này uy áp Thủy Thần đã bắt đầu tăng mạnh, nó khiến không ít người phải vận dụng linh lực mà chống lại.
Nhưng Triệu Minh và hai nữ vẫn chưa hề hấn gì, họ vẫn tiếp tục bước đi.
28..29..30 đến đây thì bọn người Triệu Minh bắt đầu cảm thấy hít thở không thông.
Thủy Quân Dao đã không chịu đựng được đành vận dụng linh lực để chống đỡ. Còn Hoàng Nguyệt Ánh thì vẫn miễn cưỡng đi tiếp.
Triệu Minh tuy có chút khí chịu, nhưng cảm giác còn chịu đựng được nên hắn cố gắng leo thêm vài tầng nữa.
Đến tầng thứ 40 lúc này Triệu Minh đã gần đến giới hạn của mình.
Nhìn xung quanh thì thấy Sùng Sở Sở vẫn cố gắng mà gượng đi tiếp, còn Hải Linh Lung thì chẳng thấy có gì ảnh hưởng, nàng vẫn vô tư bước đi.
“Bọn này ai nhập hay sao mà lại lợi hại như vậy” Triệu Minh thầm kêu khổ
Hắn định ngừng lại rồi nhưng lại thấy đám nữ nhân này lại mạng mẽ như thế, nếu bây giờ mà sử dụng linh lực thì mất mặt quá nên đành phải cắn răng dùng sự tự tôn của một nam nhân mà cố gắng đi tiếp. Chứ không thì nhục lắm.
Thấy tên này vậy mà cố chấp như thế Sùng Sở Sở khuyên nhủ
” Ngươi đừng ráng nữa, ngươi chỉ là Linh Tôn còn bọn ta đã là Linh Thánh ngươi theo bọn ta đến đây đã là lợi hại lắm rồi”.
Nghe được lời này Triệu Minh chỉ khẽ cười coi như đáp lại.
Nhưng bỗng nhiên hắn thấy ở góc xa xa có một thiếu niên trang phục màu xanh nước biển, mái tóc cắt ngắn gọn gàng không giống kiểu hình của nam tử nơi đây, tên này cũng giống như Triệu Minh thực lực chỉ mới Linh Tôn, không dùng linh lực mà vẫn đến tận nơi này.
" Khốn kiếp! Đâu lòi ra tên này chứ" Triệu Minh thầm chửi
Thấy hắn vẫn tiếp tục leo lên tầng 41.
Triệu Minh sau khi nghe Sùng Sở Sở khuyên nhủ vốn định vận dụng linh lực thì bây giờ đã đổi ý.
Đối với hắn thì thua gái còn có thể chấp nhận được nhưng trước mặt gái mà thua một thằng khác. Nó mất mặt hơn gấp bội lần.
Vì thế Triệu lại một lần nữa gồng lên mà đi tiếp.
Đến tầng thứ 50 của Thủy Tinh Tháp cuối cùng Triệu Minh cùng thở phào một hơi, vì tên thiếu niên, Sùng Sở Sở, Hoàng Nguyệt Ánh cũng đều đã bắt đầu vận dụng linh lực. Còn Hải Linh Lung, nàng ta thì khỏi nói rồi, vậy mà vẫn bình thản bước đi.
Nếu bọn này mà còn cố leo thêm tầng nào nữa chắc hắn chết mất.
Bất quá để dằn mặt tên đó, Triệu Minh cố tình ráng mà leo lên thêm một bậc nữa sau đó mới bắt đầu vận dụng linh lực.
Linh lực gia thân, Triêu Minh bắt đầu cảm thấy cơ thể mình trở nên nhẹ nhõm hẳn ra.
Uy áp Thủy Thần cũng đã giảm đi không ít, sau khi ổn định lại thân thể Triệu Minh bắt đầu cùng hai nữ tiếp tục leo tiếp.
Đồng dạng với Triệu Minh tên thiếu niên kia cũng kinh ngạc không kém.
Hắn không ngờ ở hạ giới này lại có một tên yêu nghiệt như thế.
Vậy mà có thể cùng hắn sô lô cho đến tận bây giờ.
Mà tên này còn nhỉnh hơn hắn không nhiều không ít lại đúng một bậc thang.
Đối với một người trước giờ luôn kiêu ngạo như hắn, thì dù cho dù chỉ một bậc thang thì cũng chính là sỉ nhục.
Tỷ tỷ năm trước trong lần công đánh khi ấy, hắn những tưởng đã chết đi, không ngờ lại may mắn được một lần sống lại.
Tuy rằng khi tỉnh dậy thì đã tỷ tỷ năm sau, nhưng hắn chả quan tâm, đối với hắn sống lại đã là tốt lắm rồi.
Mặt dù kẻ thù đã chết, nhưng hậu nhân bọn chúng vẫn còn ở nơi này, hắn quyết tâm phải tu luyện cho tốt, khi ấy hắn sẽ đem từng người từng người ra mà thanh toán.
Cũng may, tuy là trùng sinh nhưng thực lực năm xưa vẫn không hề mất.
Nó chỉ tạm thời bị ngủ say mà thôi, chỉ cần có thời gian tin chắc hắn sẽ có thể trở lại thời kỳ đỉnh phong, khi ấy hắn sẽ có đủ thực lực để thoát khỏi nơi này.
Đến lúc đó hắn sẽ tìm về mái nhà xưa, gặp lại con cháu, nghĩ đến đây hắn thật sự vô cùng mong đợi.
Lần này nghe nói truyền thừa của kẻ thù trước đây đã mở ra, hắn đã vô cùng phấn khởi.
Hơn ai hết hắn biết truyền thừa của tên khốn này lại hại thế nào.
Nhất là cây Thủy Thần Tam Xoa Kích màu vàng kim kia, không ngờ lại có thể đem Hải Thần Tam Xoa Kích của hắn một đường đánh gãy.
Còn có lực lượng thần bí kia nữa nếu có thể lấy được nó, hắn tin chắc vùng Đông Hải này hắn sẽ thành bá chủ.
Đang nghĩ bâng quơ thì hắn bỗng giật mình vì mới có một chút mà tên tiểu tử kia đã leo đến tận tầng 60 rồi.
Gác lại dòng suy nghĩ, hắn Đường Tứ phải nhanh chóng đuổi theo, nhất đinh không thể thua tên tiểu tử kia được.