Lời này vừa ra toàn trường kinh ngạc tột cùng, Hải Linh Lung thì nhìn Triệu Minh lơm lơm. Nàng không ngờ tên này lại dám lấy cả nữ thần mà ra đùa giỡn.
"Ngươi nói láo" Tiểu Linh sắc mặt giận dữ cắt lời
"Nữ Thần của bọn ta làm sao lại xuất hiện ở nơi này được."
"Phải biết năm xưa sau khi Thủy Thần phụ tình nàng, thì nàng đã cùng ông ta ân đoạn nghĩa tuyệt. "
"Vì thế những lời ngươi vừa nói ra chắc chắn là những lời dối trá"
"Các ngươi có để ta nói hết không vậy?" Triệu Minh tức giận nói, hắn chưa nói hết là đám nữ nhân này đã nhảy vào trong họng hắn rồi.
" Nữ Thần các ngươi hiện tại đã quay lại với Thủy Thần. Hiện giờ nàng đang ở trên cao quan sát các ngươi đó"
" Hừ! Buồn cười, ngươi vừa nói ngươi được Nữ Thần chúng ta cứu, giờ lại nói nữ thần không có ở thế giới này vậy chẳng phải câu trước câu sao mâu thuẫn à" Hải Yên Nhiên nhanh chóng vạch trần.
Hải Linh Lung thấy cảnh này thì lo lắng không thôi, nàng cũng thầm ngạc nhiên là tại sao tướng công mình lại bất cẩn đến như thế.
"Nhị tỷ nói đúng, ngươi có muốn nói láo thì cũng đừng có câu trước đá câu sau như thế" Nha đầu Tiểu Linh khịt mũi xem thường.
" Haha" Triệu Minh ánh mắt nhìn về Hải Yên Nhiên và tiểu nha đầu như nhìn hai đứa ngu rồi cười lên ha hả.
" Khốn kiếp! Ngươi cười cái gì chứ" Hải Yên Nhiên phẫn nộ quát lên.
" Ta cười hai ngươi kiến thức nông cạn mà còn la lớn" Nói đoạn, hắn hai tay chắp lại hướng lên trời ra vẻ cung kính, " Nữ Thần người thần thông bậc nào, cần phải đích thân ra tay hay sao, lúc đó người chỉ cần dùng một phân thân là có thể dễ dàng đưa chúng ta rời khỏi"
Triệu Minh vừa dứt lời đám nữ nhân nơi này bắt đầu suy nghĩ.
Các nàng đều là những công chúa trong Hải Tộc nên những cổ tịch ghi chép về thần thông của Thần cũng không ít.
Mà việc tự tiện là có thể tách ra phân thân thì chỉ có cấp bậc Thần mới có thể làm được.
Vì thế lúc này hai người Hải Yên Nhiên và Tiểu Linh cũng đã bắt đầu có chút dao động.
Đúng lúc này âm thanh của Triệu Minh lại vang lên.
" Nữ Thần còn nhờ ta truyền lời cho Nữ Vương bệ hạ của các ngươi"
" Lời gì?" Hai người Hải Yên Nhiên và tiểu Linh đồng loạt lên tiếng.
Triệu Minh mỉm cười sau đó nói:
" Nữ Thần bảo nữ vương bệ hạ các ngươi đừng có cho người đuổi giết truyền nhân của phu quân nàng nữa. Điều này làm cho nàng rất khó xử?"
"Hừ! Chúng ta không tin ngươi" Hải Yên Nhiên hừ lạnh Triệu Minh một cái sau đó tiến về phía Hải Linh Lung,
" Thất muội, lúc đó muội cũng có ở đó, rốt cuộc những lời hắn nói là sự thật?"
"Đúng đó thất muội, tên đó là nói láo đúng không" Một đám nữ nhân lúc này xúm lại quanh người Hải Linh Lung mà gặng hỏi.
Các nàng cũng không phải kẻ ngu mà vừa nghe Triêu Minh nói liền tin ngay.
Chẳng phải Thất muội của các nàng cũng đi cùng hắn hay sao? Hỏi phát là biết ngay thật giả liền chứ gì?
Thấy hành động này của đám nữ nhân, Triệu Minh cười thầm trong bụng.
Để thành công lừa được bọn này thì những lời hắn nói vừa nãy chỉ là điều kiện cần.
Còn điều kiện đủ để chốt hạ thì chính là nằm trên người Hải Linh Lung.
Quả nhiên thê tử hắn đã không làm cho hắn thất vọng.
Đối diện với câu hỏi này, Hải Linh Lung chỉ liếc hắn một cái, sau đó là gật đầu xác nhận.
" Hừ! Coi như ngươi nói thật, bất quá..." Tiểu Linh nhìn về Triệu Minh nở ra một nụ cười gian ác.
Ngay lập tức sáu người trong nháy mắt đã đem Triệu Minh vây lại.
" Các ngươi muốn làm gì?"
" Haha, ngươi còn hỏi?" Hải Yên Nhiên cười gằn, " Mau giao ma hạch ra đây"
" Bọn nữ nhân này đúng là nhớ dai thiệt" Triệu Minh thầm mắng.
" Thất muội, còn không mau lại đây" Hải Yên Nhiên lớn tiếng gọi.
Từ khi thất muội từ cái lỗ đen kia trở về, nàng cứ cảm thấy muội ấy có điều gì đó là lạ, nhưng nàng nghĩ mãi vẫn không biết lạ ở điểm nào.
Hải Linh Lung lúc này vô cùng khó xử, chẳng lẽ bây giờ nàng lại đi đánh tướng công mình sao chứ. Còn nếu không lại thì sẽ bị chúng tỷ muội nghi ngờ.
Mãi lo suy nghĩ cách giải quyết Hải Linh Lung không biết rằng trên đầu nàng không gian lúc này có chút dị động.
" Rắc…" Không gian bất ngờ rách ra một mảng lớn.
Một bàn tay khổng lồ phiêu phù giữa không trung bất ngờ chợp xuống.
“Thất muội cẩn thận” Hải Yên Nhiên thấy cảnh này thì hốt hoảng hét lên, thân ảnh nhanh như chớp bắn về phía muội muội mình.
Nhưng đáng tiếc là đã muộn...
Hải Linh Lung đã bị bàn tay kia bắt lấy.
Theo đó là hư ảnh một quái vật khổng lồ hiện ra.
Tên này không ai khác chính là Quỷ Hoàng của Tử Vong Hải Vực
Thực lực hắn đã là Thập cấp Yêu Thú, có thể sánh ngang với một cường giả Linh Thần.
Quỷ Hoàng cười lên ghê rợn, bàn tay thì đang không ngừng siết chặt.
Hắn muốn đem thứ bên trong mà bóp cho thành cát bụi.
Nhưng rất nhanh hắn cảm thấy có điều gì không đúng...
Phía bên này Hải Yên Nhiên hai mắt đỏ ngầu, cả người run lên, trái tim như vỡ nát.
Chẳng phải thất muội trước giờ luôn là đại địch của nàng sao, kẻ có khả năng tranh giành Hoàng vị với nàng nhất.
Bây giờ muội ấy rơi vào tử cảnh, lẻ ra nàng phải vui mừng mới phải, nhưng tại sao trong lòng nàng lại đau khổ đến thế này.
Nàng cứ cảm giác rằng mình như sắp mất đi thứ gì đó quan trọng nhất cuộc đời nàng vậy.
Xung quanh thân thể Hải Yên Nhiên lúc này quang mang bỗng sáng lên chói mắt.
Theo đó mặt trời vốn đang lặn xuống, lúc này lại một lần nữa lên cao.
Hải Yên Nhiên đôi mắt bốc lên hai hàng lửa đỏ.
Bên trong đôi mắt hai cỗ sức mạnh to lớn bất ngờ xuất ngoại mà ra, quang mang sáng rực cả bầu trời, hung mãnh càng quét muôn nơi.
"ẦM...ẦM...ẦM" Không gian tầng tầng đổ nát, những nơi chùm sáng đi qua, tất cả điều tan thành tro bụi.
Cảm giác được sự đáng sợ từ hai chùm sáng này, Quỷ Hoàng hoàng nhanh chóng chạy đi.
Bởi hắn biết, đối diện với chùm sáng này, dù cho hắn có thủ đoạn phòng ngự cường đại đến dường nào thì cũng điều vô dụng.
Nhưng hắn chưa kịp rời đi thì giọng nói của Triệu Minh vang lên.
" Ta nói, Quỷ Hoàng Bất Động"
Triệu Minh tay bế Hải Linh Lung, nhẹ nhàng mở miệng.
Lập tức xung quanh Quỷ Hoàng, không gian tích xúc đến cực điểm, trở nên cứng rắn vô cùng.
Quỷ Hoàng chỉ cảm thấy bản thân như đang bị tầng tầng lớp lớp hư không vây hãm, làm cho hắn không thể nào di chuyển được.
Chỉ cần có thế, hai chùm sáng của Hải Yên Nhiên như hai quả bom cỡ lớn bao trùm lấy Quỷ Hoàng, bất ngờ bạo tạc, khiến hắn nổ tung, tan thành tro bụi.
Dư ba công kích tuôn ra, khiến cho cả một vùng biển bên dưới hoàn toàn bốc hơi triệt để.
Vô số sinh mạng trong vùng biển này cũng theo đó mà bốc hơi theo, hoàn toàn ma diệt.
Về phía Triệu Minh, chứng kiến cảnh này thì mặt mày nhăn lại.
Cái quái gì đang xảy ra trước mắt hắn đây chứ.
Hải Yên Nhiên từ khi nào lại lợi hại đến như thế.
Chỉ một chiêu đã có thể miểu sát Linh Thần.
Tuy rằng có hắn nhúng tay vào đó, nhưng với sự bá đạo của chiêu này thì không thể phủ nhận rằng nàng ta quá mạnh.
Cùng lúc đó, Hải Yên Nhiên cũng nhìn về Triệu Minh bằng một con mắt kinh dị.
Tên này vậy mà chỉ cần một lời nói là có thể bất động Quỷ Hoàng.
Thủ đoạn này là gì chứ?
Nếu giao chiến hắn vận dụng chiêu này, vậy chẳng phải nàng cũng sẽ bất lực mà đứng yên cho hắn làm gì thì làm sao chứ?
Càng nghĩ, Hải Yên Nhiên càng khiếp sợ, nàng tự nhủ sau này về phải hỏi mẫu thân về chiêu thức này mới được.
" Cảm ơn ngươi đã cứu thất muội." Hải Yên Nhiên tiến đến nói lời cảm tạ, sau đó nhanh chóng giật lấy Hải Linh Lung từ tay Triệu Minh.
Tuy nàng không biết Triệu Minh dùng thủ đoạn gì mà có thể cứu được muội muội nàng.
Nhưng chỉ cần muội ấy bình an là được, mọi chuyện khác nàng không quan tâm.
" Hừ! Nể mặt ngươi đã cứu thất muội, bổn cô nương tha cho ngươi lần này đó" Tiểu Linh hai tay chống nạnh, chỉ về Triệu Minh, giọng điệu hung hăng.
Triệu Minh khoé miệng giật giật, nhưng hắn chỉ đành im luôn cho xong chuyện.
Còn việc hắn và Hải Linh Lung, thì hắn cũng theo ý nàng mà không công khai vội.
Đợi sau này đủ thực lực, đủ tiếng nói hắn sẽ đến Hải Tộc một phen.