Đường Lên Đỉnh Tại Tu Chân Giới

Chương 89: Ôn nhu chăm sóc




Hải Linh Lung vừa dứt câu, thì Triệu Minh cũng từ phía ngoài cửa động bước vào, hai tay hắn là hai con thỏ trắng vô cùng xinh đẹp, bất quá bọn chúng đã bị hắn một kiếm xiên ngang cổ họng mà chết.

" Phịch" Triệu Minh quăng cặp thỏ trắng về một phía rồi bắt đầu chuẩn bị nhóm lửa.

" Này, ngươi tại sao giết chúng nó!" Nhìn cặp thỏ trắng đáng thương nằm chết trước mắt, Hải Linh Lung thương xót nói.

" Ăn chứ làm gì " Triệu Minh thản nhiên trả lời, vừa nói hắn vừa lấy bốn viên đá đặt vào bốn góc, sau đó là đặt vỉ nướng lên.

" Ngươi ăn sao không lựa con gì ăn, hai con thỏ dễ thương như thế mà ngươi lại nhẫn tâm giết" Hải Linh Lung vẻ mặt tức giận.

Triệu Minh đang cặm cụi làm việc nghe được lời này thì dừng lại, liếc mắt về phía nàng,

" Cô đã từng giết người chưa, số người cô giết ta nghĩ chắc không ít nhỉ. Xét về độ nhẫn tâm chắc cô ít hơn ta?"

" Những ngươi ta giết đều là những kẻ đáng chết!” Hải Linh Lung vẫn mạnh miệng, vừa nói nàng vừa nhìn về đôi thỏ “Đôi thỏ ngươi giết không chừng nó là một cặp vợ chồng cũng có khả năng"

Triệu Minh hết biết nói gì với nữ nhân này, lúc nào không lương thiện lại lương thiên ngay lúc này. Vả lại rõ ràng cặp thỏ hắn giết là hai con đực, thì vợ chồng đâu ra.

" Rồi cô từ bi, cô lương thiện, vậy hồi ta ăn một mình vậy. Cô lương thiện nên không cần ăn đâu"

"Hừ! Ta không đói" Hải Linh Lung quay mặt đi, nằm xuống vờ ngủ.

" Không đói mà hồi sáng cái bụng kêu to như thế”

“ Ta không có” Hải Linh lung sắc mặt đỏ lên, chối đây đẩy nhưng, “ Ọt…ọt”

“Haha! Âm thanh gì lạ vậy ta?” Triệu Minh nhìn Hải Linh Lung, cười hỏi

Hải Linh Lung bây giờ xấu hổ vô cùng, nàng ước gì có một cái lỗ nào đó để chui xuống cho đỡ mất mặt .

Triệu Minh lúc này cũng không chọc nàng, mà bắt đầu làm thịt thỏ, chỉ thấy hắn múa đường kiếm đơn giản thì hai con thỏ đã được hắn cắt ra thành từng miếng nhỏ. Lấy từ trong người ra gia vị tẩm ướp lên nhưng miếng thịt này, cuối cùng Triệu Minh bắt đầu nướng.

Ngay lập tức một mùi thơm ngào ngạt từ thịt thỏ nướng truyền ra, sau đó theo gió nhẹ mà lan khắp lan khắp hang động.

“Hít hít” Hải Linh Lung cũng bị mùi thịt nướng này quấy nhiễu, khiến nàng không sao ngủ được.

Quay mặt lại thì thấy mười mấy que thịt nướng đã được Triệu Minh nướng xong, nhìn vô cùng đẹp mắt.

“Ực” Hải Linh Lung nuốt một ngụm nước bọt, nhưng vì lòng tự tôn nên nàng đành quay mặt vờ ngủ tiếp.

Triệu Minh thấy cảnh này thì lắc đầu cười khổ. Nàng ta đã như vậy thì hắn sẽ không ép, hắn đem tất những que thịt nướng mà lần lượt ăn hết, không chừa một miếng nào. Hắn không tin là nàng ta sẽ chịu đói được..

Ngày hôm sau cũng như thường lệ, Triệu Minh lại tiếp tục nướng tiếp

“Cô không ăn à, lần này là cá, ta không có giết thỏ nữa”

“Ngươi ăn đi. Ta không đói”

Ngày ba, ngày bốn trôi qua vẫn câu trả lời đó mãi cho đến tận ngày thứ năm,

“Cô không đói thật à” Triệu Minh lúc này cảm thấy mất kiên nhẫn, ả này sao lại không vì đồ ăn mà lại xin hắn chứ. Chẳng phải theo thói thường sẽ là như thế sao chứ. Đây là sáo lộ rồi mà.

“Này cô không ăn, ta ăn hết luôn đó” Triệu Minh tiếp tục dụ hoặc

Nhưng đợi mãi mà vẫn không thấy nàng phản hồi, cảm thấy bất an nên hắn đã tiến đến xem thử.

“ Ê, cô bị làm sao vậy” Triệu Minh khều khều nàng, nhưng vẫn thấy không nhúc nhích.

Hắn vội lật nàng ngửa ra, thì thấy nàng đã hôn mê bất tỉnh.

“Nha đầu này, sao lại cố chấp như thế chứ” Triệu Minh lẩm bẩm.

Sờ lên trán nàng thì thấy nóng hổi “ Sốt luôn rồi”.

Vội kiểm tra đan điền nàng,

“Haizz thiệt khổ, đúng là không còn tí linh lực nào, bảo sao lại mất ba cái bệnh phàm nhân như thế này”

“ Khôn Tiên Thừng…Thu” Triệu Minh niệm khẩu quyết đem Khốn Tiên Thừng thu lại. Hải Linh Lung bây giờ không còn linh lực nên chắc không thể làm gì. Bất quá để an toàn, Triệu Minh đã nhanh chóng tạo ra một kết giới đem cửa động phong bế lại.

Từ trên người, Triệu Minh xé một mảnh vải, sau đó dùng dị hỏa đun nước rồi lau mát cho nàng.

Không bao lâu, Hải Linh Lung đã tỉnh lại. Nhưng nàng hiện tại toàn thân không còn tí sức lực nào vì đã nhịn đói đã lâu ngày.

Nhìn hiện thấy nam tử đang không ngừng đụng chạm vào cơ thể mình, Hải Linh Lung tức giận mắng, nhưng giọng điệu thì lại vô cùng yếu ớt

“Tên khốn ngươi đang làm gì? Mau tránh ta ra ”

“Ngươi bị sốt, ta chỉ giúp ngươi lau mát thôi” Triệu Minh bình thản trả lời.

Hải Linh Lung thì lúc này vô cùng hoảng sợ, nàng vội nhìn về phía y phục của mình thì thấy không có bị làm sao cả, lúc này mới yên tâm.

“Nhìn cái gì, ta chỉ lau trán và lau cổ cho ngươi bớt sốt thôi. Ta chả làm gì hết” Triệu Minh bực bội nói, hắn nhưng đâu phải hèn mọn như thế.

Lấy tay sờ lên trán Hải Linh Lung thì thấy lúc này nàng đã hạ sốt, Triệu Minh lúc này mới thở phào một hơi.

“Ngươi ăn chút gì đi” Vừa nói hắn vừa đưa một miếng thịt cá đã bỏ xương về phía nàng,

“ Nơi này không có gạo nên ta không thể nấu cháo cho ngươi được”

Hải Linh Lung thì lúc này đang nhìn chằm chằm vào hắn, “ Tên này sao lúc này lại ôn nhu như thế chứ. Hắn nhưng lúc này đang lo lắng cho ta sao? Sợi đây kia hắn cũng thu lại rồi”

“Ngươi đừng có nghĩ nhiều, ta chỉ không muốn sống ở nơi này một mình thôi, dù sao ta cũng không chắc có tìm được đường về hay không. Lỡ không về được thì có một người bầu bạn cũng đỡ buồn” Triệu Minh ung dung nói.

“Ngươi có cách trở về?” Hải Linh Lung nhìn hắn nhẹ nhàng hỏi.

“Có, nhưng ta không có nắm chắc, nếu ngươi muốn trở về thì đừng cứng đầu nữa mau mở miệng ra ta đút cho ngươi”

Lúc này Hải Linh Lung mới chịu mở miệng tiếp nhận đồ ăn từ hắn.

Thời gian nhanh chóng trôi qua

Hải Linh Lung lần này đúng là suy yếu đến cùng cực. Hôm nay đã là ngày thứ ba rồi mà nàng ta nói vẫn không có sức. Nên Triệu Minh phải tiếp tục đút cho nàng.

“Ta no rồi” Hải Linh Lung nhìn hắn nói.

“Uhm, vậy ngươi nghỉ ngơi đi” Dứt lời Triệu Minh đem tấm áo choàng đắp lên cho nàng.

Xong xuôi mọi chuyện hắn lúc này mới bắt đầu xếp bằng lại. Hắn muốn vận dụng Thần Thông Tiên Tri Thuật.

Nhìn lọ Linh Lực Đan trên tay, Triệu Minh thở dài, hắn hiện tại chỉ còn có ba mươi viên, nếu không nhanh chóng rời khỏi nơi này thì sớm muộn gì hắn cũng sẽ giống như Hải Linh Lung cạn kiệt hết linh lưc trở thành phàm nhân.

Bí mật đem một viên Linh lực đan nuốt vào, linh lực toàn thân Triệu Minh lại một lần nữa hồi phục.

“Ta muốn cách rời khỏi nơi này” Một ý niệm được Triệu Minh đưa ra, rất nhanh chóng Triệu Minh đã bước vào trạng thái tâm tinh thần nhàn, mọi thứ xung quanh lúc này hắn đã hoàn toàn không cảm nhận được nữa. Hiện tại toàn bộ tinh thần Triệu Minh đã dồn hết vào việc triển khai thần thông Tiên Tri Thuật.

Hắn không biết lúc này Hải Linh Lung đã bật người ngồi dậy, nàng còn đâu bộ dáng yếu ớt vô lực như ban đầu nữa. Nếu lúc này nàng ta nổi lên một tia sát tâm, có lẽ hắn sẽ đi đời ngay.

Nhưng nàng không làm vậy, lúc này ánh mắt nàng nhìn hắn đã khác trước, đã không còn ánh mắt giết người nữa mà thay vào đó là một ánh mắt hiếu kỳ.

Một nam nhân đầu đội trời chân đạp đất, dễ dàng đem đám cường giả Linh Thần cảnh xoay như chong chóng mà giờ đây lại dành tận ba ngày ba đêm để chăm sóc cho nàng, đút cho nàng từng miếng ăn, cho nàng uống từ ngụm nước, chu đáo đến cực điểm.

Lúc này đây Hải Linh Lung lại cảm thấy Triệu Minh không quá đáng ghét như nàng nghĩ. Ít ra hắn cũng không tranh thủ lúc nàng hôn mê mà giở trò đồi bại. Với lại hắn nhưng lại nấu ăn ngon đến như thế.

Bỗng nhiên,

“Phốc” Triệu Minh phun ra một ngụm máu, sau đó vô lực ngã xuống, hắn không ngờ để tiên tri ra cách trở về lại khó như vậy. Lần này hắn nhưng bị phản phệ nặng đến như thế nhưng lại không thể tìm ra manh mối gì.

Hắn nhưng lúc này chẳng còn tí sức lực nào nữa, trước khi Triệu Minh hôn mê bất tỉnh, hắn mơ hồ thấy một bóng dáng nữ tử đang chạy đến bên hắn.