“Vù…vù...vù” Phi châm lấy tốc độ xé gió mà bay, Thạch Sanh Bát lấy sức hút tối đa mà hút, cả hai đều là thần khí nên điều có sự tự tôn của mình.
“ Keng…keng…keng” Thanh âm phi châm va chạm vào thạch sanh bát không ngừng vang lên, nhưng Thạch Sanh Bát vẫn cứng rắn lạ thường, dù Hải Hồn Đoạt Mệnh Thần Châm sắc nhọn như thế nào vẫn không thể nào xuyên thủng được nó.
Vô số phi châm không ngừng trùng kích, nhưng kết quả vẫn chỉ có một. Mũi kim bị độ cứng cáp của Thạch Sanh Bát làm cho cong về một phía, không còn hình dạng một phi châm nữa.
Về phía Thạch Sanh Bát, rất nhanh chóng nó đã chứng tỏ được mình cấp bậc cao hơn. Hơn phân nữa Hải Hồn Đoạt Mệnh Thần Châm đã bị nó thu vào trong bát. Hiện tại đang định thi nuốt luôn đám phi châm còn lại.
Thấy cảnh tượng này, sắc mặt Hải Linh Lung không ngừng biến đổi. Nàng thông ngờ rằng ngay cả Thần Khí chấn tộc của nàng cũng không làm gì được cái bát nát kia. Mà hiện tại còn tỏ ra thất thế, nếu như tình trạng này kéo dài, nói không chừng ngay cả bản thể của Hải Hồn Đoạt Mệnh Thần Châm cũng bị cái bát kia thu mất..
“Không được! Không thể để tình trạng này tiếp tục diễn ra” Hải Linh lung vội định thu lại thần khí của mình, thì bỗng nhiên toàn thân nàng trở nên bất động. Không thể nào nhúc nhích dù chỉ là một đầu ngón tay, đầu óc thì bỗng nhiên choáng váng, cảnh tượng xung quanh bắt đầu mờ mờ ảo ảo.
Hóa ra vừa rồi, Triệu Minh trong lúc quan sát chiến cục, vô tình bắt gặp ánh mắt khác thường của Hải Linh Lung, đoán là nàng định thu lại thần châm. Nên đã lén dùng Định Thần mà tập kích nàng.
Với một người đã trải qua vô số trận chiến lớn nhỏ, thấy tình cảnh này, Hải Linh Lung làm sao không biết mình bị gì. Một luồng bạch quang từ dưới đan điền theo kinh mạch nhanh chóng chạy vào thức hải. Đem những tia tinh thần lực vô sắc kia hòan toàn xóa sạch, ngay lập tức nàng đã trở lại trạng thái ban đầu.
Nhưng với thủ đoạn quỷ dị này của Triệu Minh, Hải Linh Lung cũng kinh ngạc không thôi. Vì theo những gì nàng biết, chỉ có cường giả có tinh thần lực cấp mười thì tinh thần lực mới có thể trở nên vô sắc.
Bản thân nàng rất hứng thú với tinh thần lực nên cũng từng có tu luyện thử, nhưng do không có thiên phú về lĩnh vực này nên bao nhiêu năm qua, dù cố gắng tu luyện nhưng tinh thần lực của nàng cũng chỉ có thể đạt được đến cấp tám.
Điều này khiến cho nàng vô cùng thất vọng, bất quá với cấp tám tinh thần lực cũng đã đủ để cho nàng thấy được luồng Tinh Thần Lực mà đối thủ đánh ra, từ đó dễ dàng tránh né.
Nhưng vừa rồi tên này lại khác, nàng vậy mà không thể thấy được tinh thần lực của hắn, điều này chẳng phải nói hắn có tinh thần lực cấp mười hay sao?
Nghĩ đến đây Hải Linh Lung vô cùng khó hiểu, phải biết cả vùng đông hải này chỉ có Tộc trưởng của Nhân Ngư Nhất tộc mới sở hữu tinh thần lực cấp mười thôi a.
Không ngờ hôm nay lại xuất hiện một tên cũng sở hữu tinh thần lực max cấp, hơn nữa tuổi đời hắn lại còn trẻ như thế, hỏi thử sao nàng không kinh ngạc cho được.
Mặc dù lấy làm hiếu kỳ cách tu luyện của tên này, nhưng Hải Linh Lung cũng đã nhanh chóng gác lại chuyện này sang một bên. Vì hiện tại tên khốn kia đang không ngừng thúc giục cái bát nát của hắn mà thu lấy thần châm của nàng.
“Hải Hồn Đoạt Mệnh Thần Châm…Thu” Hải Linh Lung hai tay kết ấn, miệng niêm pháp quyết thu châm
Ngay lập tức từ trong hàng vạn cây phi châm đang phi loạn xạ, bỗng nhiên có một cây châm từ màu trắng bạc chuyển sang màu vàng kim, sau đó lóe lên một cái rồi biến mất. Khi xuất hiện thì nó đã nằm trên tay Hải Linh Lung.
Thấy mình vất vả như thế nhưng không thể nào cướp được phi châm này, Triệu Minh vô cùng tiếc nuối. Nhưng hắn đã nhanh chóng điều khiển Thạch Sanh Bát bắn tới đỉnh đầu của Hải Linh Lung, bởi vì nếu có thể thành công thu luôn Hải Linh Lung vào trong bát thì cái vật kia cũng sẽ vào tay hắn thôi.
Thạch Sanh Bát không ngừng xoay tròn, kim quang càng sáng lên dữ dội, trong nháy mắt đã đến bay lơ lửng đầu của Hải Linh Lung, luồng ánh sáng trắng trong lòng bát không ngừng chiếu rọi xuống hòng muốn đem Hải Linh Lung hút vào.
Nhưng mỗi khi luồng sáng kia sắp chiếu trúng Hải Linh Lung, thì nàng ta đều bỗng nhiên biến mất khi xuất hiện đã cách xa vị trí ban đầu vài ngàn trượng.
“ Thuấn di” Triệu Minh kinh ngạc thốt lên, hắn không ngờ nàng ta lại sở hữu kỹ năng này.
Lần trước là dùng Van Lí Phi Toa nên tốc độ mới nhanh được như vậy, nhưng lần này là thuấn di hàng thật giá thật.
Thấy vậy Triệu Minh vội dùng lại chiêu cũ
“ Định Thần”
Một luồng tinh thần lực vô sắc ngay lập tức từ đỉnh đầu Triệu Minh bắn ra sau đó nhanh chóng đánh vào thức hải của Hải Linh Lung.
Nhưng lần Hải Linh Lung làm sao có thể để cho hắn thêm một lần nữa đắt thủ. Chỉ thấy không biết từ lúc nào trên trán nàng đã đeo thêm vòng trang xuất màu trắng bạc.
Khi Tinh Thần Lực của Triệu Minh vừa gần đến cách người nàng khoảng chừng một trượng thì những viên đá quý trên sợi dây bạc kia đồng loạt sáng lên. Ánh sáng của nó tỏa ra làm cho tinh thần lực vốn vô sắc của Triệu Minh bỗng nhiên chuyển sang màu đỏ đậm. Nhờ vậy mà Hải Linh Lung dễ dàng tránh né.
“ Hừ! Tinh thần lực của ngươi đối với ta vô dụng, ta không biết ngươi tai sao lại có thể đánh ra tinh thần lực vô sắc, nhưng từ tốc độ của nó mà phán đoán thì ta tin chắc tinh thần lực của ngươi chỉ mới có cấp tám” Hải Linh Lung nhìn Triệu Minh cười nói.
Nghe được lời này, Triệu Minh không thể không thán phục sự phán đoán của nữ nhân này. Nàng ta vậy mà có thể đoán đúng đến 90 phần trăm thực lực của hắn. Tuy Đinh thần Thuật và Lạc Tiễn Kích Thần Đại Pháp có thể giúp hắn chuyển hóa tinh thần lực từ màu đen sang vô sắc. Nhưng bản chất nó vẫn là màu đen, nên tốc độ cũng như lực lượng không thể nào sánh với tinh thần lực vô sắc hàng thật giá thật được.
“ Ha ha! Buồn cười! Ta nhưng nhờ cơ duyên xảo hợp, vận khí nghịch thiên mới may mắn từ cấp chín đột phá lên cấp mười. Ngươi lại nói tinh thần lực ta mới cấp tám đúng ăn nói hàm hồ” Triệu Minh đâu thể nào thừa nhận, thừa nhận cũng chẳng được gì, thà bốc phét cho nàng ta sợ chơi.
Nghe tên này nói láo không chớp mắt như thế thì Hải Linh Lung cũng cảm thấy buồn cười, Tinh Thần lực max cấp mà lại bị Thấu Tinh Ngọc của nàng phát giác, nhưng nàng cũng chẳng tranh luận với hắn làm gì.
“ Vậy để xem tinh thần lực vô sắc của ngươi có chống lại được tinh thần lực của ta không”
Dứt lời một luồng hắc sắc quang mang từ đỉnh đầu Hải Linh Lung bắn ra, hoá thành một tiểu phi đao hướng về mi tâm Triệu Minh phóng tới.
“Lạc Tiễn Kích Thần Đại Pháp” Triệu Minh nhanh chóng gầm lên
Lạc Tiễn vô hình vô sắc ngay lập tức bắn ra, xé không hướng về phi đao bắn tới.
“ Bùm” Chỉ thấy phi đao khi bắn ra chưa được bao lâu thì như va chạm phải một thứ gì đó đột ngột nổ tung. Mà lạc tiễn của Triệu Minh cũng cùng với nó đồng quy vô tận.
Vì Lạc Tiễn của Triệu Minh chưa năm trong phạm vi mà Thấu Tinh Ngọc có thể phát giác, nên Hải Linh Lung không thấy được, nhưng hiện tường vừa rồi cũng đủ để chứng minh những gì nàng nói là đúng.
Triệu Minh lúc này thì mặt đen như cái đáy nồi, hắn thiệt là không ngờ Hải Linh Lung cũng có tu luyện Tinh Thần Lực a. Hơn trình độ còn không thua kém hắn là mấy.
“Ha ha! Tinh thần vô sắc gì mà yếu vậy” Tiểu Nữ Hài một bên thấy sắc mặt Triệu Minh như vậy thì cười ha hả, nàng lúc nảy nghe hắn nói y như thật vậy, xém chút đã tin. Cái gì mà cơ duyên xảo hợp, cái gì vận khí nghịch thiên, đúng là nói láo không biết ngượng.
“ Hải Linh Lung hai chúng ta cùng nhau xử hắn thế nào?” Tiểu nữ hài hướng về Hải Linh Lung đề nghị. Vốn nghĩ Hải Linh Lung có thể một mình xử đẹp tên này không ngờ hắn lại khó nhai như vậy. Vậy thì nàng cũng không đứng nhìn nữa.
Hải Linh Lung gật đầu, nàng nhưng cảm thấy mình cũng không thể trong nhất thời lấy mạng Triệu Minh, nếu có Linh Linh trợ giúp thì sẽ dễ dàng hơn.
Triệu Minh nghe được lời này thì trên tay đã xuất hiện một cái ấn nhỏ, hắn định không dùng đến cái loại công kích dã man này. Nhưng bọn nữ nhân này ép hắn phải làm thế. Thì hắn sẽ cho bọn này tan xương nát thịt vậy.
Lạc Ấn ngay lập tức phóng lớn, lao nhanh về phía Hải Linh Lung, đối diện với cái ấn này, Hải Linh Lung cảm thấy được một khí tức tủ vong đang bao trùm lấy nàng. Nếu để cái ấn này nện chúng thì nàng chẳng thể toàn thây.
Nhưng,
“ ẦM…ẦM…ẦM” Không trung bỗng nhiên không ngừng vặn vẹo, một lỗ hỏng thời không đen ngòm mở ra, trong đó là thời gian không ngừng chảy xiết, nó như một cái hố sâu không đáy, với sức hút khủng bố đem Lạc Ấn của Triệu Minh dễ dàng nuốt chửng.
“ Công tử mau chạy! Là Thời Không Bạo Loạn” Thanh âm kinh hãi của Lisa hét lên.
Triệu Minh ngay lập tức vận dụng Phượng Vũ Sáu Ảnh điên cuồng bỏ chạy, nhưng sức hút cuả lỗ đen kia quá lớn, hắn cố gắn hết sức nhưng chỉ miễn cưỡng cùng nó dằn co.
Phía trên cao Hải Linh Lung thì thảm rồi, vì lỗ đen kia gần với nàng nhất, nên cho dù nàng liên tiếp vận dụng thuấn di, thì cũng chẳng thể nào thoát được. Khi nàng sắp rơi vào cái lỗ đen kia thì thấy Triệu Minh đang kiên trì chống cự.
Một nụ cười gian ác nở ra trên khóe môi nàng
Một sợi dây kim sắc từ trong người nàng bắn ra, đem Triệu Minh trói lại.
Đang gồng chết mẹ Triệu Minh thấy sợi dây này thì biết sẽ chẳng có điều tốt lành gì rồi.
“ Chết chung đi” Âm thanh lạnh lẽo của Hải Linh lung vang lên.
Sau đó là một cú giật mạnh, Triệu Minh và Hải Linh Lung cùng nhau bị lỗ đen kia nuốt chửng.
“ Hải Linh Lung” Tiểu nữ hài hoảng loạn hét lên, nàng cũng không sợ chết mà lao đến, nhưng lỗ đen kia sau khi hút lấy hai người Triệu Minh và Hải Linh Lung thì đã hoàn toàn đóng lại.
Những skill dưới hạ giới này mình không dám mô tả quá phô trương vì sao nó cũng là thế giới cấp thấp. Đợi chừng nào lên Thần giới mình sẽ mô tả bá đạo hơn nhé.